Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7 : Angel, Ngày Mai Gặp . . . . .

  " Đồng tiểu thư, chúc mừng cô đã thông qua vòng sơ khảo của chúng tôi, vòng hai sẽ diễn ra vào mười giờ sáng ngày mai, xin hãy đến đúng giờ. "

Nhân viên phỏng vấn vừa nói xong, vừa đem lý lịch sơ lược của cô sắp xếp lại.

" Cám ơn. " Trên mặt Đồng Mạch rốt cục đã lộ ra nụ cười.

" Đừng khách sáo, ngày mai chúng tôi chờ biểu hiện của cô. "

Ngày đầu tiên sau khi trở về từ Luân Đôn, cô đã không ngừng tìm kiếm công việc. Vốn tưởng rằng, cô có thể chịu tất cả ở lại Doãn gia, thực đáng tiếc, cô đã đánh gia cao bản thân.

Chờ cô tìm được việc, lập tức sẽ rời khỏi Doãn gia, từ nay về sau không còn liên quan . . . . .

Đồng Mạch cúi đầu, đi ra khỏi tập đoàn Phú Mĩ, khóe môi có chút ý cười, đối với công việc này vạn phần chờ mong.

Lúc này, Hoắc Diệc Trạch vừa mới về công ty, từ một cửa xoay tròn *  khác hướng, đi qua người Đồng Mạch . . . . .

 * cửa xoay tròn là cái này nhé. ^^

  " Tổng tài, buổi sáng tốt lành. " Một nhân viên lễ tân lễ phép chào hỏi, mà Hoắc Diệc Trạch lại đột nhiên đứng lại một chỗ cau mày.

Vừa rồi . . . . . Hắn dường như đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.

Có phải là cô ấy không ? Hoắc Diệc Trạch xoay người, nhìn lại chỗ cửa xoay tròn, lúc này đã không còn ai.

Hắn bình tĩnh lắc đầu, muốn xóa hết những hình ảnh không nên có trong đầu, hướng phòng mình bước đến.

" Linda, tách cà phê . . . . . "

Hắn tiến vào phòng ra lệnh.

Đợi mãi không thấy hồi âm, lúc này mới nhớ ra thư ký đã từ chức, hắn có chút phiền não ấn xuống điện thoại nội tuyến : " Lập tức gọi Đinh Hạo Lỗi vào văn phòng. "

Âm thanh có chút nóng nảy.

" Yo, mới sáng sớm, có phải cậu vừa ăn thuốc nổ ? " Tôi biết cậu đã về nên mới sớm đã ở đây chờ cậu. Tặng cậu cốc cà phê tình yêu của tôi, chúc cậu có tâm trạng vui vẻ. " Hắn ta nói xong, liền đem cốc cà phê thơm nồng đưa tới trước mặt Hoắc Diệc Trạch.

Hoắc Diệc Trạch vẫn còn tức giận, hung tợn trừng mắt nhìn hắn ta : " Tôi đã bảo cậu thay thư kí cho tôi, người đâu ? Ở nơi nào ? " Ngữ khí tương đối không còn giận.

" Chậc chậc , cậu đúng là vừa ăn thuốc nổ ! Chẳng lẽ mấy ngày nay ở Luân Đôn, Hoắc Đại của chúng ta bị chọc tức ? "

Tuy rằng, ở ngoài mặt hắn ta là quản lí nhân lực của Hoắc Diệc Trạch nhưng trên thực tế, hắn ta lại là bạn tốt của Hoắc Diệc Trạch, hơn nữa, hắn ta xưa nay cợt nhả, thuộc mẫu người bất cần đời, lâu dần, Hoắc Diệc Trạch cũng theo thói quen cùng tính tình của hắn ta.

Nhìn chằm chằm khuôn mặt u ám của Hoắc Diệc Trạch, suy nghĩ giễu cợt hắn : " Biết trước như vậy, đem Linda đuổi đi làm gì ? Tính tình cậu thật là . . . . . Chỉ sợ không có vài người chịu được cậu ! Vừa lạnh lùng, vừa nóng nảy, thật sự là một sự kết hợp đối lập . . . . . "

" Cậu nói đủ chưa ? Nhàn rỗi không có việc gì làm, mau đi tuyển dụng người mới đến cho tôi ! "

Có lẽ là do bất mãn với chính mình lúc trước nhớ tới người cũ, cho nên, giờ phút này, tâm trạng Hoắc Diệc Trạch phi thường tệ, lời nói ra đều tương đối ác liệt.

" Cậu gấp cái gì ? Chuyện của cậu, tôi có bao giờ chậm trễ ? Nhìn xem đi . . . . . . " Đinh Hạo Lỗi đem một phần lý lịch sơ lược ném lên trên bàn : " Mới từ nước ngoài du học trở về, cảm thấy cũng không tệ lắm, đã hẹn sáng ngày mai mười giờ thi vòng hai, sẽ chờ cậu tới duyệt.

Nhưng mà, tôi cũng phải nói với cậu, lần này, nếu cậu lại lấy bằng cấp của cô ấy ra chửi, tôi sẽ cho vị trí thư kí này của cậu trống suốt một tháng. Hoắc Đại, ngẫm lại, năm nay cậu đã đổi bao nhiêu thư kí ? Một, hai, ba, bốn, . . . . . "

Đinh Hạo Lỗi lấy tay ra đếm, hét lên : " Ít nhất mười ! Mười . . . . . Đây là tần suất gì thế ? Cậu thật là khó chơi ! "

Hoắc Diệc Trạch không nói gì, sắc mặt khó coi.

" Có phải ánh mắt cậu có vấn đề gì không ? Toàn chọn những người không đứng đắn, thậm chí còn không dùng được ! " Thanh âm Hoắc Diệc Trạch cũng oán hận tận trời.

" Ha hả . . . . . Tôi đây còn không phải vì cậu sao ! Bình hoa so với những người quái dị còn tốt hơn ! Dù ngươi đi công tác mệt nhọc, cũng có thể cảm thụ được hình ảnh mỹ nhân . . . . . "

Đinh Hạo Lỗi cũng nói vặn lại.

Hoắc Diệc Trạch thực sự phục hắn : " Đủ rồi, xong việc ở chỗ này rồi, đi ra ngoài. "

Thoáng nhìn sự nghiêm túc trên gương mặt hắn, Đinh Hạo Lỗi biết ý, dương dương tự đắc rời đi.

Hoắc Diệc Trạch xoa xoa huyệt thái dương, tỏ vẻ đau đầu không thôi, sau hành trình từ Luân Đôn, dường như đã đảo loạn tâm trạng của hắn, tính tình càng thêm nóng nảy.

Tiện tay mở ra lý lịch sơ lược Đinh Hạo Lỗi đưa cho hắn, Đồng Mạch . . . . cái tên quỷ gì đây ?

Hắn co rút khóe miệng, tiếp tục xem, lúc nhìn thấy ảnh chụp trên lý lịch, hai tròng mắt hiện lên một vẻ kinh ngạc tột độ . . . . .

Cô ta ? Người này ?

Trong lúc nhất thời, Hoắc Diệc Trạch cảm thấy cổ họng mình xiết lại, giữa đôi lông mày nhíu chặt, không tin vào hai mắt mình.

Hắn lại nhìn xuống, Đồng Mạch, tên tiếng Anh Angel, 21 tuổi, tốt nghiệp ở đại học kinh tế Luân Đôn Anh quốc, chuyên ngành quản lý . . . . .

Càng nhìn xuống, khuôn mặt Hoắc Diệc Trạch lại càng trông mong.

Angel, trong lòng lặp đi lặp lại nhớ kỹ tên này . . . . , thì ra cô không lừa hắn !

Nhưng là, cô tiếp cận hắn có mục đích gì ? Vì công việc này ? Nhưng cẩn thận nghĩ lại thì hẳn là không phải, bằng bằng cấp của cô, tìm một công việc thư ký không khó, đôi mắt Hoắc Diệc Trạch có phần lạnh lẽo, giây phút này ngọn lửa ở trong lồng ngực không ngừng trêu chọc hắn.

Hắn không đoán ra mục đích Đồng Mạch tiếp cận mình ? Lần đầu tiên cảm thấy mình bị tính kế . . . . .

Hoắc Diệc Trạch hung hăng nắm lấy lý lịch sơ lược của cô, ngón tay xẹt qua chữ " Angel ", vẻ mặt vô cùng âm trầm, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng tinh nhuệ khiến người ta sợ hãi.

Nhớ lại từng điểm từng điểm lúc mới quen biết cô, Hoắc Diệc Trạch vẫn không lý giải được mục đích của cô. Ở Luân Đôn gặp nhau, là do cô âm mưu ? Càng suy tư, Hoắc Diệc Trạch lại càng nghĩ lung tung, rắc rối phức tạp quấn lấy hắn, trán chảy xuống từng giọt mồ hôi, bầu không khí xung quanh nhanh chóng giảm xuống . . . . .

Buổi sáng ngày mai lúc mười giờ thi vòng hai phải không ? Hắn thật chờ mong, cô sẽ dùng thái độ cùng biểu tình gì khi đối mặt hắn ?

Angel, ngày mai gặp . . . . .

 Khóe môi hắn vẽ ra một mạt âm tà nồng đậm, thoạt nhìn cả người càng thêm lạnh lẽo,chẳng qua ngọn lửa trong cơ thể hắn lại không cách nào tiêu tán . . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro