|Series| |VKook| Yêu Thương Ngốc Nghếch
Author: Kim CloudNhân vật: VKook (Taehyung x Jungkook)▶▶VUI LÒNG KHÔNG MANG TRUYỆN RA KHỎI ĐÂY CŨNG NHƯ KHÔNG ĐƯỢC CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. ◀◀…
Warning: OOC
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên acc Wattpad @BajiMeiichi0311!!
Vui lòng tôn trọng và không reup truyện của mình lên bất kỳ trang web nào nhe🥺
Đây là tổng hợp các mẩu truyện nhỏ do mình viết nên đừng hỏi tại sao mỗi chap nội dung không liên quan đến nhau😿🔫
Đây cũng là fic đầu tay mình viết nên chưa hay lắm ạ mong mọi người thông cảm nhaa🌹
Ảnh bìa: Được cắt ra từ manga chap 67 và có chỉnh sửa đôi chút từ mình
Author: Kim CloudNhân vật: VKook (Taehyung x Jungkook)▶▶VUI LÒNG KHÔNG MANG TRUYỆN RA KHỎI ĐÂY CŨNG NHƯ KHÔNG ĐƯỢC CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. ◀◀…
Hồi năm cuối cấp 3, tôi có một cậu bạn cùng bàn. ...…
LƯU Ý: Không được dùng những từ ngữ thô tục quá khích để chửi nhân vật trong truyện nhé, các bạn nên viết tắt hoặc để dấu (*). Hãy là người có văn hóa khi đọc truyện bởi một lần chửi nhân vật là ta đã mắng cả tác giả. Truyện này đọc vô cùng cẩu huyết, chỉ phù hợp với những bạn tinh thần thép, sẵn sàng chịu đựng mọi tình huống truyện bao gồm chuỗi các sự kiện gây ức chế từ tập đầu tới tập cuối. Đề nghị cân nhắc kĩ trước khi xem.Author: Cáp Khiếm Huynh (哈欠兄)Tên gốc: Ác ma đích lao lung (恶魔的牢笼)Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, tàn bạo thị huyết bá đạo thâm tình công X ôn nhu mỹ hảo tri tính thụ, ngược thân ngược tâm, HENguồn: Tieba Nguồn: jian 1112.wordpress.comĐộ dài: 6 quyển. Quyển 1: 67 chươngQuyển 2: 53 chươngQuyển 3: 80 chươngQuyển 4: 41 chươngQuyển 5: 19 chươngQuyển 6: 67 chương7 Phiên ngoại (Phiên ngoại 7 có 22 phần)Tranlator: QTEditor: Kwon JianLạ thật đấy, rõ ràng đợt trước có người đăng full hết rồi mà tự nhiên bây giờ lại không cánh mà bay:((Mình đôi khi muốn đọc lại truyện này (vì nó vừa hay vừa cẩu huyết) mà không cần mạng nên đăng lên nhằm mục đích lưu lại thôi.Nếu người dịch yêu cầu gỡ thì mình cũng đành ngậm ngùi xóa đi thôi:(((do một phần mình lấy trên mạng mà chưa xin phép vì không biết phải xin phép ở đâu)…
Vì trót rơi vào lưới tình của người, nguyện làm thế thân, thấp kém tới cực điểm. Thấy được cô gái mà người ngày đêm mong nhớ, Mạnh Oánh mới phát hiện mình chỉ là một thế thân thấp kém.Cho đến một ngày, cô tỉnh ngộ mà buông tay. Từ đây không chút niềm tin vào tình yêu, ai cũng không lọt vào mắt của cô.----Mưa rào xối xả, Mạnh Oánh cầm dù, lẳng lặng nhìn người ở trước của nhà.Hứa Điện một thân áo sơ mi đen quỳ trên mặt đất, hắn cũng an tĩnh nhìn lại cô.Cặp mắt hoa đào kia mang theo dáng vẻ thâm tình, thế nhưng vẫn giữ nguyên tư thế.Mấy phút sau, Mạnh Oánh xếp dù quay người đi vào.Lưu lại cho hắn một bóng lưng lạnh lùng mà tinh tế.Hứa Điện, toàn thân ướt đẫm cười cười, cúi đầu tiếp tục quỳ.Là lỗi của anh.Nam du côn nhã nhặn cố chấp x ảnh hậu kiên cường độc lập.*Một số lời của tác giả:1, Nội dung truyện cũng như tên, trước ngược nữ, sau ngược nam, Nữ chính kịp thời bức rời trở về tìm lại chính bản thân mình.2, Xen lẫn ngọt đắng, phía sau sẽ là ngọt văn.3, Sự nghiệp của nữ chính được phát triển rất tốt, vô cùng thoải mái, nhưng là vạn sự khởi đầu nan, mọi việc phía sau sẽ vô cùng suôn sẻ.4, Cảm ơn vì đã đọc.* truyện gồm 85 chương + 20 chương PN. Nếu reup lại nơi khác không phải Wattpad thì thông báo với editor một tiếng nha. ^^@tpnq_srndipity…
Tác giả: Vu TriếtThể loại: Hiện đại, HE, Nhẹ nhàng, HỖ CÔNGSố chương: 99 chương + 3 Phiên ngoạiNguồn raw + QT: https://dithanbangdanilam.wordpress.com/2018/07/09/raw-qt-thuoc-giai-%E8%A7%A3%E8%8D%AF/Chuyển ngữ: luulikinh.wordpress.comTình trạng edit: Hoàn--------------------Văn án của tác giả:"Người là thuốc giải, bị bệnh liếm liếm."Nhân vật chính: Giang Dư Đoạt, Trình Khác…
Hai năm trước, cô gả vào nhà họ Cảnh dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, một bước lên trời làm phượng hoàng. Nhưng không ai ngờ rằng hai năm sau, người phụ nữ đã có chồng là cô, vẫn còn trong trắng... Hôm đó cô bị mẹ chồng và em gái chồng hãm hại, đẩy cho một người đàn ông khác - Mộ Dạ Bạch, tổng tài khu vực Châu Á-Thái Bình Dương của tập đoàn Mộ Thị. ....... "Cố Thiên Tầm, tuy rằng tôi không yêu gì cô, nhưng dù sao cô cũng là người của Cảnh Nam Kiêu này, thế nên cô tốt nhất nên biết thân biết phận đi!" Sau ngày hôm đó, chồng cô đã cảnh cáo bên tai rằng: "Đừng có mà cắm sừng cho tôi, nếu không tôi sẽ cho cô chết rất bi thảm đấy." Thật là quá lắm rồi! Tên khốn đó thật quá đáng! Đã cắm sừng cho mình, sắp biến cô thành con hươu rồi còn dám đưa ra yêu cầu như thế ?! Vì vậy..... Đã không làm thì thôi, đã làm phải làm cho oanh liệt! Cô cũng học bài của hắn một lần, xem ai sợ ai! Các bạn có thể vào website : http://www.rosenovel.com để đọc các chương sớm và nhanh hơn!!!…
Tác giả : Mặc KháchTên khác: Một lần quay đầu cánh hoa rơi.Bách hợp, H văn, girllove, girlxgirl, 1x1, trọng sinh báo thù, cung đấu, chậm nhiệt, HE, abo văn, tự viết.Vắn tắt: Đây là một tiểu thụ kiếp trước bị hãm hại, lừa gạt, gây ra nhiều lỗi lầm với tiểu công. Kiếp này trọng sinh lại quyết tâm báo thù, trả nợ lại cho "tiểu bạch thỏ công" nhưng cuối cùng lại bị tiểu công "ăn" sạch sẽ =))Lời nói nho nhỏ: LÀM NGƯỜI SẼ KHÔNG AI MANG ĐỒ NGƯỜI KHÁC ĐI KHI CHƯA XIN PHÉP :)) MUỐN REUP TRUYỆN VUI LÒNG HỎI QUA TÁC GIẢ :)))…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…