chap 2
“Chuyện gì thế này? Là kết cục đại đoàn viên sao?”
Một câu nói lạnh lùng châm chọc đưa Lisa đang say mê viễn cảnh đẹp trong tương lai quay lại hiện thực.
“Dì La, cảm giác quang minh chính đại bước vào cửa chính nhà tôi rất tốt phải không?”
Người thiếu niên cao lớn này là ai? Đột nhiên xông tới không tính, lại còn giống như đang mắng mẹ cô nữa chứ.
“Tứ thiếu gia, tôi….. “ Hani không nói được gì.
Người thiếu niên được gọi là tứ thiếu gia ngoài cười nhưng trong không cười dùng ánh mắt khinh rẻ liếc nhìn Hani: “Còn gọi tôi là Tứ thiếu gia? Gọi tên tôi là được rồi, đừng quên, bây giờ cô đã là “mẹ” tôi rồi”.
“Anh tên là gì?” Lisa thân mật dùng tiếng Hàn không lưu loát tò mò hỏi.
Người thiếu niên nhìn về phía chủ nhân của thanh âm nhỏ nhẹ kia thì thấy cha mình đang ôm cô bé.
Thật là một cô bé mềm mại! Trong lòng anh không khỏi âm thầm kinh ngạc.
Mái tóc dài của cô được cột lại ở phía sau gáy, cô mặc một bộ quần áo giống sắc trời xanh thẳm, mặc dù ngũ quan không đặc biệt tinh tế, nhưng đôi mắt to linh động, đôi môi ướt át cùng sống mũi hơi hếch lên thật thanh thoát, hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của anh.
Lisa thấy người con trai đang chằm chằm nhìn mình thì không khỏi có chút căng thẳng, càng dựa sát vào vai Kim Jung Seok.
“Lisa, đừng sợ, nó sẽ không làm hại con đâu”. Kim Seok Jung vỗ nhẹ vào lưng cô: “Qua đó chào hỏi nó đi!”
Lisa gật đầu một cái, rời khỏi lồng ngực của cha, từ từ đi về phía người con trai.
“Xin hỏi anh tên là gì ạ?” Cô lễ độ hỏi.
Người thiếu niên giễu cợt mở miệng cười lạnh, “Cô không biết dùng kính ngữ như thế nào sao?”
Anh cố ý nói năng phức tạp, dùng tiếng Hàn làm khó cô gái.
“Xin lỗi ạ, em……… còn chưa học giỏi tiếng Hàn, không hiểu rõ anh đang nói gì”, cô thành thực khai.
Một cô gái thú vị, anh đã đoán được cô là ai. Còn không phải là do người nào đó mang đến ư?
“Chẳng lẽ cô không biết muốn hỏi tên của người khác thì trước hết phải giới thiệu tên mình hay sao?” Lần này thì anh dùng một câu đơn giản hỏi.
Lisa mơ hồ cảm thấy đối phương không có thiện ý, “Tên em là Lisa”.
“Tôi là Kim Taehyunh, là con thứ tư ở đây”
Thì ra người con trai có mày kiếm cùng ánh mắt sáng ngời này là anh trai mới của cô! Cô không khỏi bật cười vui thích.
Mặc dù anh ta không phải rất thân thiện, nhưng cô sẽ không để ý, bởi vì đó chính là anh trai cô rồi.
Kim Taehyung liếc nhìn về phía cha, Hani rồi đưa tầm mắt trở về nhìn cô bé trước mặt. Cô bé này tại sao lại đột nhiên cười với anh? Cô ta không biết anh đang làm khó cô sao?
Nụ cười cô bé thật thuần khiết…. Chết tiệt! Muốn dùng nụ cười thu phục trái tim anh sao?
“Anh dạy Tiếng Hàn cho em được không?” Anh là anh trai mới của cô, nhất định sẽ tốt với cô giống như cha dượng mới chứ?
Anh ngạc nhiên một lúc rồi lập tức nặng nề cự tuyệt: “Cô đừng có mơ!”
“Taehyun, sao em lại đến một mình?” Một cô gái khoảng hơn hai mươi tuổi vội vàng đi vào, lớn tiếng la hét.
Kim Seok Jung nhìn con gái lớn cùng hai đứa con trai khác đang đi vào, không trầm mặc nữa mà mở miệng nói: “Các con càng ngày càng không có quy củ, muốn gặp mẹ mới cũng không cần gấp như vậy”.
Hani lập tức nhìn sang ông chủ gia đình, nghi ngờ quan sát ông.
Lão gia là vì muốn phá vỡ cục diện bế tắc của con gái cô mới đặc biệt nói như vậy sao?
“Nếu đã tới thì giới thiệu với các con một chút. Tất cả các con đều biết cô ấy chứ? Cô ấy là Hani, từ hôm nay trở đi sẽ là mẹ mới của các con, là nữ chủ nhân của nhà này, hy vọng các con sẽ kính trọng cô ấy giống như kính trọng cha!”
Hani bị Kim Seok Jung nói vậy, lập tức cảm thấy căng thẳng cúi chào mấy đứa con của Kim gia.
Tuy nói là bọn họ đều trở thành “con” của cô nhưng tuổi tác của họ lại không nhỏ.
Con gái lớn Jisoo đã hai mươi ba tuổi, cô quản lý sản nghiệp JS thị. Em trai song sinh của Jisoo hiện tạị ở một chi nhánh của kim gia tại Namsan, còn người con trai thứ ba năm nay học năm thứ ba đại học, tính cà phơ cà phất, tự do ở Hàn.
Con trai thứ tư của Kim gia năm nay 16 tuổi, là người khó nắm bắt nhất trong bốn anh em. Mặc dù là con út, nhưng anh muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cá tính so với các anh trai lại càng không dễ khuất phục, nhưng một khi đã nghiêm túc thì xuất sắc hơn bất kỳ ai.
Hani cũng kiêng kỵ nhất vị tứ thiếu gia này. Mặc dù anh nhỏ tuổi nhất nhưng tâm tình bất định, luôn luôn mang một vẻ lạnh lùng hiếm có khiến mọi người cảm thấy sợ rợn cả tóc gáy.
Jisoo đi về phía Hani, thân thiết cười cười: “Dì Hani, đã lâu không gặp, đến hai tháng rồi nhỉ?”
“Đúng thế, bởi vì lúc trước phải chuẩn bị hành lý đến Hàn, cũng hơi gấp”.
“Cô đến là tốt rồi, cô không biết mỗi khi cô trở về Thái thì cha nhớ cô thế nào đâu”, anh ba cũng cười lớn.
“Xin hỏi….. “ Lisa sợ hãi nói to.
Tất cả mọi người đều vây quanh mẹ nói chuyện, cơ bản chẳng để ý đến cô chút nào sao?
Ngoại trừ Taehyung còn lại ba chị em đều rối rít đi về phía cô gái nhỏ nhắn Lisa.
“Hi, em là Lisa?” Anh ba vỗ vỗ đầu cô.
“A…… Ui……” Thật là đau! Sao anh ba lại khỏe như vậy? Cô đau đến mức phải nhắm mắt lại!.
“Dừng tay lại”. Kim Taehyung dường như rảnh rỗi mà cảnh cáo. Anh chỉ sợ cô bé vừa mới đến đã bị đánh đến ngây ngốc thì ba sẽ dạy dỗ bọn anh.
“A, xin lỗi, anh nhất thời hơi quá đà, tha thứ cho anh được không?” Anh ba có chút lúng lúng, nhưng vẫn duy trì thái độ cợt nhả trước sau như một.
Lisa toét miệng cười rạng rỡ: “Không sao ạ!”
Mặc dù cô không theo kịp tốc độ nói chuyện của mọi người, nhưng cô cảm thấy mọi người ở đây đều thân thiện, coi mẹ con cô như người trong nhà, tùy ý nói cười làm cô không che giấu được hưng phấn trong lòng.
“Lisa, từ nay về sau chị chính là chị gái em, đây là anh hai, anh ba cùng anh tư”. Jisoo từ từ nói từng từ một, giới thiệu từng người, chỉ sợ em gái mới tới nghe không hiểu.
“Ai là anh tư của cô ta”, Kim Taehyung đi tới bên cạnh chị gái, kéo tay cô đang chỉ về phía anh.
Lisa dường như bị lời nói của anh chấn động, kinh hoàng nhìn anh, cô nghe hiểu được anh nói gì, nhưng tại sao lại anh lại nói khó nghe như vậy?
Anh tư…… Cô vừa mới có anh tư, sao anh lại nói thế?
Lúc vừa nhìn thấy anh, cô cũng biết anh đối với cô không hề thân thiện, nhưng……… thì ra anh không muốn cô làm em gái anh? Tại sao lại như thế?
“Anh tư……..”, Lisa nhẹ giọng gọi anh, dường như muốn xác nhận lại.
Kim Taehyung căn bản không nghĩ đến cô gái Thái Lan mới đến này lại gọi anh, thất thần một lúc rồi ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn.
Anh gạt bỏ can ngăn của chị gái, túm lấy tay cô nói: “Lá gan cô thật không nhỏ, ngược lại thật lớn đấy! Tôi nói rồi, tôi không phải anh tư của cô, cô nghe không hiểu sao?” Chính là anh nhìn cô bé này không vừa mắt đấy, thì sao nào?
“Em nghe không hiểu, anh Tư có thể nói chậm lại một chút được không?” Lisa chỉ biết là anh dường như đang tức giận, nhưng không hiểu một tràng Tiếng Hàn mà anh đang nói là có ý gì.
“Nghe không hiểu? Không hiểu sao dám học người ta gọi tôi là anh Tư?” Nghĩ đến việc cô không hiểu anh nói gì, trong lòng anh lại tức giận! Cô không hiểu thì vừa rồi anh nói chẳng thật phí công vô ích sao?
“Lisa, mau xin lỗi Tứ thiếu gia!” Hani sợ hãi vội vàng quát con gái ngốc nghếch chuyện gì cũng không hiểu.
“Tại sao con phải xin lỗi?” Cô làm sai gì sao? Chẳng phải chỉ là cô không hiểu vì sao anh ta lại giận cô như vậy thôi sao?
“Mẹ đã nói với con thế nào? Đến đây không thể làm loạn được!”
Làm loạn! Chuyện gì cô cũng không làm, sao lại gọi là làm loạn?
“Mẹ con cô nói tiếng Thái? Tôi nghe không hiểu các ngươi đang nói chuyện gì? Chẳng lẽ là đang nói tôi không đúng?” Kim Taehyung cố ý nói những câu khó nghe.
Nhìn cô bé hốc mắt đỏ lên anh cũng biết dì Hani đang trách mắng cô…nhưng nghe bọn họ nói chuyện, anh vẫn không chịu nổi cô bé này nói cô không hiểu anh nói gì.
Bị mẹ trách mắng vô lý cùng thái độ của Kim Taehyung, Lisa không nhịn được mà rơi nước mắt.
“Con chỉ nghe được lúc mọi người nói chậm, từ từ nói chậm một chút thôi, sao mẹ lại trách con không đúng?” Cô hai mắt đẫm lệ nhìn mẹ.
“Em nói tiếng Thái không được sao? Tại sao anh nghe không hiểu em nói gì thì lại là lỗi của em? Muốn biết em nói gì thì không phải anh phải đi học tiếng Thái sao?” Cô quay đầu nhìn Taehyunh, không để ý anh nghe hiểu hay không hiểu mà chỉ muốn đem ấm ức trong lòng phát tiết ra ngoài.
Từ trước đến giờ cô không bốc đồng như vậy, nhưng……..hôm nay để cho cô được ngoại lệ đi!
Taehyung vốn định trừng phạt sự vô lễ của cô, nhưng lúc nhìn thấy nước mắt cô thì anh không biết nói gì.
Cô khóc! Tại sao? Vì mấy câu nói kia sao?
Lớn lên trong hoàn cảnh dương thịnh âm suy khiến anh dường như chưa tiếp xúc với phụ nữ. Trừ mẹ anh đã qua đời nhiều năm nay, chị gái lại quanh năm không có nhà cùng giúp việc nữ làm việc ở nhà ngoài, có thể nói anh không có kinh nghiệm sống cùng con gái. Anh thật sự không hiểu vì sao cô lại khóc.
“Taehyung, sao con lại làm Lisa khóc?” Kim Seok Jung ôm Lisa, ánh mắt trách cứ đứa con trai phách lối.
Anh không nói gì, chỉ chú ý đến nhất cử nhất động của Lisa.
Lisa đưa tay lau sạch nước mắt nói: “Cha, con mệt quá”, hoàn toàn không để ý đến người chọc cô khóc.
“Được rồi, phu nhân Lee sẽ dẫn con về phòng nghỉ ngơi”.
Cô gật đầu, an tĩnh kéo cánh cửa giấy ra, đi theo người phụ nữ mặc ki-mô-nô xanh đậm.
“Taehyung, lần này con hơi quá đáng rồi Kim Seok Jung trách cứ.
“Nếu cha nói như vậy, con chẳng có cách nào khác” Anh không phải đã quá đáng quá chứ.
“Bất kể thế nào, thân là anh trai thì không thể tùy tiện bắt nạt em gái. Lisa mới đến, ở đây còn chưa quen, tiếng Hàn cũng chưa có giỏi, con phải dạy cô bé, chăm sóc cô bé cho tốt, biết chưa?”
“Tại sao lại là con, cha?” Anh không muốn chăm sóc cô nữ sinh Thái Lan này.
“Tại sao ư? Vừa rồi không phải con rất mất hứng cô bé không hiểu con mắng chuyện gì sao? Bây giờ cha cho con cơ hội dạy tiếng Hàn cho cô bé thật tốt, để cô bé hiểu được con mắng cái gì còn gì!”. Thì ra là ông rất để ý đến hành động vừa rồi của bọn họ.
“Cha!” Kim Taehyung vô cùng bất mãn.
“Không nói nữa, đây là cha ra lệnh, con chỉ được làm theo thôi!” Kim seok Jung hơi uy nghiêm nói.
“Chỉ còn con ở trong tòa nhà này, mà về sau Lisa cũng sống ở đây, con phải chăm sóc tốt cho cô bé!” Kim Seok Jung nói xong liền lôi Hani đi, không để ý đến con trai nữa.
Anh nhún vai không nói gì đáp lại, chỉ còn lại mấy người đưa mắt nhìn nhau.
“Bắt nạt em gái mới tới, thật có phong độ tướng quân nha!” Anh ba cười cười nhìn vẻ mặt không biểu cảm của Taehyung. Anh cảm thấy Taehyung đối với em gái mới đến có lúc dường như mất khống chế.
“Anh ba, em nghĩ là phong độ đại tướng quân thật không thích hợp đối với chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi này”.
“Taehyung, anh không biết em nghĩ gì hoặc tính toán đối đãi với dì Hani cùng Lisa như thế nào, dù sao ba người chúng ta thường không ở lại đây nên không biết được em làm chuyện gì, nhưng em phải nhớ là mọi việc đều có giới hạn”.
Chị gái thở dài, “Tóm lại, em nên suy nghĩ cho cha một chút. Cha rất thích Lisa, em thuận theo ý cha đi, tránh chọc giận cha. Chị còn có chuyện phải làm, đi trước đây!”
Anh hai cùng anh ba nhìn Taehyung một cái rồi cũng đi ra khỏi phòng.
Cho dù anh chị đều nói như vậy nhưng Taehyung anh cũng không phải buộc thay đổi bản thân theo người khác đi.
Anh làm gì ư? Đối với cô bé ấy anh căn bản cũng không có ác ý, chỉ mới nói mấy câu thôi đã bị đả kích rồi, đến bây giờ anh đã nói ghét cô bé đâu chứ, mọi người khẩn trương cái gì?
Chỉ là, anh nhất định không thừa nhận----- cô bé ấy, không- phải- là- em- gái anh!
Đơn giản như vậy thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro