4
“Tôi… Tôi không sao.” Điền Chính Quốc nhìn thấy Kim Thái Hanh biến sắc, vội vàng giật giật người muốn dương vật cắm vào. Nhưng càng động càng đau, đau đến mức cậu toát mồ hôi lạnh trên trán, nói chuyện cũng lắp bắp, môi run run.
“Đừng lộn xộn!” Kim Thái Hanh gầm nhẹ một tiếng, hai tay đè lên người cậu. Hắn cảm thấy như mình đang lâm vào nước sôi lửa bỏng, dương vật trướng đau, muốn đâm vào thân thể để hung hăng phát tiết, nhưng lại chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Bị người trên gầm một tiếng, Điền Chính Quốc lập tức nghe lời không nhúc nhích, ngoan ngoãn nằm trên giường cẩn thận nhìn hắn.
Kim Thái Hanh cũng rất khó chịu, cảm xúc đau đớn trên mặt than cũng càng thêm rõ ràng, mày nhíu thành bánh quai chèo, môi mím chặt. Nhưng dù vậy hắn vẫn cố chịu đựng, không nỡ để cậu phải chịu nửa điểm ấm ức.
“Tôi… Tôi không đau.” Một lát sau, Điền Chính Quốc cảm thấy cơn đau giảm bớt, vội vàng nhỏ giọng nói một câu. Thấy Kim Thái Hanh cố nén dục vọng vì mình, sao có thể không cảm động. Nếu không phải cậu nghĩ trước đó hai người vốn không quen biết, có lẽ bây giờ cậu sẽ hoài nghi có khi nào Kim Thái Hanh thích mình nên mới kết hôn không, bằng không tại sao đối xử tốt với mình như vậy.
Kim Thái Hanh nhìn chằm chằm Điền Chính Quốc, dường như đang xác định cậu có thật sự ổn không.
“Thật sự không đau.” Cậu lắc đầu nguầy nguậy.
Kim Thái Hanh thấy sắc mặt cậu thật sự tốt hơn trước đó, lúc này mới tiếp tục chầm chậm đưa dương vật vào lỗ nhỏ. Động tác vô cùng ôn nhu cẩn thận, vừa đỉnh sâu vừa quan sát sắc mặt Điền Chính Quốc, phòng ngừa cậu khó chịu thì sẽ lập tức dừng lại.
Lúc này đây Điền Chính Quốc không cảm thấy quá đau đớn như ban đầu, nhưng dù còn chút đau đớn, thấy hắn đối tốt với mình như thế, cậu cũng lặng lẽ nhẫn nhịn.
Cuối cùng dương vật hoàn toàn tiến vào, hai người hợp làm một không một chút kẽ hở.
“Tôn…” Điền Chính Quốc cảm thấy thân thể mình bị Kim Thái Hanh nhét đầy, cảm thấy bị người đàn ông này chiếm lấy hoàn toàn nhưng trong lòng lại không có chút uất ức hay không cam lòng nào. Mặc dù đối với cậu mà nói, đây là một cuộc hôn nhân bất đắc dĩ, mặc dù đây chỉ là đêm đầu tiên của hai người, nhưng dường như đã có một số việc khác trước. Điền Chính Quốc ngẩng đầu nhìn gương mặt đẹp trai của hắn, gọi một tiếng tràn ngập tình cảm.
“Chính Quốc, tôi…” Giờ khắc này, Kim Thái Hanh rất muốn giãi bày tình cảm nhiều năm của mình, nhưng lời đến bên môi lại không thể thốt ra, cuối cùng chỉ cúi đầu hôn nhẹ lên trán cậu.
Nhưng hai người cũng không thể cứ thâm tình nhìn nhau, thứ bên dưới vẫn rất khó chịu, tiến vào hậu huyệt vừa mềm vừa ấm, hắn thật sự không thể nhịn nữa, e rằng nếu tiếp tục như vậy sẽ nghẹn chết. Kim Thái Hanh nhìn Điền Chính Quốc đã ổn định, thẳng lưng dùng dương vật chậm rãi đâm thọc.
Thật ra hậu huyệt đã được ngón tay khuếch trương, chỉ là dương vật bỗng nhiên đi vào, Điền Chính Quốc chưa chuẩn bị tâm lý nên mới đau như thế. Nhưng bây giờ đã thích ứng, nên Kim Thái Hanh đâm vài cái, cơn sảng khoái lại trở về thân thể cậu.
“Hanh… Thoải mái quá.” Không quá lâu, Điền Chính Quốc lại bắt đầu rên rỉ đứt quãng, thư thái đến mức còn chủ động chổng mông hùa theo hắn.
Kim Thái Hanh vốn đã không nhịn được, Điền Chính Quốc vừa chủ động, lập tức khiến hắn tăng nhanh tốc độ đâm rút, lực đạo cũng càng ngày càng mạnh, tiếng bạch bạch vang dội trong căn phòng tràn ngập xuân sắc.
“A a… Bên trong sướng muốn chết… Hanh...Hanh… Dương vật lớn… Dài quá thô quá… Phía sau bị chơi thật sướng…” Điền Chính Quốc cảm thấy cái thứ vừa dài vừa thô trong mông mình lại thay đổi phương pháp đâm thọc, lúc đâm vào rút ra sẽ ma sát qua chỗ nào đó, trong mông bị cọ hầm hập, cảm giác ngưa ngứa khiến cả người sướng mê tơi. Cậu cũng không ra vẻ xấu hổ, bị Kim Thái Hanh chơi đến sung sướng kêu lên cảm nhận thành thật của mình, nhưng rầm rì nửa ngày vẫn không nghĩ ra nên hình dung như thế nào về đồ vật khiến mình sướng lên tiên. Sau đó lại bị Kim Thái Hanh tàn nhẫn thọc vài cái, cậu cảm thấy đồ vật cắm trong mông mình cứng rắn như cây gậy, không chút do dự bật ra những tiếng khoái lạc.
Hậu huyệt càng chơi càng ướt, càng cọ càng trơn, dương vật càng thêm dễ dàng xỏ xuyên, liên tục đâm vào rút ra, Kim Thái Hanh hận không thể trực tiếp đâm xuyên thân thể ấy. Nhưng khi hắn đang chơi đến hăng say, một tiếng ‘dài quá thô quá’ của Điền Chính Quốc lại làm hắn đột ngột dừng lại, sau đó lại là không ngừng đâm thọc điên cuồng.
“A a… Dương vật lớn dùng lực một chút… Hức hức… Không chịu nổi… Thoải mái muốn chết… Hanh…” Điền Chính Quốc chơi đến vừa khóc vừa la rát họng, hai chân dài bị banh rộng hết mức, thẳng lưng nâng mông chủ động dùng hậu huyệt phun ra nuốt vào dương vật thô dài.
Dựa theo bình thường mà nói, dáng vẻ phóng đãng của cậu không giống người lần đầu tiên làm tình, thân thể mẫn cảm giống như bị người khác dạy dỗ rất nhiều lần. Thế nhưng từ lần đầu tiên hai người gặp mặt đến khi kết hôn, tuy rằng trong mấy năm này Kim Thái Hanh chưa bao giờ chính thức xuất hiện trước mặt Điền Chính Quốc nhưng đối với nhất cử nhất động của cậu rõ như lòng bàn tay. Điền Chính Quốc có từng yêu đương, quen bạn trai bạn gái hay không, Kim Thái Hanh biết rất rõ, đương nhiên chuyện thầm mến thì hắn không thể biết được. Nhưng cũng may mấy năm nay cậu chưa từng yêu đương, bằng không nhất định sẽ bị Kim Thái Hanh phá hủy, giống như hắn dùng thủ đoạn ép cậu lấy mình.
Kim Thái Hanh xác định đây là ‘lần đầu tiên’ của Điền Chính Quốc, hơn nữa cũng tin tưởng đời này cậu chỉ thuộc về mình. Hơn nữa hai người một người trầm lắng một người nhiệt tình tạo thành bổ sung hoàn mỹ, cho nên cậu càng dâm đãng hắn càng thích. Kim Thái Hanh thích nghe người nhỏ phát ra những tiếng phóng túng, Kim Thái Hanh thích nhìn người nhỏ bị chơi bật khóc, hơn nữa Kim Thái Hanh cũng bị Điền Chính Quốc kích thích càng lúc càng hưng phấn. Một người dùng hết sức lực đâm mạnh vào, một người hút chặt không buông ra, dáng vẻ điên cuồng này nào phải đêm tân hôn lần đầu làm tình, nó giống như phát tiết khát vọng tận xương tủy đối với người yêu đã nhiều năm xa cách.
“Hanh, chờ… chờ!” Hai người đang tận hứng, không biết tại sao cậu lại đột nhiên hét lên bảo hắn dừng lại.
Đừng nói Điền Chính Quốc la thất thanh, Kim Thái Hanh nghĩ cho dù bây giờ có người chỉa súng vào đầu hắn cũng không dừng được, cho nên hắn làm như không nghe thấy tiếng la của cậu, dương vật tiếp tục chơi đùa hậu môn.
“Hức hức… Em không nhịn được… Muốn bắn… A” Thì ra Điền Chính Quốc muốn bắn nên mới bảo Kim Thái Hanh dừng lại. Lúc nãy cậu được hắn khẩu giao đã bắn một lần, bây giờ lại tiếp tục bắn, hơn nữa trong lúc cậu bắn thì vẫn bị hắn va đập điên cuồng khiến cậu vừa khóc vừa hướng dương vật ra phía ngoài phun tinh dịch, màu trắng lấm tấm văng tung tóe cả người, cậu thoải mái đến mức cả người không ngừng co quắp.
Kim Thái Hanh thấy cậu đã khóc không thở ra hơi, tốc độ đâm rút mới dần dần chậm lại. Hắn thích cậu năm năm, nghĩ về cậu năm năm, khát vọng cậu năm năm, thật sự hận không thể để tối nay bù lại năm năm đơn phương kia. Hắn biết Điền Chính Quốc bắn hai lần nhất định rất mệt, nhìn thân thể mảnh mai dưới thân, Kim Thái Hanh cũng rất đau lòng, nhưng không thể rút dương vật khỏi nơi ấm áp kia. Huống chi súng của hắn vẫn cứng rắn như sắt, không muốn bắn chút nào. Đối với Điền Chính Quốc, Kim Thái Hanh làm gì cũng cảm thấy không đủ.
Song thân thể cậu cũng thật sự mẫn cảm, sau khi bắn xong phía trước nhũn xuống, nhưng hậu huyệt phía sau vẫn bị Kim Thái Hanh đùa nghịch, cảm giác sảng khoái khiến phía trước dần ngẩng đầu, thân thể lại một lần nữa lâm vào dục vọng.
Kim Thái Hanh rất khát khao Điền Chính Quốc, nhưng cũng luyến tiếc để cậu chịu khổ. Hắn cầm gối đầu lót dưới eo cậu, giúp cậu nâng mông, bản thân cũng chơi thoải mái. Vì chăm sóc người nhỏ, lúc này đây hắn chuyển động trong hậu huyệt cũng không còn mưa rền gió dữ như trước, nhưng đỉnh rất sâu, dương vật chầm chậm tiến vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, cho đến khi đôi bên không còn kẽ hở. Tuy rằng không sung sướng mãnh liệt nhưng loại cảm giác chiếm hữu Điền Chính Quốc sâu sắc cũng làm Kim Thái Hanh thỏa mãn không gì sánh được.
“Hanh...Hanh…” Điền Chính Quốc đã khàn giọng nhưng vẫn không nhịn được gọi tên hắn. Bất luận là thân thể kết hợp hay là Kim Thái Hanh đối tốt với mình, trong lòng cậu đã thật sự xem hắn là chồng mình.
Điền Chính Quốc lại một lần nữa bị hắn phịch đến bắn tinh. Mặc dù vẫn chưa thỏa mãn, nhưng hắn cũng biết cậu không chống đỡ nổi nữa, cả đêm bắn ba lần đã là cực hạn, thêm một lần nữa sợ rằng thân thể cậu sẽ xảy ra vấn đề. Kim Thái Hanh cố gắng đâm mạnh vài cái vào lỗ nhỏ của cậu rồi cùng bắn ra.
“Hanh… Không… Không được bắn vào… Nóng quá…” Tinh dịch nóng hổi tiến vào thân thể, Điền Chính Quốc như bị đốt cháy khóc lóc cầu xin, nhưng Kim Thái Hanh lại cứng rắn, bắn vào trong không chừa một giọt. Hắn muốn hoàn toàn chiếm giữ Điền Chính Quốc, muốn cậu tiếp thu tất cả của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro