tạm biệt anh, người tôi từng yêu
Vào một ngày, tôi chạy tới nhà bạn trong làn gió rét, trong những cơn mưa nặng hạt để làm j để nhận đc một câu nói vô cảm từ bạn là: cậu về đi, tôi ko có j để nói và cậu.
" ko tôi muốn chia tay, tôi mệt lắm rồi". Một khoảnh khắc im lặng chìm trong lời nói đầy nước mắt của tôi. Tại sao? Câu trả lời cậu dành cho tôi chỉ là từng hồi tút dài trong điện thoại.
Ngày ấy tôi đã khóc rất nhiều anh có biết ko? Với những tin nhắn gửi đi trong vô vọng " làm ơn, hãy cho em biết lí do"," tại sao lại thế","xin anh đừng làm cho em lo lắng ","em cần một lời giải thích ",.... Tất cả chúng đểu ko có hồi đáp, cứ thế, cứ thế nỗi đau và tuyệt vọng cứ tăng lên từng ngày.
Vào hôm đó, cậu biến mất như một cơn gió, ko một lời từ biệt, ko một lời, ko một tin nhắn để lại cho em một dấu chấm hỏi: " tại sao cậu lại rời xa tớ?".... Ngày ấy cậu rời xa tớ, tớ đã suy sụp biết chừng nào.
Nhưng rồi, cũng chính là ngày ấy tớ biết rằng tớ cần tập quên cậu, quên đi từng thói quen khi có cậu, từng chút từng chút một, tớ xóa hết những j liên quan tới cậu, tớ sẽ đốt sạch hết những dòng nhật kí viết riêng cho cậu, những tấm ảnh chụp chung của 2 đứa, kỉ vật của tớ và cậu.... Tất cả những j mang dáng dấp của cậu. Chỉ duy nhất có trái tim tớ, hình ảnh của cậu, chẳng biết làm thế nào để xóa nó đi.
"Tạm biệt cậu, chúc cậu hạnh phúc bên người mới
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro