Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cây Highlight Màu Hồng

🧩Lương Gia Khiêm * Reader🎸

Vào một buổi sáng khá dễ chịu, không nắng cũng chẳng mưa. Tôi đã dậy từ sớm, phần vì háo hức, phần vì hồi hộp chuẩn bị cho buổi hẹn chiều nay với người bạn trai đã "tốt nghiệp" tại chương trình mà anh đã từng nỗ lực đến kiệt sức. Chúng tôi đã mấy tháng không gặp, chỉ nói chuyện qua vài dòng tin nhắn ngắn ngủi khiến tôi vô cùng mong chờ buổi hẹn này.

Vì mệt, thiếu ngủ, anh thức dậy khi trời đã gần đứng bóng. Chỉ kịp nhắn vội cho tôi một vài chữ.

10 : 40

Gia Khiêm
Anh dậy ròi.
Chuẩn bị nhé!

Anh đến đón tôi. Vừa thấy nhau, chúng tôi đã ôm chầm lấy nhau như những đứa trẻ. Mùi hương quen thuộc và hơi ấm ấy tôi đã mong chờ rất lâu rồi.

Tôi khẽ nói : Anh gầy đi rồi, phải không?

Gia Khiêm chỉ cười, xoa đầu tôi : Vẫn thế màaa

Tôi thấy rõ mí mắt anh vẫn còn hơi sưng, có lẽ là do khóc. Nhưng tôi không muốn hỏi. Vì không muốn gợi lại cảm giác ấy cho anh thêm một lần nào nữa.

Anh chở tôi dạo quanh thành phố, tôi ôm lấy anh từ phía sau, cằm tựa nhẹ vào vai anh. Chúng tôi nói đủ những câu chuyện trên trời dưới biển, những lời nói chưa kịp chia sẻ vẫn cất giấu trong lòng.

Đến tối muộn, khi thành phố lên đèn chúng tôi mới trở về. Một buổi chiều ngắn ngủi dường như không đủ cho những ngày tháng xa cách. Chúng tôi ngập ngừng, chẳng ai muốn nói lời tạm biệt. Cảm giác không nỡ rời xa nhau vẫn bao trùm lấy cả hai.

Ngắm nhau đủ lâu, cuối cùng anh lên tiếng, giọng ngập ngừng như không phải điều anh thật sự muốn nói.

Anh khẽ nhìn tôi, ánh vẫn dịu dàng : Em...vào nhà đi...ngoài này gió.

Tôi nghe rõ lời anh, nhưng vẫn đứng yên.

Anh dường như nhìn rõ điều đó, anh hiểu tôi còn muốn nói thêm gì đó.

Anh nhẹ giọng : Còn gì muốn nói sao? Nói đi anh nghe mà.

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, nhưng vẫn phân vân, liệu mình có nên nói không? Có nên gợi lại điều mà cả hai đang cố kìm nén?

Gia Khiêm mỉm cười nhẹ, trấn an : Anh nghĩ... mình biết em muốn nói gì rồi. Nói đi để đêm không phải suy nghĩ nữa, sẽ ngủ ngon hơn. Yên tâm, anh ổn.

Trước sự khẳng định ấy, tôi cất giọng, vẫn hơi ngập ngừng : Em....em không có ý muốn nhắc lại.... Nhưng em vẫn muốn an ủi anh, muốn nói với anh một chút gì đó...

Gia Khiêm nhìn tôi, đưa tay đặt lên vai tôi như một điểm tựa. Anh chăm chú lắng nghe và gật đầu như thể trân trọng từng câu từ tôi sắp nói.

Tôi không dám nhìn vào mắt anh, sợ nếu chạm ánh mắt ấy, cảm xúc trong tôi sẽ trào ra bất cứ lúc nào : Anh đừng buồn nhé! Từng ấy thời gian đánh đổi anh cũng học được nhiều cái mới hơn. Cảm ơn vì đã luôn nỗ lực không ngừng nghỉ.

Ánh mắt anh thoáng rung động, long lanh nước nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi : Nhóc à! Anh có buồn đâu, lo cho anh nhiều thế?

Tôi bĩu môi : Miệng thì nói không sao, mà mắt thì...

Anh gãi đầu, lảng tránh như mọi khi.

Tôi khẽ nói : Đừng gồng nữa, đủ mệt rồi. Em ở đây.

Anh gật đầu, nhưng vẫn cố kìm nén, không để nước mắt rơi xuống. Hai tay tôi đã dang rộng, chỉ chờ anh. Cuối cùng, anh bước xuống xe. Anh ôm lấy tôi, gục mặt vào vai như thể trút bỏ hết những áp lực, mệt mỏi bấy lâu nay. Anh cao hơn tôi một cái đầu, tư thế gục xuống vai cũng khiến anh có phần gượng gạo, nhưng anh rất biết tận hưởng nó, như thể nơi đó chính là trốn bình yên nhất anh có thể dựa vào. Tôi khẽ xoa lưng anh, như một lời vỗ về không thể cất thành lời.

Tôi buông lời trêu đùa : Về em chăm cho béo lên nháa.

Anh bật cười, rúc vào cổ tôi.

Tôi vẫn đứng yên, im lặng cho đến khi anh cảm thấy đủ. Nhưng dường như, chẳng thể đủ trong chốc lát. Anh ngẩng dậy, nhưng khuôn mặt thì đầy tiếc nuối. Dù đã nói tạm biệt, nhưng anh vẫn không lỡ rời đi, chỉ nhìn tôi thật lâu.

***

13 : 20

Gia Khiêm
Anh đi cắt tóc nhé.

You
Đi sớm zậy
Nắng gần chet.

Gia Khiêm
Đi sớm về sớmm

You
Dạ!

13 : 48

Gia Khiêm
Em thích màu hồng đúng không?

You
Biết ròi còn hỏiii
Sao á anh?

Sau tin nhắn đó, anh không trả lời nữa, dường như biến mất. Nhưng tôi thì quá hiểu anh, chợt nhận ra điều gì đó...

You
Anh oiii anh định làm gì?
Này nhaaa

14 : 56

You
Rồi làm tóc hay bị bắt cóc
mà kh rep tin nhắn?

15 : 12

Gia Khiêm
Đợi anh xíuu
Sắp xong òii

You
Anh nhuộm tóc phải không?

Gia Khiêm
Bí mậttt

You
Không có nhuộm nữa.
Lần trước tẩy xót chưa nhớ hả?
Tóc xơ hết rồi còn gì.

Anh vẫn quyết định nhuộm, cũng có thể là tôi buông lời ngăn cản hơi muộn thì phải. Nhưng tại anh mà, ban đầu anh chỉ nói là đi cắt tóc...

16 : 37

Gia Khiêm

You
Vaichuong???
Màu gì kia?
Sao nhuộm màu đó cha nội??

Gia Khiêm
Cute mòoo
Ở ngoài đậm hơn xíu nữa

You
Được rồi bao giờ phai thì nói chuỵn☺️

Gia Khiêm
Ô kìaaa không đẹp hả?

You
Nhìn khác gì bút highlight không cha

Gia Khiêm
Nàooo
Anh buồn đấy

You
Qua anh nói anh không buồn mà

Gia Khiêm
Chuyện gì ra chuyện đó chớ
Ngồi chịu xót lâu lắm mới lên được màu đó

You
Cho nhớ, sau không có nhuộm nữa, hại tóc

Gia Khiêm
Biet òii

Tại em bảo thích màu hồng. Anh
đang cố gắng làm người bạn trai
nuông chiều thôi.

Anh đùa tôi à? Anh là người hỏi cơ mà. Tự dưng bị đổ thừa, tôi sắp bùng nổ đến nơi. Nếu anh có mặt ngay lúc này thì rất có thể sẽ bị tác động vật lý ngay lập tức.

You
LƯƠNG GIA KHIÊMMM

Gia Khiêm
Nhớ anh chưa, gặp nhá.

You
Không gặp.

Gia Khiêm
Nhanhhh
Đi ăn, anh đóiii

You
Tự đi đi

Gia Khiêm
Xuống cổng.

Tôi sốc thật sự, phản ứng như trêu ghẹo anh. Vì dù gì đi nữa, anh vẫn là của tôi. Dù có "bày trò" thế nào, tôi vẫn chấp nhận, như một điều hiển nhiên không cần điều kiện.

Bạn trai tôi vừa nhuộm tóc, mọi người NHÌN và KHEN. Biết chưa?!!

__________________________________

Ê cái tên truyện xàm quá, cười vđ=))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro