Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

***

"Bốn năm thanh xuân của tôi , liệu em còn nhớ ?"
- - -
Tôi và Em chơi với nhau từ nhỏ , đi đâu cũng có nhau , Em 8 tuổi - Tôi 10 tuổi.

Năm em Tốt Nghiệp Cấp Ba , Em nói với Tôi rằng :
- TaeHyung..em sẽ đi du học ..
- Không sao..anh sẽ chờ.

Câu nói chắc nịch của Tôi , đến bây giờ vẫn vậy .. Tôi vẫn đứng ở nơi Công Viên mà Em yêu thích , ngồi dưới chiếc xích đu màu trắng cũ kĩ - bên cạnh là cây anh đào mảnh khảnh , cô đơn.

Tôi đã 24 tuổi. Tôi chờ Em bốn năm , bốn năm thanh xuân của Tôi gửi tặng hết cho em .. vậy mà Em lại nỡ vứt bỏ chúng như thế ư ?

Ngày 30 tháng 12 - hôm nay là sinh nhật Tôi , Tôi quyết định nhắn tin cho Em :

- JungKook
- JungKook à ?
- Em có đọc được tin nhắn này không ?
- Đọc được nhắn lại cho anh nhé !

Lại thất bại rồi ! Đã biết bao nhiêu lần , Tôi gọi điện cho Em, nhưng đầu dây bên kia lại chả có tín hiệu gì !

"Dingg doongg.."

Tiếng chuông cửa.

Tôi liền cất chiếc điện thoại sang một bên , chạy ra mở cổng :

- Ai vậy ?
- TaeHyung..là em!

Giọng nói này..sao quen quá !

- JungKook ? Là em đúng chứ ?
- Vâng , mau mở cửa cho em !

Tôi vui mừng , nở nụ cười tươi thật tươi để chào đón Em quay về mảnh đất Hàn Quốc này , chào đón Em quay về với Tôi !

- JungKoo..

Chưa vui được bao lâu , Tôi thấy bên cạnh Em là một cô gái trẻ , chắc chạc tuổi Em.

- Anh..đây là vợ tương lai của em..đây là thiệp mời cưới , mong anh tham dự!

Gì cơ ? Cưới ư ? Chẳng phải Em nói Em mãi yêu Tôi hay sao ? Chẳng lẽ , Em trốn tránh Tôi suốt bốn năm qua là vì chuyện này ?

- Ừm..à ! Em vào nhà chơi đi ! Lâu rồi chúng ta chưa ..
- Không cần , em không có thời gian.

Nói rồi , Em cùng người vợ tương lai của mình đi ra phía xe , chạy đi.

Tôi đau quá .. đau ở trong lồng ngực này .. Tôi lãng phí bốn năm thanh xuân của mình để chờ Em , vậy mà Em lại tần nhẫn chà đạp lên chúng ! Hôm nay - sinh nhật Tôi ! Đây .. có lẽ là món quà sinh nhật bất ngờ của Em dành tặng cho Tôi - món quà sinh cuối cùng ..

Ngày 20 tháng 01 - ngày cưới của Em và cô ấy.

Tôi mặc lên mình bộ đồ vest mà Em tặng tôi năm Em 17 tuổi.

- TaeHyung, vào ngày cưới của chúng ta , anh sẽ phải mặc bộ này nhé !

Tôi chưa bao giờ mặc bộ vest này từ khi Em tặng Tôi , hôm nay - Tôi mặc nó vào ngày cưới ! Nhưng không phải là ngày cưới của Tôi và Em - mà là ngày cưới của Em và người khác.

Nhìn thấy Em bước lên lễ đường cùng người con gái khác , Tôi hãnh diện vô cùng. Aigoo..sao Em có thể đẹp như thế chứ ! Em đẹp lắm ! Em như một bông hoa hồng - nhưng người sở hữu bông hoa , không phải Tôi !

- Jeon JungKook , con có đồng ý lấy Kang Jina làm vợ ?
- Con..

Nào ! Jeon JungKook ! Em mau đồng ý đi chứ ! Chẳng phải ngày hôm nay , là ngày mà Em mong chờ nhất hay sao ?

- Con .. đồng ý !

Em nhẹ giọng , trầm xuống , hơi khàn , có vẻ Em đang buồn phiền nhỉ ?

- Kang Jina , con có đồng ý lấy Jeon JungKook làm chồng ?
- Con đồng ý !
- Cả hai hãy đeo nhẫn cho nhau !

Tôi tự cười mình - cười vì không thể giữ Em bên mình được lâu hơn ! Cười vì mình không thể thực hiện lời hứa năm xưa với Em :

Hồi Tưởng
- JungKook , anh hứa , sau này anh sẽ là người đeo nhẫn cưới vào tay em !
- Anh móc ngoéo đi !
- Được rồi được rồi.
. . .
- JungKook , Anh yêu Em !
- Em cũng vậy.

Kết thúc hồi tưởng
Tôi cười nhạt , đã đến lúc Tôi rời khỏi Em , không nên làm phiền Em nữa !

Đám cưới kết thúc , Tôi tiến tới chỗ Em , nhẹ giọng :
- Chúc mừng em ! Mong em sẽ hạnh phúc !
- TaeHyung...
- Anh sẽ không phiền em nữa đâu ! Anh về đây. Tạm biệt !

Không để Em nói gì thêm , Tôi chạy một mạch về nhà , Tôi sợ rằng nếu mình ở đó thêm một giây nào nữa , Tôi sẽ phát khóc mất !

Kể từ ngày đó , Tôi chỉ nhốt mình trong ngôi nhà nhỏ bé này. Tự dằn vặt bản thân mình, khắp nhà - toàn vỏ chai rượu ,chai bia. Tôi nhớ Em đến phát điên !

Ngày 09 tháng 05

- Đây có phải là nhà của anh Kim TaeHyung ?
- Phải.
- Vậy mau nhận thư và ký xác nhận.

Ai lại gửi thư cho Tôi bây giờ ?

"TaeHyung..liệu anh còn nhớ em chứ ? Em - JungKook đây !

Anh vẫn sống tốt chứ ? Còn em .. thì không ! Em đang ở Sông Hàn - nơi mà chúng ta gặp nhau , rồi yêu nhau ! Đây có lẽ là bức thư cuối cùng của em gửi đến anh !

Chắc khi anh đọc được bức thư này , thì em đã  chẳng còn xuất hiện trên trần gian này nữa rồi.

TaeHyung.. Em nhớ Anh ! Em yêu Anh ! Mỗi ngày em đều nghĩ đến anh. Có lẽ anh không tin, nhưng em vẫn yêu anh , yêu hơn những ngày trước , hôm nay - em yêu anh hơn cả bản thân mình !

Đám cưới hôm ấy - là em bị bố mẹ ép ! Anh tin chứ ? Em thấy thất vọng về anh lắm ! TaeHyung à .. sao hôm ấy .. anh không níu kéo em ? Sao không hét lên thật to rằng 'Anh yêu Em' ? Tại sao vậy ? Hả Kim TaeHyung ?

Nhưng..em lại yêu anh nhiều hơn ! Từ ngày cưới , em luôn nhốt mình trong căn phòng đầy ắp những hình ảnh của em và anh. Em nhớ Anh đến muốn chết đi sống lại ! Cho đến tận giây phút này, em vẫn nhớ anh , vẫn yêu anh, nhưng không thể đi cùng anh đến quãng đường còn lại ..

Nhớ rằng , suốt về sau , em luôn theo dõi anh , luôn đi theo anh, đặc biệt là luôn yêu anh - hơn tất cả mọi thứ ! Hãy tìm cho mình một cô gái tốt , anh nhé !

Aigoo, bức thư dài quá rồi , em cũng chẳng thể chịu đựng được thêm nữa ! Sợ rằng , em càng viết , thì em sẽ khóc thật nhiều và không dám rời bỏ anh.

Em Yêu Anh - Jeon JungKook mãi yêu Kim TaeHyung"

Tôi khóc. Tại sao Em lại ngu ngốc đến như vậy ? Sao Em lại không cho Tôi một cơ hội - một cơ hội yêu Em lần nữa !

Tôi chạy tới Sông Hàn , chẳng thấy Em đâu. Chỉ thấy chiếc giày converse Tôi tặng Em nằm gọn gàng trên bệ cỏ..

Em ơi , Em đi thật rồi !

Tôi ôm chặt lấy chiếc giày converse của Em, khóc nấc lên, từng nhịp.

"JungKook, anh đến với em đây , chờ anh !"

- - -

"Thanh xuân của tôi - là em
Bốn năm tôi chờ - là em
Tôi của quá khứ - là em
Tôi chả hiện tại - là em
Tôi của sau này - là em

Cho dù có thế nào đi chăng nữa , người bên cạnh em - mãi mãi là tôi"

- - -
End
- - -
Đây là lần đầu tớ viết SE , có lỗi gì mong các cậu thông cảm🙇🏻‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro