Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Chào mừng đến thế giới của định mệnh

Neil đứng lặng trước dòng nước, bàn tay run rẩy chạm vào gương mặt của chính mình - hoặc đúng hơn là gương mặt của Ivor Charlotte. Làm sao anh có thể quên được? Ivor là nhân vật mà anh đã tạo ra với tất cả lòng thương cảm và sự bất lực. Một kẻ luôn bị đẩy vào tình huống thảm khốc, trở thành bàn đạp cho những nam chính tỏa sáng. Nhưng giờ đây, anh không còn là người viết chuyện nữa, mà chính là kẻ đang sống trong câu chuyện đó.

"Ngươi có vẻ bối rối." Giọng nói trầm lạnh của Hubert vang lên, kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ. Thanh kiếm trong tay chàng hiệp sĩ vẫn tỏa sáng như một lời nhắc nhở rằng mọi chuyện chưa kết thúc.

"Ta nghĩ cậu ấy không phải là kẻ thù," Griffith nhẹ nhàng lên tiếng, ánh mắt đầy thấu hiểu. "Hubert, hãy hạ kiếm xuống."

Hubert lưỡng lự một lúc, nhưng cuối cùng cũng làm theo. Anh ta lùi lại, đứng thẳng người, ánh mắt vẫn không rời khỏi Neil.

"Ta là Griffith, thái tử của vương quốc, còn Hubert là hiệp sĩ thân cận của ta." Griffith tiếp tục, giọng điệu lịch sự nhưng mang đầy uy quyền. "Còn cậu, cậu tên là gì?"

Neil hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. "Tôi... tôi là Ivor Charlotte."

Cái tên ấy vừa thốt ra đã khiến cả hai người trước mặt anh sững sờ. Griffith nhìn anh với ánh mắt ngạc nhiên, trong khi Hubert nhíu mày, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng hơn.

"Ivor Charlotte? Là con trai của Công tước Charlotte sao?" Hubert cất giọng, vẻ mặt đầy nghi hoặc. "Nhưng hắn đã mất tích từ ba năm trước."

Mất tích? Neil cố gắng giữ gương mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng đang dậy sóng. Trong tiểu thuyết, Ivor đã biến mất khỏi vương quốc một thời gian trước khi trở lại và chết thảm dưới tay kẻ phản diện. Nếu đây là giai đoạn anh ta mất tích, có lẽ anh vẫn còn cơ hội để thay đổi số phận.

"Đúng vậy," anh gật đầu, cố tỏ ra thản nhiên. "Tôi... đã gặp một số chuyện ngoài ý muốn và bị lưu lạc ở nơi xa. Giờ đây, tôi chỉ muốn trở về."

Griffith mỉm cười, bước tới và đặt một tay lên vai anh. "Nếu đúng như vậy, thì ngươi đã may mắn khi gặp được ta. Ta sẽ đưa ngươi về cung điện và giúp ngươi."

Neil cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt của Griffith, nhưng điều đó chỉ làm anh thêm lo lắng. Trong câu chuyện anh viết, Griffith là một nhân vật chính hoàn hảo: nhân từ, mạnh mẽ và luôn được tất cả yêu mến. Nhưng chính sự hoàn hảo ấy lại là lý do khiến Ivor trở thành nạn nhân của cuộc chiến quyền lực.

--------------------

Họ bắt đầu hành trình trở về cung điện. Neil ngồi trên lưng ngựa, cố gắng quan sát xung quanh và tìm hiểu thêm về thế giới này. Khu rừng họ đi qua được bao phủ bởi một màn sương nhẹ, ánh mặt trời le lói qua từng kẽ lá, tạo nên khung cảnh đẹp như tranh vẽ. Nhưng trong lòng anh, nỗi bất an vẫn không ngừng lớn dần.

Hubert cưỡi ngựa ngay phía sau anh, ánh mắt sắc bén của anh ta luôn theo dõi từng cử động của anh. Neil có thể cảm nhận được sự ngờ vực trong ánh mắt ấy, nhưng anh không trách Hubert. Nếu đặt mình vào vị trí của anh ta, có lẽ anh cũng sẽ nghi ngờ một kẻ xuất hiện bí ẩn trong khu rừng cấm.

"Ngươi thực sự là Ivor Charlotte?" Hubert bất ngờ lên tiếng, phá tan bầu không khí yên lặng.

Neil khựng lại, nhưng nhanh chóng gật đầu. "Đúng vậy."

"Ngươi có bằng chứng gì để chứng minh?"

Câu hỏi ấy khiến Neil cứng họng. Dĩ nhiên, anh không có bằng chứng gì cả. Nhưng may mắn thay, Griffith đã lên tiếng can thiệp.

"Hubert, đừng quá cứng nhắc. Nếu cậu ấy nói là Ivor Charlotte, chúng ta sẽ giúp cậu ấy. Dù sao, sự trở lại của Ivor cũng là một tin tốt cho vương quốc."

Hubert không nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt vẫn đầy hoài nghi.

--------------------

Hành trình kéo dài đến khi hoàng hôn buông xuống. Cuối cùng, trước mặt họ hiện ra một cung điện nguy nga, với những tòa tháp cao chót vót và những bức tường đá trắng lấp lánh trong ánh chiều tà. Neil không khỏi kinh ngạc trước vẻ đẹp lộng lẫy của nó.

Griffith mỉm cười, quay lại nhìn anh. "Chào mừng ngươi trở về, Ivor. Đây là nơi ngươi thuộc về."

Nhưng trong lòng Neil, anh biết rõ rằng mình không thuộc về nơi này. Đây là thế giới mà anh từng tạo ra, nhưng giờ đây, nó đã trở thành thực tại của anh. Và trong thế giới này, không có gì là an toàn.

Khi bước qua cánh cổng cung điện, Neil chợt nhận ra rằng mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía anh. Một vài người thì thầm với nhau, vài ánh mắt ngạc nhiên, vài ánh mắt nghi ngờ.

"Chúng ta sẽ đưa ngươi đến gặp Quốc vương," Griffith nói, dẫn anh vào sâu bên trong.

Neil thầm hít một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh. Anh biết rằng đây chỉ là khởi đầu. Trong câu chuyện này, mọi thứ đều có thể xảy ra, và số phận của anh giờ đây không còn nằm trong tay người đọc, mà nằm trong tay chính anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro