Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Con Gái Của Tiểu Tam

  " Tiểu Mạch, tỉnh tỉnh . . . . . . "

Đồng Mạch lim dim đôi mắt, liền nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc - cha cô.

Trong nháy mắt, Đồng Mạch liền tỉnh ngủ, cô ngờ vực nhìn ông ta, đặc biệt là bó hoa hồng đỏ ông ta cầm, khóe môi không khỏi có một tia xem thường nồng đậm.

Ngay cả loại hoa mà mẹ thích ông ta cũng không biết . . . . .

" Lâu như vậy không thấy, cha nghĩ con ít nhất nên gọi cha một tiếng, đây là lễ phép cơ bản nhất. "

Câu nói của ông ta có chứa một tia lãnh sương, không khó để nghe ra lão đối với Đồng Mạch không có một chút hờn giận.

" Ông sống với mẹ tôi lâu như vậy , tôi nghĩ ông nên biết bà thích hoa bách hợp, không phải là hoa hồng, đây là hiểu biết cơ bản nhất. "

Giọng Đồng Mạch không hề mơ hồ, cô gằn từng tiếng, thanh âm mạnh mẽ cất lên, đôi mắt lóe ra hận ý.

" Doãn Mạch . . . . . . . "

Vừa nghe, ông ta có chút tức giận, giọng nói mang theo nặng nề.

" Tôi họ Đồng, không phải Doãn. " Cô theo họ của mẹ, từ bây giờ, cho đến về sau, đời đời kiếp kiếp cô đều họ Đồng. Trong lòng càng thêm quật cường, làm cho cô cương liệt * ngồi dậy.

* cương liệt : rắn rỏi khí khái

" Tiểu Mạch, con không nên đối xử với cha như vậy không phải sao ? Chuyện của cha với mẹ con . . . . . . Con cũng không biết được bao nhiêu đi ? " Câu nói cuối cùng, thanh âm của ông ta nặng nề vô cùng.

" Tôi chỉ biết, ông tham hưởng vinh hoa phú quý, ông cưới người phụ nữ Trần Ngọc Hoa kia, khiến cho mẹ tôi vì chờ ông, mỗi ngày đều trải qua trong thương tâm cùng thống khổ, cuối cùng vì sự bạc tình hẹp hòi của ông, uất ức mà chết . . . . . "

Đồng Mạch không hề sợ hãi, châm chọc hắn, nhưng mà, cha Doãn liền ngay lập tức hạ một cái tát đau rát trên gương mặt của cô, trong khoảnh khắc đó, trên khuôn mặt cô còn hiện lên dấu năm ngón tay đỏ tươi.

Có từng cơn đau ở trên mặt cô truyền tới, nhưng là ? Có đau hơn nữa cũng kém hơn nỗi đau trong lòng cô . . . . . .

Bàn tay cha Doãn còn chưa có buông xuống, khóe môi Đồng Mạch tràn đầy ý cười : " Đánh đi ! Ông đánh nữa đi . . . . . . " Cô làm ra một bộ dáng không dễ chọc, tựa như một con sư tử cái, miệng lộ ra răng nanh nhìn chằm chằm ông ta.

Cuối cùng, cha Doãn hạ tay xuống, trên hai gò má già nua loáng thoáng lộ ra đau thương.

Lúc này, Đồng Mạch cũng ngậm miệng, chẳng qua trong lồng ngực hận ý vẫn liên tục kéo đến . . . . . .

" Về nhà đi, mọi người còn đang chờ con. "

Trong cổ họng ông ta phát ra vài câu ngắn gọn, thanh âm sắc bén lại khôi phục như trước.

Ha ha . . . . . . . Chờ cô . . . . . . Đạo đức giả a !

Cái gọi là mọi người còn không phải là mẹ kế của cô, còn có vị chị gái cùng cha khác mẹ sao ? Nếu thật sự là " lòng tốt ", vì cái gì lại không ra sân bay đón tiếp cô ?

Dưới đáy lòng Đồng Mạch không khỏi cười nhạt.

Nơi đó không phải nhà của cô . . . . . . Nhưng là, cô cũng muốn trở về.

Cô muốn xem Trần Ngọc Hoa khó chịu, giống nhau mà, có sự tồn tại của cô, Trần Ngọc Hoa trong lòng nhất định không vui . . . .

Dù sao, sự tồn tại của Đồng Mạch cô, là thể hiện cha Doãn đối với bà ta không hề trung thành, có nữ nhân nào nhìn mà thoải mái đâu ?

Năm đó, mẹ cô cùng cha Doãn vốn là một đôi, thế nhưng, sau khi Trần Ngọc Hoa chen vào, lại thêm bà ta xuất thân hào phú, có nhà ; có nhiều của cải. Sau cùng, cha Doãn mới bởi vì tiền đồ mà lựa chọn Trần Ngọc Hoa, rời bỏ mẹ cô.

Về sau, có lẽ trong lòng cha Doãn mẹ cô mới là người ông ta yêu, hai người lại một lần nữa ở sau lưng Trần Ngọc Hoa quan hệ qua lại, sau đó mới có Đồng Mạch . . . . . .

Đồng Mạch nghĩ đến chuyện cũ, trong lòng từng đợt từng đợt chua sót xẹt qua.

Mẹ của cô từ vợ lớn trở thành tiểu tam . . . . . . Mà cô, nhiều nhất, cũng chỉ là con gái của tiểu tam.

Trong lúc nhất thời, cô lại trở nên im lặng, đi theo phía sau cha Doãn, ở mặt ngoài lẳng lặng như không có chuyện gì, có điều trong lòng lại hỗn độn như ma . . . . . . .

-----------

Hóa ra không phải chương đầu ngắn, mà là do mở đầu dài -_-

Nãy mới xem lại, truyện này có vẻ dài đây. Haizzzzz 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro