Em thầm thương người, người có biết chăng?
Em ơi em thầm thương ai?
Em đang thầm Thương ai đó chẳng còn xuất hiện
Ai đó đã từng ôm em khi còn trẻ nhỏ
Ai đó đã từng ru em ngủ hằng đêm
Kể cho em những câu chuyện diệu kỳ
Em đã từng yêu, yêu một người
Yêu người từ thuở thiếu thời trẻ dại
Bàn tay em từng nắm lấy tay người
Và nói người nghe những lời yêu thương
Nhưng người, người có nào hay ?
Lời ấu thơ không phải là giả dối
Lời em nói là lời thật lòng
Nước mắt em rơi là rơi vì người
Em gào khóc, nhìn người ... rồi mỉm cười
Tạm biệt nhé... Người ơi
Em yêu người, người có biết hay chăng?
Phong Lam
----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro