
sau ngày tôi ...
sau ngày tôi tự vẫn
tôi nhìn lại từng nơi:
nền nhà bạc màu đất
ô cửa xanh sắc trời.
-
sau ngày tôi tự vẫn
hoa trắng nở lưng đồi
một đoá nhỏ, cha ngắt
đặt bên đầu giường tôi
-
sau ngày tôi tự vẫn
mắt mẹ nhoà, lệ rơi
sợi thừng kia thắt chặt
lấy mất con đi rồi
-
sau ngày tôi tự vẫn
tôi nghe tiếng "chị ơi"
em trai còn ngây ngẩn
muốn chị dậy cùng chơi
-
sau ngày tôi tự vẫn
đời - vẫn đủ vị đời
mà mái nhà xinh xắn
lại khuyết đi một người.
...
thế gian vẫn rất đẹp,
nhưng đâu còn cho tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro