Tôi sẽ đứng lên dù gì đi nữa....
Chết
Tôi muốn chết đi
Tôi thấy mình gào khóc
Tôi thấy mình ngã xuống giữa đám bùn lầy
Tôi thấy mình cứ nằm mãi ở đó
Và khóc
Tôi thấy những gương mặt méo mó xấu xí đang cười nhạo tôi
- Kinh tởm thật kinh tởm
Mày không đáng được sinh ra trên cõi đời này
Kinh tởm thật kinh tởm
Mày nên chết đi vì mày thật vô dụng
Thật ngu dốt, thật ngây thơ và dại khờ
Mày nên chết đi vì chúng tao không cần mày nữa
Chết đi! Chết đi! Hãy xuống địa ngục và chôn thây ở đó!
Aaa Im hết đi mấy người thật lắm mồm
Mấy người không thấy tôi ngã xuống rồi hay sao?
Mấy người không có mắt à? Tôi đang ở đáy vực và tôi biết điều đó chứ
Tôi biết tôi thật bình thường, thật ngây thơ và yếu hèn
Tôi cứ mãi vấp ngã, vấp ngã và vấp ngã
Và đứng lên
Tôi vấp ngã và đứng lên, vấp ngã và đứng lên
Tôi kệ thây tất cả mọi điều
Kệ tất cả bao lời mắng chửi xấu xa
Mặc cho gương mặt tèm lem nước mắt
Mặc cho trải qua bao mối tình
Mặc người đời kinh miệt
Xấu xí thì sao nào?
Xinh đẹp thì sao nào?
Nhu nhược thì sao nào?
Hạnh phúc thì sao nào?
Tất cả đều phải chết đi
Và hoà tan vào đất trời
Vỡ lại lành
Sinh lại tử
Ăn rồi sống
Cuối cùng chúng ta cũng sẽ chẳng còn gì cả đâu
Hãy sống đi... Làm ơn hãy sống nhé
Vì một mai chắc chắn sẽ có ai đó yêu thương bạn bằng cả con tim.
Phong Lam
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro