Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đơn Phương (5)

Tôi cứ nghĩ chị cũng thích tôi nhưng hình như tôi đã nhầm rồi .

Mấy hôm nay chị xin nghĩ phép 3 ngày để về nhà có công việc , chỉ có 3 ngày thôi nhưng đối với tôi như 3 năm vậy , không có chị cuộc sống của tôi thật nhàm chán .

Cuối cùng 3 ngày cũng trôi qua , hôm nay tôi được gặp chị rồi , nhớ chị quá đi mất .

Bước tới cửa phòng thì đã nghe giọng của chị , mở cửa vào thì thấy mọi người đang tụ tập lại chị đưa cho mỗi người một tấm thiệp cưới .

Chị thấy tôi thì liền chạy lại cười với tôi rồi đưa tấm thiệp ra .
" 2 ngày nữa là đến đám cưới chị rồi em nhớ đến dự nha Tiểu Tuyết "
Tay tôi cầm tấm thiệp mà run lên từng hồi .

Tôi không tin vào tai mình , đám cưới gì chứ .

Căn phòng hôm nay nhộn nhịp hơn mọi khi , ai ai cũng đều chúc phúc cho chị chị liền tươi cười mà cám ơn họ . Chị hiện tại là đang rất hạnh phúc tôi thấy được từ đôi mắt của chị

Chị đâu biết ở nơi đây có người đang chết lặng  .

Hôm ấy mưa to lắm hình như ông trời đang cười nhạo tôi thì phải , tôi biết tôi thua rồi , tôi bật khóc như một đứa trẻ ,

Hứa Giai Kỳ chị đâu rồi ? , chị hứa sẽ luôn bảo vệ em mà , chị hứa sẽ không để em một mình mà , tất cả những kí ức ấy cứ ùa về cùng một lúc tôi cũng chả biết mình đã khóc bao lâu nữa .

Tôi về nhà từng bức ảnh của tôi và chị lần lượt bị tôi xé rách , từng món quà chị tặng tôi đều bị tôi ném vào một góc tường , tôi như không còn là tôi nữa .

Ngồi co ro ở góc phòng khóc thút thít  tôi lại nhớ chị .

Tôi ước chị ở bên tôi ngay lúc này , khẽ ôm tôi vào lòng và nói tất cả chỉ là trò đùa thôi .

Nhưng thực tế luôn tàn khốc , chị chả còn ở bên tôi , cái tên Tiểu Tuyết ấy nó thật đẹp nhưng cũng thật đau lòng , tôi ghét nó , ghét chị và ghét cả những kỷ niệm đó nó là đang dày vò trái tim tôi .

Hai hôm sau cũng đến ngày cưới của chị , tôi hôm ấy make up thật đậm để che đi vẻ tiều tụy của bản thân sau bao ngày không ăn uống .

Lễ cưới được bắt đầu , chị nắm tay cô ta bước lên lễ đường với biết bao tiếng vỗ tay và tung hô , hôm nay chị đẹp lắm , đẹp hơn bình thường rất rất nhiều .

Cha đang cử hành buổi hôn lễ cho hai người họ .

" Hứa Giai Kỳ con có đồng ý lấy người đối diện với con làm vợ hay không "
Chị nhìn cô ta rồi cười nhẹ nhàng .
" Con đồng ý "
Câu nói chỉ 3 chữ thôi nhưng trái tim tôi nó đang nhói lên từng hồi .
" Cô có đồng ý lấy Hứa Giai Kỳ làm chồng không ? "
" Con đồng ý "

Kết thúc buổi hôn lễ chị hôn cô ta trước mặt mọi người nhận được biết bao sự ngưỡng mộ khẽ quay đầu xuống cười với tôi một cái .

Lần đấy là lần cuối cùng chị cười với tôi , trông chị hạnh phúc quá , tôi cảm thấy không chịu được nữa nên quyết định rời đi .

Mấy hôm sau tôi cũng chuyển nhà và xin nghĩ việc luôn , tôi nghe nói hình như vợ chị ta cũng thay thế tôi làm thư kí cho chị .

Đến bây giờ nhớ lại tôi cảm thấy thật tiếc nuối , nếu như tôi gặp chị sớm hơn , thì mọi việc có lẽ sẽ khác .

Nhưng buông bỏ chị là cũng là cách tôi yêu chị lần cuối  .

Năm tháng đấy tôi đã từng đem lòng yêu thích 1 người ,  dù tôi có một khung trời riêng biệt , nhưng cũng không thể ngăn cản được những khoảng khắc bất chợt nhớ về người ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro