chương 1: khởi nguồn của sự tuyệt vọng
Chương 1:
Mặt trời đã lặn từ lâu, nhưng thành phố vẫn sáng rực trong ánh lửa. Không phải là ánh sáng của đèn đường hay những tòa cao ốc chọc trời, mà là ánh sáng của sự hủy diệt. Những con quỷ gào thét trên phố, tàn sát tất cả những gì còn sống. Không ai biết chính xác tận thế bắt đầu từ đâu-chỉ biết rằng bầu trời bị xé rách, địa ngục mở cửa, và loài người trở thành con mồi.
Lục Thiên chạy băng qua những con hẻm đầy xác chết, hơi thở gấp gáp, máu nhỏ giọt từ một vết thương trên vai. Sau lưng hắn, những bước chân nặng nề vang lên-một con Hung Ma cao hơn hai mét đang đuổi theo, mắt đỏ rực, miệng đầy những chiếc răng nhọn hoắt.
"Chết tiệt..."
Hắn siết chặt con dao rỉ sét trong tay. Nó chẳng khác gì một món đồ chơi vô dụng khi đối mặt với lũ quỷ này.
"Mình không thể chết ở đây..."
Bước chân hắn dừng lại khi trước mặt là một bức tường cao. Một con đường cụt.
Phía sau, Hung Ma gầm lên, móng vuốt sắc nhọn xé nát không khí. Hắn quay lại, tuyệt vọng nhận ra mình không còn đường thoát.
Nhưng rồi, một thứ gì đó thu hút ánh mắt hắn.
Giữa đống đổ nát, một vật thể đen sì đang phát sáng yếu ớt. Nó trông giống như một mảnh vỡ của địa ngục, một viên đá kỳ lạ với những ký tự ma quái khắc trên bề mặt.
Tiếng thì thầm vang lên trong đầu hắn.
"Muốn sống không?"
Hơi thở Lục Thiên khựng lại. Cổ họng hắn khô khốc.
"Muốn mạnh hơn không?"
Trước khi hắn kịp suy nghĩ, bàn tay đã vô thức vươn tới.
Ngay khi chạm vào viên đá, một luồng năng lượng cuồng bạo tràn vào cơ thể hắn. Đau đớn, như thể linh hồn bị xé toạc. Mạch máu hắn sôi lên, tầm nhìn tối sầm lại.
Hung Ma lao đến. Nhưng lần này, Lục Thiên không lùi bước.
Hắn cảm nhận được sức mạnh-một thứ gì đó tăm tối và khủng khiếp. Và khi đôi mắt hắn mở ra lần nữa, chúng đã ánh lên một màu đỏ nhạt.
Hắn khẽ cười.
"Vậy ra đây là sức mạnh của quỷ sao?"
Hắn siết chặt nắm đấm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro