Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#7- Cậu bạn siêu chảnh

lưu ý nho nhỏ: 

1. đây là lời kể của một cô bạn của mk, (tức là mk viết y chang lời cô bạn ấy kể)

2.câu chuyện có thật đã từng xảy ra

3. một lưu ý nữa là mk chỉ thay tên nhân vật thôi chứ lời văn, cách diễn đạt vẫn y chang 

---------------------------------------------------------------------------------------------------

Mình-kim jennie là lớp trưởng của lớp chọn trong khối. một hôm,có 1 bạn nam chuyển về lớp mình,cô giáo bảo mình giúp đỡ bạn ấy để hòa nhập vào lớp.Thế là mình đến bắt chuyện với cậu ấy. Cậu ấy không nói gì,chỉ quay mặt đi,tớ nghĩ cậu ấy chảnh. Bình thường,hạng nhất trong lớp là của tớ. Nhưng từ khi có cậu ấy chuyền về,tớ bị đẩy xuống hạng 2,cậu ấy hạng 1. Tớ hơi tức thôi!Sau đó về nhà,bố mẹ chửi tớ! Hôm sau đi học,tớ oan ức chạy ra đằng sau trường ngồi khóc. Khóc xong ngẩng mặt lên thì thấy cậu ấy ngồi dưới gốc cây trước mặt. Tớ đi lại,ngồi xuống cạnh cậu ấy,ngẩng lên nhìn trời. Cậu ấy không nói gì,1 lúc lâu sau,cậu ấy mới mở lời:"Tại sao lại khóc?". Tớ cười,nói:"Không ngờ đầu gỗ như cậu cũng biết nói chuyện!". Cậu ấy hỏi lại:"Tại sao khóc?". Tớ cười:"Có những chuyện,tưởng bình thường nhưng thực ra lại rất bi thương!". "Là vì tôi tranh hạng nhất của cậu à?".Cậu ấy nói. Mình cười,ko nói gì,xong dần dần cười biến thành khóc,mình gục đầu xuống gối khóc nức nở. Ngẩng lên thì ko thấy cậu ấy đâu,mình đi vào lớp và học tiếp thì thấy cậu ấy nhìn ra ngoài cửa sổ,mặt vẫn chảnh như thế. Xong cứ học như vậy!Về nhà,bố mẹ cũng quát như vậy! Mình thực sự rất áp lực! Thế là ảnh hưởng tới việc học.Từ hạng 2 rớt xuống hạng 6. Mình càng áp lực hơn! Ngày nào cũng trốn tiết ra sau trường ngồi khóc! Cô giáo,bố mẹ,bạn bè thất vọng về mình! Chức lớp trưởng đối với mình,dường như không còn ý nghĩa nữa! Mình rất nhạy cảm nhưng luôn tỏ ra mạnh mẽ. Xong đến 1 hôm,mình học đến tiết 3 thì lại trốn tiết ra sau trường ngồi khóc. Nhưng chỉ 10 phút sau,ngẩng mặt lên,đã thấy cậu ấy ngồi bên cạnh. Cậu ấy vẫn chảnh như thế. Mình hỏi:"Cậu cũng trốn tiết cơ à?". Cậu ấy nói:"Thấy cậu làm vậy cũng thú vị nên tôi làm thử xem!" Mình cười.Cậu ấy nói:"Có những chuyện,tưởng bi thương nhưng lại rất bình thường!". Cậu ấy đổi vế câu nói lần trc của tôi,tôi cảm thấy khá buồn cười nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu đâu đó! Xong ngồi 1 lúc lâu,cả hai ko nói j,cậu ấy mở lời:"Mai sáng đến sớm,tôi kèm cậu học!". Nói xong,cậu ấy quay người đi luôn! Hứ !Ai mà thèm để cậu ta kèm cơ chứ! Lúc đầu,mình định ko đi, nhưng đêm nằm trằn trọc,hay là cứ thử xem! Thế là sáng mai,mình đến lớp sớm!Cậu ấy đã đến trước rồi,nhưng trong lớp chỉ có cặp sách của cậu ấy.Mình đoán là cậu ấy ở trên thư viện nên chạy lên đó! Và cậu ấy ở đó thật.Cậu ấy nói:"Đến rồi à?Ngồi xuống đi!". Xong cậu ấy bắt đầu dạy mình học."Chỗ này...như này!...Đó...cậu hiểu ko?". Cứ như thế,ngày nào tôi cũng đi sớm về muộn,cậu ấy cũng như vậy. Cậu ấy luôn đến trước tôi và chờ tôi đến để kèm tôi học. Dần dần,tôi tiến bộ hơn,tôi lên hạng 5,rồi hạng 3. Hôm tôi lên hạng 3,cậu ấy nói với tôi:"Hôm nay đi công viên chơi!" Tôi chưa kịp hiểu gì thì cậu ấy đã kéo tôi đi! Chúng tôi chơi rất vui.Tôi hỏi:"Hôm nay ko học à?" Cậu ấy vẫn chảnh như thế,chỉ lắc đầu. Rồi đến 1 hôm,vừa qua kì thi xong,tôi lên được hạng nhất! Tôi lấy lại phong độ rồi!Vui quá!Tôi cầm bảng điểm đi định tìm cậu ấy để khoe! Nhưng tìm mãi ko thấy cậu ấy đâu! Tôi sốt ruột! Hằng ngày cậu ấy đều đi trc tôi,sao hôm nay muôn như vậy! Xong đến giờ vào lớp,cô giáo bước vào,mặt cô hơi buồn,cô nói: "Bạn taehuyng chuyển đi rồi cả lớp ạ!".Mình ko hiểu! Như vậy là sao? Đột ngột vậy! Còn chưa nói vs mình câu nào mà! Rồi cô đến chỗ mình,đặt vào tay mình tờ giấy và nói: "taehuyng nhờ cô chuyển cái này đến cho em!". Mình mở ra đọc, trong đó viết dòng chữ:"Trả lại hạng nhất cho cậu!Học hành chăm chỉ vào! Nhớ lấy,những chuyện tưởng bi thương nhưng thực ra lại vô cùng bình thường.                                                                                         

                                                                                                                            Bạn chảnh của cậu 

                                                                                                                               kim taehuyng"

 Mình đờ người,mặt cúi gằm! Mình xin phép cô cho ra khỏi lớp,cô đồng í! Mình ra sau trường lại ngồi và tưởng niệm,rồi khóc. Không biết phải nói sao nữa nhưng trong lòng mình có chút nhói lên! Thôi thì học hành chăm chỉ vào!Sau này cầm bảng điểm đi tìm cậu ấy sau vậy!!!

________
Á hi hi, mấy bữa nay zui quá trời quá đất lun á. Tui đc hsg lè, từ cái hôm đi họp PHHS về là cứ đc bao ăn buffet với uống tà tưa miết à chắc tăng cân lun rồi. Vì bữa nay tui vẫn zui như hôm đi họp về nên là tui đăng tạm chap làyyy cho mn zui nhá.

À mà, hôm đy họp về tui cứ tưởng ăn đồ ỷ thiên long chổi mà cuối cùng zề đc khen rồi ba mẹ cho đi ăn uống thoải cmn mái. GVCN nói với ba mẹ tui là tui ở lớp ngoan ngoãn, học giỏi, tất cả các thầy kô trong trường đều quý. Nhắc mới nhớ, tui đc hsg nên mấy thầy kô quý tui bao gồm lun GVCN bao tui đy uống tà tưa nè, tui đc đy cùng Hiệu trưởng lun ó, thấy ghê tưa?

#không_nói_dối_lèee
#có_clip_nhận_xét_của_gv_lun_lè
#zui_dzễ_sợ (*≧ω≦*)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro