Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Liều Mạng Vì Phụ Nữ

  " Trạch . . . . . . Anh định bao giờ mới trở về ? Sao chỗ anh ồn ào quá vậy . . . . . "

Trong phòng ngủ, Doãn Vũ Kì che một bên tai, một bên nói chuyện điện thoại cùng Hoắc Diệc Trạch.

Đầu điện thoại bên kia, Hoắc Diệc Trạch im lặng một lúc, có lẽ còn chưa xác định : " Nhanh thôi, mấy ngày sau. " Hắn cho một câu trả lời thuyết phục, tiếc là đáp án vẫn không rõ.

" Em rất nhớ anh. " Doãn Vũ Kì không hề che giấu sự nhung nhớ đối với hắn, câu nói ngọt ngào, Đồng Mạch đứng ngoài cửa liền nghe thấy được.

Thanh âm yêu kiều ôn nhu mềm mại, thực phù hợp với hình tượng của Doãn Vũ Kì.

Đồng Mạch lại liếc nhìn cô ta, vẻ mặt không để tâm, đây là muốn người ta nghĩ gì đây ? Đêm hôm khuya khoắt còn gọi điện thoại cho người ngoài !

Doãn Vũ Kì có cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc, càng nói lên cuộc sống giản dị nghèo túng của Đồng Mạch. Doãn Vũ Kì là tình yêu, là sự nghiệp, là gia đình khiến cha Doãn tự hào, còn cô lại không được như nguyện vọng của cha Doãn . . . . .

Khi Doãn Vũ Kì và Hoắc Diệc Trạch đính hôn, cô còn đang ở Luân Đôn, lúc đó Doãn Vũ Kì kiên quyết muốn mời cô trở về tham gia, nhưng mà, Đồng Mạch lại từ chối.

Thứ nhất là bởi vì cô cùng việc của Doãn gia không có quan hệ, Doãn Vũ Kì đính hôn với ai thì đính hôn, cô không có liên quan. Thứ hai, tuy cô ở Doãn gia, học phí đắt đỏ mấy năm nay ở Luân Đôn, cũng là do cha Doãn chi trả, nhưng là, cha Doãn cũng không có tuyên bố ra bên ngoài cô là huyết mạch của Doãn gia, rõ ràng là vẫn chưa thừa nhận cô ! Nếu cô xuất hiện, đó là việc rất khác thường !

" Anh cũng nhớ em, ngoan, đi ngủ sớm một chút, anh rất nhanh sẽ trở về. " Thanh âm Hoắc Diệc Trạch tăng thêm vài phần dỗ dành 

  " Dạ , anh cũng vậy, đi ngủ sớm một chút, đừng làm việc quá sức. " Doãn Vũ Kì cau mày, tỏ vẻ lo lắng cho thân thể của hắn.

Đồng Mạch ở ngoài cửa đã nghe rõ lời dặn dò của cô ta.

Ngu ngốc . . . . . .

Bây giờ, sẽ có nam nhân nào thực sự vì công việc mà dốc sức, sợ rằng chỉ biết liều mạng vì phụ nữ . . . . . .

Đồng Mạch liếm liếm khóe miệng, thái độ khinh thường.

Nói đến nam nhân, Đồng Mạch lại bất giác nhớ tới người đàn ông cùng mình một đêm cuối cùng ở Luân Đôn ! Trên mặt Đồng Mạch bỗng nhiên nổi một trận phiếm hồng, mà loại đỏ mặt này trong khoảnh khắc lại lan tràn ra toàn thân cô.

Ai . . . . . . . Hôm đó, cẩn thận nghĩ lại, cô có phải đã quá xúc động ? Nhất định là đầu óc đã điên rồi mới có thể mạc danh kỳ diệu * lên giường cùng một tên đàn ông xa lạ.

* mạc danh kỳ diệu : không hiểu sao được, không rõ lý do, . . .

Chắc là do cô cô đơn quá . . . . phải không ? Lúc này Đồng Mạch lại hung hăng gõ vài cái lên đầu mình, có chút ảo não.

Cho dù là nam nhân kia . . . . Thoạt nhìn thôi cũng coi như không tồi ! Chẳng qua là, tri nhân tri diện bất tri tâm *, ai biết hắn có bị HIV hay không ! Nếu như lây bệnh cho cô, vậy không phải cô chết chắc rồi sao ?

* tri nhân tri diện bất tri tâm : biết người chỉ biết diện mạo của họ, không biết tâm họ như thế nào.

Da đầu Đồng Mạch lại càng run lên, từng cơn lạnh lẽo bắt đầu từ lòng bàn chân tản ra.

 Cô chỉ muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút ! Chẳng những phải kiểm tra cơ thể, cô cũng muốn kiểm tra đầu, tất cả kiểm tra hết một phen . . . . .

Cô cũng không phải một người phụ nữ ăn nói bậy bạ, sao lúc đó lại làm ra hành động này ? Trong lòng Đồng Mạch rối rắm, trốn tránh không muốn nghĩ đến chuyện đêm đó, chỉ là, hình ảnh nam nhân kia lại hiện rõ trong đầu cô.

Đồng Mạch hoảng sợ tiến vào phòng của mình, lấy chăn bông chà lên đầu, muốn quên đi một màn kia, nhưng vẫn là vô ích, coi như là cố ý trừng phạt cô, đồng thời nhắc nhở cô sau này trước khi làm chuyện gì đều phải suy nghĩ thật kỹ.

Cả đêm, Đồng Mạch vô tri vô thức, ngủ rồi tỉnh, tỉnh lại lại ngủ tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro