02 | Ma cà rồng thuần chủng (1)
-rồi hắn từ từ thấy
cơn ác mộng của bọn
chúng là giấc mơ của hắn
-
"Ý chị là sao?" Tôi hỏi Jennie rồi chậm rãi cởi chăn ra.
"Hắn đến đây?"
Tôi nhìn chị ấy, vẫn không hiểu chị ấy nói gì.
"V..." Jennie thì thầm và quay lại phòng tôi.
"Không có ai ở đây cả." Tôi trả lời một cách thành thật. Chị ấy thở dài rồi đi đến chỗ tôi ngồi xuống.
"Đừng nói dối. Một ma cà rồng đã ở đây đúng không?" Chị ấy nhắc lại bằng một giọng cảnh cáo.
Tôi nghi ngờ nhìn chị ấy lần nữa. Ôi thật là! Sao mày ngốc thế hả?
Pabo Jisoo... Tất nhiên là Jennie sẽ ngửi thấy được mùi hương của hắn. Dù sao thì họ có chung một dòng máu.
Chị ấy cho rằng sự im lặng của tôi là đồng ý rồi bỗng nắm chặt vai tôi lay lay.
"Em giỡn hả Jisoo?"
Chị ấy trông có vẻ lo lắng và khó chịu khi nhìn thoáng qua cửa sổ.
"Em... Em đã gặp hắn tối qua..."
Tôi nghe thấy tiếng thầm rủa của chị ấy. Tôi cúi đầu xuống và quyết định cho chị ấy biết mọi chuyện.
"...Đúng như những gì chị nói, em đã chấp nhận vì em chưa muốn chết. Với lại... Yoonie đã ở cùng em tối qua.."
Không khí ngột ngạt im ắng trong vòng 2 phút hoặc hơn nên tôi quyét định nhìn vào chỉ và gật đầu như thể tất cả là sự thật.
Chị ấy gật đầu "Đó là lí do tại sao chị cảm thấy rất bất ổn trước lúc em ngất đi..."
Tôi cắn môi dưới và nghịch nghịch mấy ngón tay. Chị ấy thở dài rồi ngã xuống giường.
"Nhân tiện, chị có biết hắn không? " Tôi hỏi chị ấy.
Chị ấy gật đầu chậm rãi rồi ngồi dậy. Jennie có vẻ rất nghiêm túc và sắp tiết lộ mọi điều.
"Tất nhiên rồi Jisoo! Mùi của hắn khác với chúng ta!"
"Tại sao lại vậy?" Tôi hỏi chỉ một lần nữa và thấy nỗi sợ hãi trong mắt chị ấy.
"Hắn là một ma cà rồng thuần chủng và chính vì điều đó nên sức mạnh của hắn là mạnh nhất, mạnh hơn trong số chúng ta. Hắn lớn lên trong một lâu đài xấu xa, chết tiệt vì gia đình hắn là người cai trị tất cả loại ma cà rồng."
Hàm dưới của tôi gần như rớt xuống khi nghe Jennie kể."Chị... Nghiêm túc chứ?"
"Chưa bao giờ nghiêm túc như lần này."
"Vậy tại sao chị lại sỡ hãi đến như vậy?"
Chị ấy đối mặt như thể đó là điều duy nhất chỉ có thể làm. Chỉ nhìn tôi và đảo mắt.
"Em vẫn không hiểu à? Có nhớ chị đã từng kể với em trước đây không? Có tất cả bốn loại ma cà rồng."
Tôi gật đầu và chờ chị ấy tiếp tục.
"Và loại của hắn là loại hiếm nhất. Hắn không thể ăn thức ăn bình thường như chúng ta mà chỉ có thể hút máu, chà, trừ chị bây giờ vì chị đã thay đổi. Và điều khiến cho mọi người sợ nhất là- hắn luôn luôn thèm máu tươi..."
Tôi đổi chỗ của mình. Có phải đó là lý do...?
"Nếu hắn muốn hút máu của em, thì đúng là em có máu tươi rồi. Có nhớ lần đầu chị gặp em không? Mắt chị cũng chuyển thành màu đen vì chị biết em có máu tươi."
Tim tôi như muốn ngừng đập.Điều này khiến tôi muốn mất trí.
"Tên hắn là gì?"
"Kim Taehyung. Nhưng mọi người gọi hắn là V. "
"V..?"
"V trong Vampire."
Tôi gật đầu với chị ấy. Vẫn đang sắp xếp lại sự việc và hỏi lại chị ấy khi mà nhớ đến ánh mắt của hắn.
"Jennie! Chị đã bảo với em trước đây, nếu mắt chị màu đỏ, thì có nghĩa là chị đã uống máu người hoặc bất cứ thứ gì từ cơ thể của con người, nhưng nếu nó màu đen..." Chị ấy ngắt ngang lời tôi.
"Thì bọn ma cà rồng đang khát máu. Sao em lại hỏi vậy?
"Chà...Chỉ là... Hắn đã...hôn em..." Mặt tôi đỏ lên khi nhớ lại chuyện đấy. Uh
Tôi không dám nhìn vào Jennie vì sợ sẽ làm trò hề cho chị ấy.
"Mắt của hắn cứ thay đổi từ đỏ sang đen."
"Điều đó có nghĩa là hắn đang thèm khát em."
"Hắn...hắn... Sao cơ?"
Jennie bật cười rồi lại nhìn tôi.
"Em cần phải cẩn thận nhiều hơn, chị xin lỗi khi để điều đó xảy ra..." Chị ấy chạm nhẹ vào má tôi và vuốt ve.
"Chị không cần xin lỗi đâu, là lỗi do em, do em quyết định." Tôi mỉm cười nói với chị ấy mặc dù không chắc là những việc gì sắp xảy tới.
"Hắn rất đáng sợ." Jennie cười ngượng nghịu và làm tôi sững cả người.
"Em biết... Đành chịu thôi."
-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro