chap 5: Gặp lại nhau tại bữa tiệc - Bí mật bị phát hiện
Tối đó
Một chiếc xe sang trọng dừng lại tại một căn nhà rất náo nhiệt. Cả ba người bước xuống lầu làm mọi người kinh ngạc
" Hàn thiếu gia, Vương thiếu gia, Âu Dương thiếu gia. Xin mời ba người qua bên này " tên bồi bàn không dám ngước mặt lên vì ba người này nổi tiếng tàn nhẫn và rất lạnh lùng
Ba người không nói một lời, liền đi vào trong. Ba người mới bước bước vào trong thì tất cả mọi người trong bữa tiệc đều sợ hãi. Đúng lúc bầu không khí đang căng thẳng thì chấm dứt vì .....
" Cảm ơn tất cả mọi người đã đến dự bữa tiệc nhà họ Lâm chúng tôi. Đây là bữa tiệc tôi làm cho con gái ba năm xa cách của tôi. Tôi xin giới thiệu với tất cả quý vị, đứa con sau ba năm đã quay về với chúng tôi - Lâm Minh Hân " ông Lâm Minh Huy ( ba cô )
Sau khi nghe tên cô, cô liền bước lên sân khấu. Tât cả mọi người đều khinh ngạc vì sao con gái của họ lại xinh đẹp đến vậy. Cùng lúc đó, Hàn Phong, Vương Gia Minh, Âu Dương Thiên rất bất ngờ
" Có phải cô gái đụng trúng mày ở sân bay không, cô ta lúc đó đã đẹp sẵn, bây giờ lại càng đẹp hơn " Âu Dương Thiên hỏi Hàn Phong
" ...... " không trả lời
" Thôi, bây giờ tôi đã giới thiệu xong, các vị ăn uống tự nhiên " Minh Huy bước xuống
Lúc đó, Minh Hân bắt đầu chào hỏi tất cả mọi người ở bữa tiệc nhưng mặt thì không có một chút cảm xúc. Hàn Phong bước lại nhìn cô chăm chú, hỏi:
" Thì ra cô là con gái của ông Lâm " chả trách nào cô lại dám lớn tiếng với hắn
" Hồi nãy lỗ tai anh có vấn đề sao, ba tôi mới giới thiệu đây mà " cô đang nói thì tin nhắn vang lên, cô nhìn tin nhắn thì nở nụ cười rất tươi. Anh thấy nụ cười đó nên ah bị hớt hồn
"Anh ở đây ăn uống tự nhiên. Tôi đi "
Nói xong, cô đi ra cổng sau, anh hoài nghi nên đã lén đi theo cô. Cô mới ra khỏi cổng sau thì cô đã nở nụ cười rất tươi, Hàn Phong không hiểu vì sao cô lại cười nhưng anh đã nhìn thấy một chiếc xe. Chiếc xe vừa mở cửa thì bốn anh chàng cao to đẹp trai bước xuống. Cô thấy liền chạy tới ôm người đầu tiên, sau đó ôm người tiếp theo, ôm xong hai người liền ôm hai người kia cùng một lúc. Ôm xong rồi Khánh Anh mở miệng nói chuyện đầu tiên:
" Được rồi, đi chơi với bọn anh không ? Ba năm rồi em không đi chơi với bọn anh đấy, từ khi em qua bên đó bọn anh rất buồn đó nhe, em phải bù cho bọn anh "
" Em xin lỗi, em sẽ bù cho các anh sau nhưng nhà em đang có tiệc nên không thể đi chơi với bọn anh được, hay là các anh để em gọi điện thoại xin ba thử nha. Nếu được em sẽ đi với các anh, nếu không được thì các anh đợi tan tiệc em sẽ đi với các anh nha " Minh Hân nói
" Được rồi, em gọi cho ba đi " Hoàng Vũ lên tiếng
" Các anh phải im lặng nha " cô vừa nói vừa đưa tay lên miệng
Píp .... píp ...... píp
" Alo " đối phương bên kia trả lời
" Alo, Daddy, daddy cho con đi chơi với bạn nha " cô xin
" Nhưng bữa tiệc chưa kết thúc nữa, con đợi tiệc tan rồi đi được không? " ba cô hỏi
" Nhưng mà con muốn đi mà " cô năn nỉ
" Được rồi, con đi đi" ba cô chịu thua trước sự năn nỉ của cô
" Vâng, con cám ơn ba " cô vui mừng
" Được rồi con gái yêu, dù gì con cũng mới về, con nên đi đâu cho khoay khỏa đầu óc đi . Thôi ba cúp máy đây "
" Sao rồi, có được đi không " Quốc Thiên hỏi
" Được rồi, các anh chờ ở đây để em đi thay đồ "
" Nhanh lên nhé, bọn anh không đợi được lâu đâu " Minh Tuấn rốt cuộc cũng mở miệng
" Trời, em tưởng nãy giờ miệng anh bị gì nên không thể nói ấy, anh Tuấn " cô trêu
" Anh cốc ột cái bây giờ " anh đang định giơ tay lên cốc cái đứa em ' hư ' này nhưng ....
" Thôi em đi trước " cô vừa nghe chữ cốc liền kiếm cớ chuồn đi vì cô rất sợ cái chữ cốc của bốn người này
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro