Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 186

Jeon Jungkook nhận được tin nhắn của Kim Taehyung cũng là lúc xe vừa tới hội quán, để mọi người vào trước làm thủ tục nhận phòng, cậu tranh thủ trả lời tin nhắn: Nhờ công của chồng sau khi công bố bản thiết kế thành công, sếp của em thưởng cho công ty đi hưởng thụ tắm suối nước nóng mất rồi!

Kim Taehyung hơi nhíu mày: Ở đâu?

Jeon Jungkook trả lời tin nhắn: Thì là chỗ của anh...

Kim Taehyung không trả lời tin nhắn nữa, ở Gangnam, nếu thuộc về Victor thì chỉ có một làng du lịch thiên nhiên hội quán ôn tuyền, trừ chỗ đó thì không còn nơi nào khác.

Jeon Jungkook không chờ tin nhắn trả lời của hắn, việc này cũng bình thường... Trong lòng có chút hụt hẫng, nhưng cậu cũng không nghĩ nhiều, vì dù sao hai năm nay tình huống này thường xuyên gặp mà.

Mọi người ngồi xuống, đang chuẩn bị gọi cơm, đột nhiên quản lý phòng đi tới...

"Chào các vị, tôi là quản lý của làng du lịch Belle." Belle mỉm cười nói, "Các vị là du khách của làng du lịch, bữa tối hôm nay sẽ do làng du lịch cung cấp miễn phí!"

Mọi người phản ứng không kịp, sững sờ vài giây, là Yujin cùng YuJeong dẫn đầu, hưng phấn kêu to... Thậm chí có người nói giỡn, cho Lee Kangmin bớt được tiền của một buổi tối.

"Nếu các vị không ngại, có thể cho phép tôi lựa chọn thực đơn đặc biệt cho mọi người được không?" Belle mỉm cười dò hỏi.

Mọi người tự nhiên sẽ không để ý, dù sao cũng là được ăn miễn phí.

Jeon Jungkook có chút kỳ quái hơi nhíu mày, tổng cảm thấy là lạ... Chờ thức ăn được đưa lên, cậu mới biết tại sao lại kỳ quái!

Bởi vì...trên bàn đồ ăn, tất cả đều là món cậu thích ăn.

Rõ ràng là có ý gì?

Tuyệt đối không phải trùng hợp...

"Mọi người ăn trước đi, tôi đi toilet một chút." Jeon Jungkook nói, liền đứng dậy đi toilet, vừa đi vào liền lấy điện thoại ra, nghĩ rằng sẽ gửi tin nhắn cho hắn, thế nhưng, cuối cùng vẫn gọi điện thoại.

"Anh nghe?" Thanh âm trầm thấp mà giàu từ tính từ đầu kia truyền đến.

Jeon Jungkook không có đi toilet, chỉ đứng ở trên hành lang rũ mắt nhấp miệng hỏi: "Bữa tối có phải anh chuẩn bị hay không?"

"Ừm!" Kim Taehyung ứng thanh, "Có hài lòng với những món không?"

Jeon Jungkook khóe miệng hé ra, "Tất nhiên, không ngờ chồng yêu lại biết em thích ăn gì!" Lời nói của cậu lộ ra tia chế nhạo.

Ánh mắt hắn thâm sâu, cố ý nói: "Vậy mới là chồng yêu của em chứ!"

"..." Giản Mạt vừa nghe, tức khắc bật cười, "Yêu chồng một nghìn lần luôn, giờ em rất muốn được gặp anh.."

"Anh cũng vậy!" Kim Taehyung môi mỏng nhẹ cười, ý cười tràn đến đáy mắt, "Chơi cho thật vui..."

Jeon Jungkook trong lòng ấm áp, cúp điện thoại, hít một hơi thật sâu, xoay người trở về nhà ăn.

Thời điểm mọi người tan cuộc đã là buổi tối hơn mười một giờ, nếu không phải suy xét đến ngày mai muốn thức dậy thật sớm để trở về, tất nhiên mọi người còn phải chơi thêm chốc lát...

"Yujin, nhớ sáng mai sáu giờ tập hợp ở cửa nha..." Jeon Jungkook nói với Yujin, rồi mới lê thân thể đã chơi đến mệt hướng phòng mình đi đến.

Cầm lấy nắm tay mở cửa, Jeon Jungkook đem chính mình buông thả bước vào, đang muốn bật đèn... Đột nhiên, một cổ lực đạo đem cậu kéo vào đồng thời đóng cửa lại.

"A" một tiếng theo bản năng sợ hãi kêu lên nhưng lời vừa ra liền bị chặn trở về, nụ hôn cuồng nhiệt mà quen thuộc nháy mắt ập đến.

Jeon Jungkook theo bản năng đẩy ra, thế nhưng, chẳng những đẩy không ra, đổi lại càng làm cho nụ hôn thêm sâu...

"Ưm..." Jeon Jungkook đột nhiên bị đau khó chịu kêu, có chút tức giận.

Khóe miệng hắn cười xấu xa đứng dậy, nhìn cậu giơ tay vuốt miệng mình, trừng mắt nhìn hắn, ý cười không khỏi gia tăng lên.

"Anh cắn em làm gì?" Jeon Jungkook tức giận nói.

Kim Taehyung nhướng mày, ánh mắt thâm thúy nhìn cậu nói: "Phạt em muốn đẩy anh ra..."

"Đê tiện!" Jeon Jungkook tức giận nói.

Hắn cười tà mị, "Ừm, anh đã là đê tiện, nếu anh không làm một ít hành vi của đê tiện, vậy thực có lỗi với cách xưng hô này..." Dứt lời, hắn đẩy cậu vào cửa... Bắt đầu thực hiện hành vi đê tiện.

Jeon Jungkook cảm giác hôm nay Kim Taehyung có điểm lạ thường

Lăn lộn sau hai hiệp, Kim Taehyung mới buông tha thân thể cậu...

Dấu hôn dày đặc in dấu ở cổ cậu, lộ ra ái muội nhu tình.

"Jungkookie..." Kim Taehyung nhẹ giọng gọi.

Jeon Jungkook đã hoàn toàn không còn sức lực, nếu không phải Kim Taehyung ôm eo cậu, tay câu lấy cổ hắn, chỉ sợ đã sớm theo cánh cửa trượt xuống...

Hôm nay bọn họ cứ đứng như vậy chiến đấu rất lâu...

"Ưm?" Jeon Jungkook nhẹ rên, càng phát hiện Kim Taehyung có điểm lạ

Phòng không bật đèn, trừ tiếng hít thở lẫn nhau, tất cả đều mơ hồ...

"A!"

Jeon Jungkook đột nhiên sợ hãi kêu một tiếng, bởi vì Kim Taehyung lại cắn cậu một cái!

"Kim Taehyung, anh là chó sao?" Cậu buồn bực nói.

Hắn tà mị cười."Đi ngâm nước nóng cùng anh!" Kim Taehyung đột nhiên nói, thuận thế một phen đem người trong lòng bế lên, hướng ao suối nước nóng nhỏ bên ngoài phòng đi đến.

Jeon Jungkook nhúc nhích, " Buổi chiều em đã ngâm rồi... Ngày mai còn phải dậy sớm, em muốn đi ngủ!"

Kim Taehyung không quan tâm lời cậu, trực tiếp đem quần áo còn mặc trên người cởi bỏ, rồi mới "ném" vào ao suối nước nóng nhỏ.

Jeon Jungkook vô lực phản kháng, chỉ có thể tiếp nhận... Không còn cách nào khác chính là biết chồng cậu sẽ không nghe lời mình nói!

Hồ nước ấm áp, cái ôm ấm áp, không tránh được lại một đợt hoan ái.

Jeon Jungkook không hiểu được, phương diện kia của nam nhân chỉ có điểm đầu mà không có điểm cuối hay sao? Cũng không biết mệt mỏi?

"Nghĩ gì thế?" Kim Taehyung hỏi.

Jeon Jungkook nào dám nói cậu đang nghiên cứu năng lực về phương diện kia của nam nhân, chỉ "Hì hì" cười cho qua

Jeon Jungkook nằm bò trên bàn, Kim Taehyung từ phía sau ôm lấy cậu tựa vào vai... Bởi vì cằm hắn còn sót chút râu chưa cạo sạch, làm cậu có chút ngứa ngứa.

Hai người cứ như vậy đợi, cũng không nói lời nào, chỉ có tiếng hít thở lẫn vào nhau cùng hơi nước bốc lên lượn lờ trước tầm mắt.

Jeon Jungkook trong nháy mắt xuất hiện ảo giác, cảm thấy... Cậu yêu, Kim Taehyung đối với cậu cũng có tình cảm.

"Jungkook..." Kim Taehyung đột nhiên mở miệng, "Nếu anh gặp vấn đề khó khăn, em sẽ chọn cùng anh hay là rời đi? Hoặc là..." Hắn dừng một chút, mới hỏi nói, "Em sẽ dùng phương thức của em tới tác thành cho anh?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro