Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 31

Khởi hành đến Na Uy . . .

Hoàng Mỹ Anh cùng với Kim Thái Nghiên đi Na Uy, trước khi đi, Hà Thanh Lăng vẫn chuẩn bị đống lớn lễ vật để cho nàng  tặng cho người thân của cô ở Na Uy .

Chuyên cơ từ thành phố A bay thẳng tới thủ đô Na Uy Oslo, Hoàng ba ba cùng Hà Thanh Lăng đưa Mỹ Anh đến sân bay đợi cô lên máy bay, lại dặn dò Thái Nghiên vài câu mới rời đi.

"Mỹ Anh à, ngủ đi, còn mười mấy tiếng nữa mới tới" Ngày hôm qua mua cho nàng máy chơi game đến bây giờ chơi vẫn chưa chịu ngừng, mê mẩn không rời.

"A, con quái này còn chưa đánh chết mà." Mỹ Anh mắt cũng không nâng nhìn chằm chằm màn hình, ngón tay linh hoạt thao tác .

Kim Thái Nghiên ánh mắt ai oán nhìn chằm chằm máy chơi game, hiện tại vô cùng hối hận đã mua nó, làm cho Mỹ Anh không thèm để ý đến cô , vươn tay muốn ôm bả vai của nàng , lại bị động tác ra sức giết quái của Mỹ Anh đẩy ra, ôm cũng không được.

"Mỹ Anh à" Giọng nói của cô có phần ủy khuất, ở trong lòng yên lặng quyết định nhất định phải tìm cơ hội giải quyết đồ đáng chết kia, vì thế vài ngày sau,  Mỹ Anh bi thương phát hiện máy chơi game lại đột nhiên bị hỏng.

"Heo nhỏ, đói bụng không?" Thái Nghiên vừa mới bắt đầu gọi nàng như vậy làm cho Mỹ Anh cả người thẳng đến nổi da gà, kháng nghị vài lần không có hiệu quả sau cũng phải nghe theo cô , bây giờ nghe nhiều, cảm giác cũng không còn kỳ quái.

"Em muốn uống sữa chua"

"Được" Tủ lạnh nhỏ trên máy bay đã chuẩn bị hết đồ ăn vặt nàng thích, chỉ sợ lúc đang ngồi trên máy bay lại thấy đói. Cầm một lọ sữa chua vị táo đỏ cắm ống hút đưa tới bên miệng Mỹ Anh, nàng đón lấy bắt đầu uống.

"Chậm một chút "  Thái Nghiên bắt tay dịch chuyển đến bên ghế dựa của Mỹ Anh, vuốt mái tóc dài đen nhánh của nàng , bộ dáng Mỹ Anh dậm chân thật đáng yêu, bị quái chém một đao còn có thể tức giận.

"Em đừng nhìn gần như vậy, ảnh hưởng đến mắt" Thái Nghiên ở một bên càng không ngừng quấy rầy nàng , rất nhanh liền game over . Mỹ Anh tức giận ngồi trên đùi Thái Nghiên nhún nhún , bắt đầu tra tấn cái chân của cô .

"Đều tại chị ! ! tại chị ! Em thật vất vả mới đánh qua vài cửa!!"

"Ha ha"

"Cười, chỉ biết cười, chị cố ý ! Hừ!"

"Được rồi, đừng tức giận nữa,  heo nhỏ nên ngủ một lát đi"

"Đừng gọi heo nhỏ , ghét muốn chết" Mỹ Anh đang nổi nóng, nói thế nào cũng không chịu.

"Heo nhỏ" không cho cô gọi, cô lại càng muốn gọi, cô chính là thích xem Mỹ Anh cùng cô đùa giỡn ra bộ dạng tiểu hồ ly.

"Ngồi chết chị , nặng chết chị " Mỹ Anh nâng người mạnh lập tức ngồi xuống, lại đến quay về vài lần, Thái Nghiên vẫn biểu tình cười hì hì, đem Mỹ Anh mệt đến ngất ngư. Thái Nghiên nhưng trong lòng đang gào thét thương xót cho chân mình , nàng cũng cân nặng hơn cô đi .

"Heo nhỏ, thật thoải mái" Thái Nghiên trêu ghẹo Mỹ Anh, bắt lấy cánh tay nàng vuốt ve lên xuống

". . . . . ." Người này quả thực lưu manh, hẳn là nên để cho thuộc hạ của cô đều nhìn thấy bộ dạng xấu của cô như vậy! Nhưng mà không được , Thái Nghiên của nàng không nên để người khác thấy a , nàng không muốn .

"Buông" Mỹ Anh nghĩ có thể trở lại chỗ ngồi của mình, nhưng mà Thái Nghiên tất nhiên không cho nàng rời đi, đã bắt lửa  xong  đừng mong có thể chuồn đi. Đặt nàng ngồi ngang, làm cho Mỹ Anh ngồi yên ở trên người, cô một thân váy dài, kéo lên cũng rất tiện, còn có thể đặt mấu chốt bộ vị làm cho người phía dưới muốn làm gì thì làm.

"A. . . Kim Thái Nghiên. . . Lấy tay ra " Cảm giác được bàn tay Kim Thái Nghiên chạm vào váy, Mỹ Anh ở trên người cô tránh né qua lại, nhưng chỉ khiến Kim Thái Nghiên càng tăng cao ngọn lửa đang cháy trong lòng.

"Nghiên muốn em " Thái Nghiên ở trước mặt Mỹ Anh luôn tuyệt không kiêng dè cảm giác của mình, hiện tại cô chính là muốn nàng , liền đưa khuôn mặt đáng thương xinh đẹp ra để chọc nàng . Hoàng Mỹ Anh nhìn khuôn mặt yêu nghiệt này giở trò hòng kiếm được chút đậu hũ từ mình .

"Đừng. . . Bên ngoài có người" Tuy rằng bọn họ là đang ở trong khoang hành khách, nhưng nàng sợ mình sẽ kêu thành tiếng, chẳng may lát nữa có người tiến vào thì xong đời, nhưng mà điểm ấy Mỹ Anh thật ra quá lo lắng, nếu như không có mệnh lệnh của Thái Nghiên ai cũng không được phép bước vào.

"Không có việc gì" Kim mặt dày không biết ngại là gì đưa tay Mỹ Anh kéo lại .

". . . Mỹ Anh , cởi áo cho tôi đi" Kim Thái Nghiên khàn khàn giọng nói bên tai nàng , còn khẽ cắn cắn tai Mỹ Anh . Mỹ Anh đỏ mặt , tay run run cởi từng cúc áo một , hai khỏa tròn tròn trắng trắng được bra đen bao quanh làm làn da cô nổi bật hẳn , còn có cả cơ bụng nữa a , Mỹ Anh đánh giá toàn cảnh . Quả thật khiến người nào nhìn cũng muốn chết lên chết xuống vì cô a .

"Tôi đẹp không ?" Thái Nghiên thấy nàng thẫn thờ như vậy liền giở giọng trêu chọc .

"Nhỏ xíu " Mỹ Anh sau khi sực tỉnh được còn lớn tiếng bình luận ,mặt đỏ bừng quay sang không để ý gì Thái Nghiên.

". . . . . ." Kim Thái Nghiên cảm thấy hơi bị đả kích đâu đó .....

Hoàng Mỹ Anh thấy mặt cô xụ xuống liền chọc ghẹo Thái Nghiên ,đưa tay cởi nốt bra của cô sờ sờ hai chú cún nhỏ , Thái Nghiên lập tức xoay người hăng hái áp đảo người đang ngồi trên ghế, kéo lên váy chuẩn bị đánh trận.

"A. . . Đừng. . .em không trêu chị nữa. . ." Mỹ Anh ở trên ghế ngăn cản cô đang lột đồ của hai người nhưng không ngăn được . 

Kim Thái Nghiên sau khi kéo mảnh vải cuối cùng trên người nàng liền lao vào tập kích hai quả anh đào trên ngực đến khi chúng tỉnh giấc từ từ đứng thẳng . Cô vùi đầu chăm sóc tỉ mỉ hơn khi nghe Mỹ Anh rên rỉ

"Ô ô. . . Đừng. . .Thái Nghiên. . .Chị. . .Chồng. . ." Mỹ Anh bắt đầu nói năng lộn xộn.

"Gọi lại một lần nữa." Thái Nghiên ngẩng đầu, vẻ mặt vui vẻ nhìn Mỹ Anh từ từ nhắm hai mắt .

"Hửm?" Mỹ Anh còn mơ màng khẽ
mở một mắt nhìn khuôn mặt đang tiến đến trước mặt mình, rốt cục dừng lại rồi!

"Vừa rồi gọi"

"Em gọi cái gì sao?" Mỹ Anh hơi mê man nhìn cô.

"Gọi câu cuối cùng " Thái Nghiên chờ mong nhìn nàng , bức thiết muốn nghe một lần nữa.

"Đã quên rồi, hì hì."

"Hửm? Nói hay không" Thái Nghiên híp mắt từ từ di chuyển xuống vùng nhạy cảm của nàng . Phà hơi vào đóa hoa ẩm ướt kia. Giữ nàng không thể né tránh được luồng khí nóng đó

"A, thực sự đã quên" Mỹ Anh vặn vẹo mộng mình để thoát khỏi tay cô. Nhưng chưa kịp làm gì liền cảm nhận được cái miệng ấm nóng của Thái Nghiên cắn nhẹ vào bộ phận yếu ớt nhất  của mình liền rên lớn một tiếng

"Ô ô, đừng cắn .....Ưm.. để em suy nghĩ, chị gái ?"

"Không được gọi như vậy " Làm cho cô  có loại cảm giác rất ghê .

"Nghiên a?"

"Còn gì nữa không" Từ này không sai, nhưng mà cô muốn nghe nhất vẫn không phải.

"Lưu manh ?"

"Hử?" Liền đè mạnh hạt đậu nhỏ của nàng nhay nhay. ...

"Khoan, đừng, chồng, chồng a!" Mỹ Anh không chống đỡ được liền ưỡn người rên rỉ vừa trả lời .Thái Nghiên vừa lòng với câu trả lời của nàng liền lui đầu ra,  giữ hai chân nàng dang rộng hơn rồi áp phần nữ tính đang khó chịu đến ướt đẫm chỉnh tư thế sao cho cả hai đều thoải mái ,  liên trườn đẩy mãnh liệt kích thích làm cho Mỹ Anh đang còn nhạy cảm liền bộc phát kêu to một tiếng trèo lên đỉnh.

Không biết có phải do câu nói của nàng  hay không, ở trên không làm cho Thái Nghiên đặc biệt hưng phấn, trận kích tình này kịch liệt giằng co yêu, lại dùng những tư thế khiến nàng xấu hổ không hết làm cho Mỹ Anh mệt mỏi đều mở mắt không ra, trực tiếp ngã vào trên ghế ngồi nằm ngủ. Trước khi thiếp đi nàng lơ mơ nghĩ " Vì sao chị phải là chồng chứ? "

Trong sân bay tư nhân Na Uy, nhóm nhân viên khẩn cấp làm công tác chuẩn bị, vì nghênh đón vị tổng tài đi xa hơn nửa năm. Máy bay chuyên dụng màu lam của tổng tài chậm rãi hạ cánh ở đường băng cũng là lúc bọn họ lập tức có trật tự đứng thành hai nhóm, đợi hơn mười phút máy bay dừng hẳn, sau đó cửa cabin lên xuống chậm rãi mở ra, đầu tiên đi xuống là trợ lý tổng tài cùng các vệ sĩ, lại đợi vài phút, thân ảnh tổng tài mới xuất hiện ở cửa khoang chính.

Mà điều khiến cho người phía dưới kinh ngạc là trong lòng tổng tài lại đang ôm ngang một vật thể không rõ, mặt trên bọc một tầng chăn lông nhìn không rõ ràng là cái gì, có người ân cần muốn bước lên nhận lấy, lại bị ánh mắt lạnh lẽo đạm mạc của tổng tài dọa cho rụt tay lại. Mọi người vốn nghĩ phải hô to hoan nghênh cũng bị trợ lý Phi Lực giơ tay ngăn lại, Kim Thái Nghiên một lời cũng không nói ôm nàng  bước nhanh đến hướng xe hơi chờ ở một bên.

Chờ xe con mở ra, mới có mắt người nghi ngờ nói thầm giống như trong lòng tổng tài đang ôm một cô gái, thật sự là làm cho người ta kinh ngạc. Thì ra khẩu vị của Kim tổng của chúng ta là phụ nữ.

Cửa kính bằng thủy tinh chống đạn ngăn cách bên trong xe với bên ngoài thành hai thế giới riêng biệt, lên xe, cô kéo chăn lông lộ ra mặt cười mơ hồ đang ngủ , cẩn thận để đầu nàng nằm ngang ở trên đùi, để Mỹ Anh bảo trì tư thế thoải mái tiếp tục ngủ say.

"Ưm. . ." Cảm giác được vị trí có chênh lệch , Mỹ Anh bất an giật giật, lông mi thật dài khẽ nhúc nhích lười biếng mở mắt ra, nhìn chung quanh có phần không rõ ràng.

"Đây là đâu?"

"Xuống máy bay rồi, ở trong xe" Thái Nghiên  cho Mỹ Anh ngồi dậy dựa vào người cô , lấy áo lông sớm phân phó chuẩn bị tốt khoác lên cho Mỹ Anh.

"Cảm ơn" Ở thành phố A nàng  còn mặc áo ngắn tay, lần này chênh lệch nhiệt độ quá lớn còn không có kịp thích ứng, quay đầu nhìn ngoài của sổ xe quốc gia xa lạ này, cảm giác đầu tiên thật là sạch sẽ, ngã tư đường không khoan nhưng n xe cộ đều rất trật tự, xe chính chạy ở khu dân cư, ngã tư đường hai bên phòng ốc đều là phong cách kiến trúc Châu Âu Điền Viên, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy những đám trẻ nhỏ kết đội chơi đùa .

Trong xe mở hệ thống sưởi hơi, độ ấm phù hợp thực thoải mái, Mỹ Anh dựa lưng vào trong ngực cô mắt cũng không chớp nhìn thế giới không đồng dạng này, cẩn thận quan sát một chút người đi ven đường Na Uy, lại quay đầu lại ôm Thái Nghiên  ngẩng đầu nhìn lên, có chút nghi ngờ hỏi "Người Na Uy không phải toàn bộ đều là Mắt xanh sao?"

"Không phải" Mỹ Anh luôn có ý tưởng kì kì quái quái, có lẽ người làm nghệ thuật luôn có sức tưởng tượng vô cùng phong phú.

"Vậy chị tại sao lại có?"

"Bởi vì cha chị có" Thái Nghiên  nói rất nhẹ giải thích, nhưng Mỹ Anh không biết, cũng là bởi vì màu mắt của Thái Nghiên  cũng giống như các trưởng tôn gia chủ gia tộc đều có màu xanh ngọc độc nhất, mới bị cha của Thái Nghiên Kerr Kim bá tước xác lập vì người thừa kế gia tộc. Lúc ấy tham dự cạnh tranh còn có cháu bá tước phu nhân, bởi vì bá tước phu nhân không có con lại không muốn thừa nhận người tình của chồng sinh ra người con gái này, cho nên theo nhận lời em gái nuôi nhận con nuôi là một bé trai, chỉ lớn hơn một tuổi so với Thái Nghiên .

"Nha" Mỹ Anh  gật gật đầu tỏ vẻ hiểu được, nhưng cúi đầu lại âm thầm mà nghĩ, đây là không phải đại biểu mình và Thái Nghiên có cục cưng cũng sẽ là mắt xanh nha? Nếu có thể sinh một đứa nhỏ có màu mắt xanh xinh đẹp như vậy, sẽ rất đáng yêu. Mỹ Anh ở trong lòng vụng trộm mừng thầm một chút, nhưng ngay sau đó lại vì chính mình nghĩ đến việc xa vời như thế mà đỏ mặt.

"Mỹ Anh ?" Thái Nghiên  nhìn hai má đỏ hồng của Mỹ Anh , hơi nghi ngờ gọi một tiếng.

"A, còn bao lâu nữa mới đến?" Nàng  ngả đầu tựa vào vai Thái Nghiên chuyển đề tài giống như tùy ý hỏi.

"Lập tức tới ngay, heo nhỏ,  đợi lát nữa có thể sẽ gặp rất nhiều người, đừng sợ, em không cần làm gì hết, có chị ở đây" Thái Nghiên  giúp Mỹ Anh sửa sang lại quần áo, tuy rằng áo lốc chỉ là loại bình thường, nhưng Mỹ Anh  mặc vào trên người lại rực rỡ không ít.

"Là những người nào?" Mặc dù có cô ở bên không sợ, nhưng là trong lòng vẫn có bao nhiêu khẩn trương.

"Một đám người nhàm chán , em  không gặp cũng được"

"Oh, nhưng mẹ chuẩn bị rất nhiều quà" Cũng không thể giữ nguyên mang về.

"Tùy em, thích thì được"

"Vâng"

Đoàn xe chậm rãi lái vào một đường san bằng, cùng không giống vừa rồi, trên con đường này không hề có chiếc xe nào khác, hai bên đường là cây Bạch Hoa xanh um tươi tốt, thẳng tắp như là hai hàng binh lính thủ vệ.

Cuối đường có thể nhìn đến cổng lớn màu đen đồ sộ khắc hoa kim chúc, bảo vệ cửa chỉ liếc mắt một cái liền lập tức mở cửa cho họ đi vào, vòng qua một đài phun nước hình tròn thật to, Hoàng Mỹ Anh  liền thấy được thiên nhiên phía sau mang kiến trúc Châu Âu màu trắng, còn chưa kịp cẩn thận quan sát, cô đã bị trận thế trước cổng lớn hù giật mình.

Cả 2 bài đều hay , nhưng mẹ All Night tui thích hơn dài tổ bố ra coi mà cáu ghê hồn nên tui bay qua Holiday chơi , hí hí , nên mấy má coi All Night đi nha , hí hí 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro