Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1: Chỉ là một giấc mơ

Vườn hoa anh đào . Khu vườn đẹp nhất thành phố là khu vườn này đây. Gió thổi nhè nhẹ. Những cánh hoa anh đào bay trong gió. Khung cảnh thật là lãng mạn và nên thơ. Xung quanh ta là nhiều cặp đôi ngồi dưới tán hoa đầy âu yếm. Nổi bật giữa vườn hoa là một cô gái, tầm mười lăm, mười sáu tuổi rất cute đang ngồi e thẹn cạnh một chàng trai cũng tầm tuổi cô gái, trông rất bảnh. Chàng trai bảnh bao kia là Poru- là thiếu gia của một tập đoàn buôn kim cương nổi tiếng. Cô gái rất cute đó là Missan (chỗ này ta tự ý sửa tên nhân vật đó)- là một cô gái có xuất thân, gia thế hết sức bình thường như bao cô gái khác. Chàng trai bỗng quay sang cô gái, lấy bộ mặt nghiêm trọng (nhưng cũng rất tình củm) nhìn cô, nói:
-Missan,... hôm nay...à...tớ muốn nói với cậu một chuyện quan trọng...à...(thực ra cũng không được nghiêm trọng cho lắm, mà phải nói là ấp a ấp úng mới đúng^^)
-Ừ. Tớ đang nghe đây.-Khuôn mặt cô gái như sáng bừng lên
-Missan... tớ... rất th...
-Á! Có xe! Chạy mau!-Tiếng kêu thất thanh vang lên từ phía đám đông
Một chiếc xe tải mất lái đang lao đến (Cán hỏng luôn mất mấy cái cây anh đào đúng độ nở hoa đẹp*BUỒN*). Mọi người nhanh chóng tháo chạy. Đội xe cứu thương, đương nhiên là kèm theo nhiều chút "quà khuyến mãi", cũng nhanh chóng có mặt. Còn ai vào đây nữa, quà khuyến mãi gì chứ, mấy cái đội nhà báo chứ ai! Vậy là ngay tối nay bản tin trong ngày sẽ có thêm tin tức mới, nóng hổi vừa thổi vừa xơi.
Quay trở lại cái vụ đâm xe cùng với cái cậu Poru và cô Missan. Lúc chiếc xe mất lái và lao vào (siêu không? Cán nát cổng rồi phi vào đến giữa vườn hoa lun), Poru vội vàng kéo Missan bỏ chạy. Nhưng đột nhiên, đúng vào lúc này, áo váy của Missan mắc rất chặt vào cái ghế (Missan:đồ áo phản chủ Áo:đúng thế :))). Biết mình ko thoât được, Missan cố gắng hét lên, dù ko thể nào át được tiếng của chiếc xe tải:
-Poru, tớ không thoát được đâu. Cậu hãy chạy đi!
-Ko!-Poru hét lên-tớ ko bỏ cậu đâu! Và hơn nữa, tớ rất...
Chiếc xe tải bị lật do áp lực chỉ còn cách họ khoảng bốn mươi mét.
-Poru...
-Tớ ko bao giờ bỏ cậu đâu!
Ba mươi mét.
-Poru!
-Đừng nói nữa, để tớ giúp cậu gỡ, rồi bọn mình cùng chạy.
Hai mươi mét.
-**********
-***************(em sẽ giấu nội dung hai câu này)
Mười mét.

-Poru.-Missan kết thúc, giọng nhẹ nhàng, gương mặt xinh xắn của cô giàn giụa nước mắt-Chăm sóc cho ba mẹ tớ giùm. Cậu phải sống. Hãy sống thay phần của tớ nữa... Nói rồi, cô đẩy cậu ra.
Uỳnh uỳnh!!!!
-Á á! Missan! Không!!!!!
Chợt cánh cửa bật mở. Tiểu thư Pomia bước vào, tay cầm chiếc Iphone, thở dài ngao ngán:
*quay phim rồi cho lên Facebook với nhan đề 'coi anh trai tui hai mấy tuổi rồi mà như cái [...] ý^^' nhận được 2 nghìn lượt xem, 1999 lượt bình chọn*
-Lại mơ nữa rồi! Suốt ngày mơ làm cho người ta không ngủ được. Được mỗi cái ngày nào cũng có phim hay để xem. Dậy! Dậy ngay cho tôi nhờ!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: