Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
OAN GIA ĐÚNG LÀ KHÓ CHƠI - 冤家着实难缠 - Ma đạo tổ sư đồng nhân.Tác giả: 正襟危坐的炕 (@正襟危坐的炕/糖蒸禾 in Weibo) Raw: https://handsomeperson.lofter.com/Trans: Quick Trans by phamnoi2704Edit: phamnoi2704Beta: Cẩm TúThể loại: Đồng nhân văn,OOC, HE, ngọt xen chút ngược, sủng, có H, 16 tuổi có hôn ước từ bé, thiết lập không có Ôn gia.Tình trạng bản gốc: 173 chương + phiên ngoại + tiểu kịch trườngBản edit đã được sự cho phép của tác giảVui lòng không mang bản edit này ra ngoài dưới mọi hình thức.…
TRUYỆN EDIT LẬM QT, THỜI GIAN QUÁ LÂU VÀ QUÁ LƯỜI ĐỂ SỬA 😭🙏🏻Tác giả: Đô Đô.Editor: Chanh Xanh Xanh. Tình trạng bản edit: Hoàn thành.Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H, NP. ---Nữ sinh viên ngây ngô Lan Viện Viện, bởi vì muốn kiếm tiền để tự trang trải cuộc sống, đã xin làm công việc bảo mẫu tại nhà, cô cố ý tránh những người đàn ông độc thân, kết quả lại bị một cậu nhóc 14 tuổi "ăn sạch sẽ", không chỉ vậy, còn có nhiều thiếu niên đẹp mã đang độ dậy thì, muốn xóa thân xử nam trên người cô, tránh ra, các người đều là một đám háo sắc..........…
" Đứng lại! "" Dạ....dạ cậu đừng bắt nạt tớ nữa mà...tớ biết sai rồi "" Ai nói tao bắt nạt em, mà là bắt em về để em nạt tao được không? "_______________________________________Couple: KTH X JJKfic chỉ mang tính chất tưởng tượng không có thật :)))KHÔNG ĐỒNG Ý CHUYỂN VER :)))…
"17 tuổi xài tiền của đại gia cảm giác như thế nào?""...Em đây không phải Sugar nếu chú thích thì có thể gọi là Baby""Có vẻ em rất nhạy cảm với mùi nước hoa, vậy có ngửi ra mùi hương này không?""Chú...chú Kim..."__________________Start: 30.9.2021End: 13.11.2021Extra: 15.11.2021❌Không chuyển ver và mang truyện của mình đi nơi khác nhé❌#huongyn…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Bối cảnh của bài viết này là tổng quát, hôn nhân đồng giới, cưới trước yêu sau. Hầu hết các bối cảnh xung đột với hoàn cảnh xã hội hiện tại và các quy tắc khác nhau, dễ gây khó chịu, vì vậy hãy cẩn thận. Văn án: Trước khi kết hôn, Ôn Khinh Hàn nói với Thời Thanh Thu rằng tôi không có thời gian để nhận thức quá nhiều người, phải tìm hiểu họ, vừa tốn thời gian vừa tốn sức. Tốt hơn hết chúng ta ở cùng một chỗ, đỡ phí thời gian cùng công sức.Đây là câu chuyện của một lòng thầm mến.Sau bảy năm, tình yêu cuối cùng cũng đến đúng thời điểm.Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, chậm nhiệt, cưới trước yêu sau, giới giải trí, HE. Nhân vật chính: Ôn Khinh Hàn, Thời Thanh Thu┃Nhân vật phụ: Giản Ý Chi, Phó An Nhiên.Độ dài: 125 chương + 2 phiên ngoại.Nhận xét ngắn gọn về tác phẩm:Ôn Khinh Hàn yêu thầm Thời Thanh Thu bảy năm. Bảy năm sau, cô kết hôn với Thời Thanh Thu dưới danh nghĩa như những người bạn thân thiết ủng hộ lẫn nhau. Tình cảm mà cô giấu kín bao năm cuối cùng cũng được công khai, tình yêu cuối cùng cũng đến. Sự miêu tả đầy cảm xúc trong lời văn của tác giả như nước làm tươi mát lòng người, thể hiện một thứ tình cảm tinh tế, sâu lắng trải qua thời gian vẫn không bao giờ phai nhạt trước mắt người đọc, khiến người đọc không thể nào cưỡng lại và phải nhấm nháp chút cảm giác sâu tận xương tủy.…