Cô cún nghịch ngợm
Cô gái ham chơi
Mặc kệ cả thời gian
Dù chẳng ở đó được lâu
Vẫn như thế đấy
Pháo giấy đổ trên sàn
Cô liền nhặt lên
Quăng lên phía trước
Mặc kệ người khác kêu la
Cô vẫn cười chẳng có tâm can
Để mẹ phải ra
Cho đòn mới chịu rời đi
Lạc đường lầm lối
Đã có bao lần
Cô đi sai hướng?
Đi khỏi hơn chị em
Trước chỉ cách vài bước chân
Nay đã xa hoàn toàn
Chẳng thể cứu vãn được nữa
Khoảnh khắc cuối của ánh đèn
Bàn tay cô viết dòng chữ
Cho những con người thầm lặng
Cho lần cuối quáng bá trên sân khấu chói lọi.
-----QuinnChii_05-----
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro