16.
Tôi tỉnh dậy trên giường, cả người tôi cuộn tròn trong chăn. Tôi nghĩ rằng trong lúc hoảng loạn, tôi đã ngất đi trong phòng khách khi Appa của tôi chạm vào tôi. Uh điều đó có nghĩa là tôi không thể chạm vào gia đình mình, thật thất vọng!. Tôi đã hi vọng rằng khi tôi chạm vào được Taehyung thì cũng có thể chạm vào họ, họ là người thân của tôi kia mà. Tôi thở dài chán chường đặt chân xuống giường, hm dép của tôi ở dưới gầm giường nên tôi phải cúi lưng xuống kéo chúng ra. Yên vị được đôi dép vào chân mình, tôi đi xuống cầu thang và tôi thấy Taehyung ngồi cùng với bố mẹ mình, họ đang nói chuyện với nhau và trên tay anh ấy là cuốn sổ quen thuộc mà Taehyung đã dùng để theo dõi căn bệnh của tôi.
Tôi chầm chậm đến gần họ "Bảo bối nhỏ !! Con đã ổn chưa ? Xin lỗi con, Appa không cố ý chạm vào con đâu!." Appa Yoongi nhìn tôi với vẻ mặt cực kì hối lỗi. Tôi liền lắc đầu "Con phải xin lỗi Appa mới đúng, có lẽ con phản ứng hơi quá."
Trong khi Appa Yoongi đang ra sức xin lỗi tôi thì Taehyung lại phì cười trước hành động của ông ấy, anh ấy nhẹ nhàng nắm tay tôi kéo tôi ngồi cạnh anh ấy. "Ugh, Appa có chút bực bội nhưng bạn trai của con đã giải thích cho chúng ta, Appa thật sự ghen tị với Taehyung đấy." Appa Jin lại giận dỗi nói với tôi.
Tôi cũng muốn ôm Appa của mình nhưng hiện tại thì không thể, chắc sẽ phải mất một khoảng thời gian nữa để tôi làm được việc này "Con nhất định sẽ khỏi bệnh để được chạm vào hai người mà." Tôi mỉm cười nói với họ. Taehyung khẽ siết chặt tay tôi "Hoseokie, chúng ta sẽ tiếp tục trị liệu vào ngày mai, có được không?." Tôi gật đầu, tất nhiên là được rồi, tôi thậm chí còn muốn nó bắt đầu luôn ngay bây giờ.
"Được rồi, việc chữa bệnh hãy để sau, giờ thì chúng ta phải ăn tối thôi hai đứa!." Hai Appa đứng dậy khỏi chiếc ghế dài đi đến phòng bếp,Tôi nhìn Taehyung chằm chằm rồi sau đó thốt ra hai chữ "hm, cảm ơn." anh ấy nghiêng đầu khó hiểu "sao em lại nói vậy?." Taehyung xoa đầu tôi hỏi.
"Vì mọi thứ, anh đã thay đổi cuộc đời em đấy Tae à." Khi tôi vừa dứt câu cũng là lúc môi tôi bị Taehyung chiếm giữ, ôi ! Chết tiệt, Taehyung hôn tôi ngay chính giữa phòng khách, lỡ đâu bố mẹ tôi thấy thì sao ? Họ chắc chắn sẽ giết anh ấy mất.
Tôi ngượng ngùng đẩy nhẹ Taehyung ra khỏi người mình, mặt tôi nóng lên vì xấu hổ, và Taehyung cũng vậy. Trong khoảnh khắc đó anh ấy quay đầu đi, tôi có thể nhận thấy rằng hai mang tai Taehyung đang đỏ lên trông thấy .
"Hoseokie..à ừm..Tôi không kiềm chế được, em biết đấy.!." Taehyung bối rối nói.
Hành động đáng yêu của anh ấy khiến cho tôi cười khúc khích, tôi dụi đầu vào ngực anh. "Chậc chậc, có người đang ngại kìa." Tôi tặc lưỡi trêu chọc Taehyung.
"Ừ thì cũng do em hết đấy."Mặt anh ấy đang dần đỏ lên còn tôi thì mỉm cười thích thú. Anh ấy cắn môi "Đồ đáng yêu nhà em, khiến tôi phát điên mất" anh ấy ôm chặt lấy tôi.
"Yêu em nhất đấy Hoseokie." anh ấy hôn lên đầu tôi cưng chiều nói.
"Hả? Thật không? Yêu em nhất luôn ư?."
"Tôi không bao giờ nói dối đâu, giờ thì tôi đã có thể chạm vào em bất cứ lúc nào tôi muốn rồi, điều này thật tuyệt." Anh ấy cạ mũi anh ấy vào mũi tôi hạnh phúc nói.
Khi Taehyung đang chuẩn bị hôn tôi tiếp thì bất chợt Appa Yoongi từ đâu đi ra và bắt gặp cảnh tôi và Taehyung đang ôm nhau. Ông ấy hét lên một tiếng lớn khiến cho hai chúng tôi giật mình.
"Yah! Hai cái đứa nhóc này." Chúng tôi đồng loạt quay đầu về phía ông ấy, Appa Jin đang cau mày tỏ vẻ không hài lòng, tôi nuốt khan ngụm nước bọt, Tiêu ! Bị Appa bắt gặp rồi.
"Không có gì đâu, Appa.." Tôi toát mồ hôi khi nhìn thấy Appa Jin không còn cười nữa, ông ấy hình như đang khó chịu thì phải "Hai đứa chỉ vừa mới quen nhau, và hơn nữa Taehyung à ! Có phải hơi quá sớm để con làm điều này với bảo bối nhà ta không ?." Ugh, Appa Jin nổi giận rồi.
Taehyung thoáng chút hoang mang nhưng sau đó anh liền lấy lại bình tĩnh, anh ấy nhẹ nhàng cười với Appa Jin "Thưa chú, bọn con chỉ là đang thử một bài kiểm tra nho nhỏ thôi, hm phải không Hoseokie?." Anh ấy quay sang nháy nhẹ mắt với tôi, ngay lập tức tôi nhận ra đó là ám hiệu của anh ấy, tôi vội vàng phối hợp gật đầu nhìn Appa của mình "Anh ấy đang thử một bài trị liệu mới cho con, không sao đâu mà Appa."
Một hồi lâu sau nét mặt của ông ấy mới giãn ra từ từ, Appa Jin đảo một vòng mắt nhìn hai đứa tôi. "Ừm, hi vọng là hai đứa chưa làm gì quá mức giới hạn, Bảo bối con vào trong với Yoongi trước đi, Appa muốn nói chuyện riêng với Taehyung một chút.".
Tôi thở phào một hơi nhẹ nhõm khi Appa Jin tin những điều chúng tôi vừa bịa ra, nhưng trong lòng lo lắng không ngừng khi ông ấy đòi nói chuyện với Taehyung và tôi không được phép tham gia.
"Vâng ạ." Tôi miễn cưỡng bước ra khỏi phòng khách đi về hướng nhà bếp. Appa Yoongi đang dọn thức ăn lên bàn, thấy tôi đi vào một mình ông ngạc nhiên hỏi "Jin đâu hả con yêu? Còn Taehyung nữa?." Tôi kéo ghế ngồi xuống, chống cằm nói "Appa Jin chắc hẳn đang giảng bài ca con cá cho Taehyung rồi ạ."
Tôi còn lạ gì tính của ông ấy nữa, xem ra Taehyung phải chuẩn bị hai cái lỗ tai để nghe Appa tôi giảng đạo đây, có một điều mà tôi phải công nhận rằng Appa Jin nói nhiều kinh khủng và tôi thì không muốn nghe ông ấy giảng đạo một chút nào.
"Đừng lo lắng con yêu, đây là điều bình thường mà, người làm cha mẹ như chúng ta phải làm những việc như thế này." Tôi thở dài một hơi "nhưng Appa Yoongi, hm con thích Tae, anh ấy là bạn trai đầu tiên của con, nếu Appa Jin bắt con rời xa khỏi anh ấy thì sao? Hơn nữa anh ấy lại là người chạm được vào con. "Tôi cụp mắt xuống nói.
Appa Yoongi phì cười trước sự lo lắng thái quá của tôi."Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu con trai, ừm.. nói cho Appa biết đi, hm con có thật sự yêu Taehyung không?." Tôi tròn mắt nhìn Appa Yoongi " yêu?."
Ông ấy gật đầu hai lần, kiên nhẫn hỏi lại "Ừ, thích và yêu là hai thứ khác nhau, chúng không giống nhau đâu, vậy hãy nói cho Appa biết con yêu hay là chỉ cảm nắng? Appa nghĩ có lẽ con chưa yêu Taehyung đâu, mà là cảm giác thích thôi, vì Taehyung chạm vào được con, nên con phải phân biệt được rõ ràng nhé." Ông ấy dọn bàn xong và ngồi vào ghế "Bảo bối, nếu con yêu cậu ấy, con phải nói rõ ràng với cậu ấy, vì có thể Taehyung nghĩ rằng con chỉ dựa vào nó để chữa khỏi bệnh của mình."
Appa Yoongi nói đúng, sao tôi lại không nghĩ đến điều này chứ, sẽ không vui vẻ gi nếu như anh ấy hiểu lầm tôi làm như vậy.
Sau đó chừng 5 phút sau Appa Jin và Taehyung bước vào và anh ấy ngồi cạnh tôi. Bữa tối diễn ra bình thường, đương nhiên là món ăn của Appa Yoongi lúc nào cũng tuyệt vời, nhưng tôi không thể tập trung vào chuyện ăn uống vì lời nói ban nãy từ Appa Yoongi. Hm tôi biết tôi thích anh ấy, nhưng tình yêu? Tôi không biết nữa, cái cảm xúc khó hiểu đó phải được bồi đắp theo thời gian, huống hồ gì chúng tôi vừa mới bắt đầu mối quan hệ này chưa được lâu.
"Được rồi! Bữa tối đã kết thúc, hai đứa về phòng nói chuyện đi, chúng ta sẽ dọn dẹp cho." Appa Yoongi cười và đẩy chúng tôi ra khỏi bếp. Cả hai chúng tôi đành đi lên lầu, bước vào phòng tôi, Taehyung tiến đến ngồi trên giường thư giãn, hm tôi tò mò về cuộc giữa anh ấy và Appa Jin, nên tôi hỏi anh ấy. "Tae, Appa của em không nói điều gì khó nghe chứ?."
Tôi hồi hộp chờ đợi câu trả lời. "Chà, ông ấy dặn dò tôi vài thứ, tôi cũng đã nói với ông ấy rằng chúng ta yêu nhau nên mọi thứ sẽ ổn thôi, và tôi có thể chăm sóc cho em được."
Ugh! anh ấy chậm rãi nói, trông Taehyung bình tĩnh đến kì lạ, anh ấy coi chuyện đó bình thường như thể đó là bổn phận của anh ấy. "Em ổn chứ Hoseokie?." Anh ấy đứng dậy đi đến bên cạnh tôi, khi thấy tôi đang đứng trầm ngâm một chỗ. Tôi lắc đầu choàng tỉnh" hả? Không có gì đâu."
Taehyung nghi hoặc dò xét thái độ của tôi, nhưng rồi anh ấy chỉ ôm lấy tôi một cái rồi nói."Tôi phải về đây, tôi có một kỳ thi vào ngày mai và tôi chưa học bài." Anh ấy đặt lên trán tôi một nụ hôn tạm biệt thật ngọt ngào.
"Em làm ảnh hưởng anh?" Anh ấy lắc đầu "Đồ ngốc, không phải đâu, trái lại tôi rất vui khi được về nhà cùng em và dùng bữa ở đây đấy, hm.. em cũng nên đi học lại đi, đừng nghỉ nữa." Tôi không trả lời mà chỉ im lặng, tôi không biết bản thân mình có sẵn sàng để quay lại trường hay chưa ?.
Taehyung xuống nhà chào tạm biệt bố mẹ tôi rồi ra về, tôi đứng nhìn theo bóng dáng anh ấy khuất dần, trong lòng tôi hiện này có nhiều cảm xúc không biết diễn tả như thế nào, liệu tôi có yêu anh ấy không? Tôi thực sự yêu anh ấy hay chỉ là thích thôi? Hay đó lại là lòng biết ơn khi Taehyung chữa bệnh cho tôi?.
----------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro