Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7 : Chờ đợi là hạnh phúc

Tôi lặng im chờ đợi câu nói của anh phát ra hoàn chỉnh , nhưng anh cứ ngập ngừng mãi chữ " Tôi....." mà không thể nào nói tiếp những từ sau . Tôi không thể để anh lấp ba lấp búng như thế được nên tranh thủ cơ hội , hoàn thành lời hứa với cô bạn Gia Duyên của mình.
- Anh tên gì ?- tôi lên tiếng .
- Tôi tên là Hoàng An , Quách Hoàng An . Còn em ?
- Tôi tên .....
" Hù!!!!!!" , cả tôi và anh đều giật nảy mình , bất giác , tôi ngước mắt lên nhìn người đang cản trở cuộc trò chuyện của chúng tôi . Vừa thấy gương mặt của người đó tôi đã nhếch miệng cười khinh bỉ :" Lại là bà chị bạn thân Linh Đan gì đó đây mà !", tôi thầm nghĩ , rồi đứng dậy định rời khỏi đó , thì một cảnh tưởng không thể ngờ được đập ngay vào mắt tôi , bà chị đấy đưa tay lên véo má nũng nịu với anh :" Này , sao nay cậu dễ thương thế ? Cưng ghê cơ !" , rồi lại còn thơm lên má anh nữa chứ . Tự dưng , tôi không làm chủ được bản thân , phát ra một câu nói đầy hàn khí :" Giờ mới biết , bạn thân là thân nhau để thịt ha , khá khen cho chị ! " tôi không thể ngờ được , 1 con người ngại giao tiếp như tôi mà lại phát ngôn ra những từ khủng khiếp đến vậy ! Tôi phớt lờ đi , rồi rời khỏi quán trà sữa , để mặc cho 2 người bọn họ đứng đó và mặc luôn 2 ly trà sữa vị socola mà tôi cực thích . Bước đi mạnh mẽ thế đó nhưng trong lòng lại muốn khóc vì ghen tức . " Tại sao chứ ? Hà cớ gì mà phải ghen với anh ta ? " tôi thầm nghĩ vậy nhưng trong lòng cơn ghen vẫn sùng sục không nguôi . Bước vào lớp học , Gia Duyên thấy tôi trông có vẻ căng thẳng , cô bạn liền hỏi tôi đã có chuyện gì xảy ra , nhưng tôi không trả lời , Gia Duyên cũng im lặng . 3 tiết học cứ thế lướt qua nhanh như cơn gió , giờ ra chơi cũng đã đến , tôi nhìn vào trong cái chai cạn kiệt nước của mình , lòng cười thầm :" Hóa ra khi ghen , con người ta làm những chuyện không ý thức , vô lý và khó hiểu như vậy sao ? " , trong 3 tiết học đấy , lòng tôi nóng ran như lửa vì vẫn còn đang tức chuyện lúc sáng , nên tôi cứ thế uống hết chai nước 2,5l lúc nào không hay . Khiếp thật ! Tôi đứng dậy tính ra ngoài rót nước thì bị Gia Duyên kéo lại : " Cậu đi rót nước à ? Tớ đi cùng nhé !" , cô ấy nhẹ nhàng hỏi tôi và tôi cũng nhẹ nhàng lắc đầu :" Tớ đi 1 mình được , cậu học bài đi !" . Thế rồi Gia Duyên ngồi trong lớp còn tôi thì đi rót thêm nước vào cái chai bự tổ chảng của mình . Đến nơi cần đến , tôi bắt đầu làm việc cần làm , rót chưa kịp đầy chai thì bỗng dưng có 1 bàn tay lật người tôi lại . Ra là bà chị Linh Đan khó ưa đó , đằng sau bà chị ấy còn có vài bà chị trông khó ưa hơn nữa , mặt ai cũng nghênh nghênh , ngáo ngáo trông phát ghét .
- Mày là cái con khiến bạn thân tao phát sốt đúng không ? - bà chị lên tiếng.
- Tôi không biết .- tôi phớt lờ đi .
- Tao cho mày một lời khuyên , mày nên tránh xa Hoàng An của tao ra , nó là bạn thân tao , nó chỉ coi mày là con chó thay thế cho tao mỗi khi tao không ở bên nó thôi. Mày nên biết điều như vậy !
- Cái tiếng bạn thân của chị dơ dáy thật , thân thì cho ra thân , chứ nửa thân nửa thịt thì bạn thân của chị là bạn thân kiểu gì ?- tôi nghênh ngang trả lời lại .
- MÀY .........
Bà chị vừa quát vừa giơ tay lên tính đập ngay 1 phát thật mạnh vào cái bản mặt đang tỏ vẻ khinh thường của tôi . Nhưng tôi nhanh tay hơn , vung chai nước gần 2,5l tạt thẳng vào người bà chị đáng ghét . Vừa lúc đấy , anh xuất hiện , anh liền chạy đến bên Linh Đan mà không ngó ngàng gì tới tôi . Anh lo lắng , sốt sắng cho cô ta rồi nhìn tôi bằng ánh mắt tức giận . Về phía bà chị kia , bả đang cố tỏ vẻ mình là người bị hại , khóc sướt mướt , trông thật kinh tởm !
- Em có biết em đang làm gì không ? - anh to tiếng với tôi , khuôn mặt vẫn giữ cảm xúc giống hệt ban đầu . Nhìn anh đối xử với cô ta như vậy , tôi lại càng không thể im lặng để mọi lỗi lầm đổ hết lên đầu tôi . Tôi lên tiếng , giọng khinh bỉ :
- Muốn tát vào mặt bổn cô nương à ? Đâu có dễ ! Lần sau đi ra đường , nhớ lấp cái não của mình vào để hành xử bớt ngu chút đi! Sau này , có đi bắt nạt ai á thì cũng phải nhìn người mà bắt hình dong rồi hãy hành động , coi như đây là bài học tôi dành cho cô !
Sau câu nói đó , tôi ném thẳng chai nước vào mặt bà chị đáng ghét rồi quay lưng bước đi , trong lòng hả hê biết mấy . Trở về lớp tôi kể hết mọi chuyện cho Gia Duyên . Cô ấy cười thầm rồi bảo :" Nay ngon dữ ta ! Trưa đi ăn mừng thôi ! Tớ bao ! " , chỉ cần nghe đến 2 chữ "tớ bao" là tôi gật đầu lia lịa liền . Tan học , cả 2 bọn tôi dạo chơi đến xế chiều rồi ai cũng về nhà nấy , Gia Duyên về nhà cô ấy còn tôi về nhà tôi . Trên đường về nhà , tôi huýt sáo líu lo , trong lòng vẫn còn vui về câu chuyện lúc sáng , bỗng dưng tôi thấy 1 người con trai đang đứng trước cửa nhà mình , tôi bắt đầu sợ sệt , bước đi của tôi cũng nhỏ lại dần , nhưng rồi khi tiến đến gần , tôi mới nhận ra , người con trai đó lại là anh . Tôi không còn cảm giác bảo thủ nữa, bước đến bên anh , rồi hỏi :
- Anh đến đây có việc gì ?
- Tôi muốn xin lỗi em chuyện lúc sáng , tôi chưa hiểu gì cả mà đã vội trách em - rồi tay anh chìa chai nước lúc sáng bị tôi vứt đi - tôi trả em .
- Anh đứng đây bao lâu rồi ?- Tôi nhận lấy chai nước từ tay anh đáp lại bằng cái giọng vô cùng nhẹ nhàng .
- Từ lúc trưa tới giờ !
- Tại sao lại phải đứng đây chờ tôi về , anh có thể gặp tôi vào ngày mai mà !
- Lên trường tôi sợ sẽ bị làm phiền ! Hơn nữa chờ đợi là hạnh phúc mà ............- anh đáp lại , giọng trầm ấm .............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hoang#trang