Chương 184 : Có một Jeon Jungkook ở trong tim của hắn
Im Hayeon cố gắng duy trì sự bình tĩnh của mình, khóe miệng thậm chí rất bình thản lộ ra một nụ cười tán thưởng: "Thiết kế này thật tuyệt..."
Ánh mắt Kim Taehyung từ đầu đến cuối vẫn nhìn cô: "Sao?" Nhẹ a một tiếng, sau đó nhìn lên màn hình TV: "Hoàn hảo thật..."
Im Hayeon cũng không nhìn ra sự khác thường của Kim Taehyung, chỉ là nắm chặt tay hỏi: "Thiết kế của cậu ấy, trước giờ anh không hề xem qua sao?"
Tầm mắt Kim Taehyung trở nên thâm thúy: "Jungkook là một người rất độc lập..."
Khóe miệng cô rũ xuống, nhìn đáy mắt tán thưởng của hắn cười tự giễu nói: "Ánh mắt của cậu ấy rất giống em, cậu ấy cũng học thiết kế như em... Taehyung, có phải anh đang tìm kiếm hình bóng của em trên người cậu ấy, đúng không?"
"Không ai là hình bóng của ai cả, em ấy cũng không phải là thế thân của em đâu..." Kim Taehyung chậm rãi tựa vào ghế ngồi, môi mỏng nhẹ thở ra một tiếng, tầm mắt dần dần u sâu không thấy đáy.
Im Hayeon bị hắn nhìn đến mức cảm thấy hơi gượng.
"Xin lỗi, em đi toilet một chút..." Im Hayeon vừa dứt lời, người cũng nhanh chống cầm lấy túi xách đứng dậy.
Kim Taehyung không động đậy, cũng không hề mở miệng, chỉ ngồi tại chỗ bình tĩnh nhìn bóng lưng cô, tia thất vọng trong đáy mắt càng ngày càng đậm... Mà sự thất vọng này, còn kèm theo một loại chua chát, đau buồn.
Im Hayeon sau khi vào toilet liền vội vàng gọi điện thoại, đứng đợi đầu dây bên kia nhận máy, còn cẩn thận nhìn nhìn trong phòng rửa tay xem có người hay không.
"Tôi đang muốn gọi điện thoại cho cậu đây." Người đàn ông trong điện thoại nói một tràng: "Sao bản thiết kế không giống nhau?"
Im Hayeon cắn răng: "Tôi cũng không biết..." Cô nhìn chính mình ở trong gương, bởi vì tính toán sai đã làm cho khuôn mặt cô trở nên có chút dữ tợn.
"Nhưng tôi làm xong..." Người đàn ông có chút xoắn xuýt.
Im Hayeon cắn chặt răng nói: "Yên tâm đi, tiền tôi vẫn sẽ đưa cho anh như trước, giờ không phải là thời cơ."
Bản thiết kế của Jeon Jungkook vậy mà lại thay đội... Vì sao lại thay đổi chứ?"
Bản thiết kế mà ngày đó cô nhìn thấy ở phòng làm việc của Kim Taehyung rõ ràng không phải là bản thiết kế này...
Im Hayeon tức giận cúp điện thoại, nắm chặt điện thoại trong tay, bởi vì dùng lực quá mạnh, di động truyền đến âm thanh "kèn kẹt".
Nỗ lực hít thở sâu vài lần, cô nhắm mắt đè xuống nội tâm đang luống cuống trong lòng, sau đó mở ra, bình tĩnh trở về phòng ăn...
Lúc này, trên TV là người chủ trì cùng với giáo sư ngành thiết kế kiến trúc của Yonsei đang bàn luận vòng tham gia thiết kế này.
Lúc giáo sư đề cập đến thiết kế mười tám tầng, ngữ điệu cũng trở nên hưng phấn, thậm chí còn khen Jeon Jungkook nếu như có thể tiếp tục được đào tạo chuyên sâu, nhất định tiền đồ sẽ không hề có giới hạn...
Tới cuối cùng, vị giáo sư kia còn rất kiêu ngạo nói: "Lúc Jeon Jungkook ở Yonsei, cũng là học trò của tôi..."
CFO lúc này chỉ toàn vui mừng, những lời ngợi khen cậu hết lời này lại đến lời khác.
"Trời, Jungkook trong đầu cậu rốt cuộc có cái gì vậy?" Hyun Ki ca ngợi nói
"Đúng vậy, đúng vậy, Jungkook, tôi nghĩ rất muốn búng đầu cậu nhìn thử xem, bên trong nhất định là không giống chúng tôi đúng không?" Vẻ mặt YuJeong hâm mộ nói.
Ji Ah có phong cách nữ vương, khoanh hai tay trước ngực: "Jungkook là sinh viên ưu tú của Yonsei, không so được với..."
Người bên ngoài đều cho rằng Jeon Jungkook là dựa vào quy tắc ngầm để tiến lên, nhưng thiết kế của cậu rõ ràng rất đẹp, vốn dĩ không phải bình hoa! Sự tài hoa cùng vẻ đẹp của cậu giống như có một mối quan hệ trực tiếp vậy!
Vẻ mặt Yujin đau khổ, một hồi cau mày nghiêng đầu trầm tư, một hồi nghi hoặc nhìn cậu, muốn nói gì đó lại thôi...
Im Hayeon không có khẩu vị đi ăn tối, thức ăn bỏ vào miệng giống như đang nhai sáp. Có một sự ngột ngạt ở ngực, rất muốn bộc phát ra.
Sau khi ăn xong, Im Hayeon cùng Kim Taehyung về lại phòng làm việc của hắn. Hắn rót hai ly rượu đỏ, một ly đưa cho cô, sau đó ngồi xuống một bên.
"Không thoải mái?" Kim Taehyung nhìn sắc mặt Im Hayeon có chút không tốt, hơi nhíu mày hỏi.
Im Hayeon trong lòng cả kinh, nhìn hắn vài giây mới nhếch môi cười cười lắc đầu.
Ánh mắt Kim Taehyung trầm xuống: "Tính lúc nào mới nói cho anh biết nguyên nhân?"
Cô đảo con ngươi: "Bây giờ đối với anh điều đó còn quan trọng không?"Nếu như em nói, anh sẽ ly hôn cậu ấy chứ?"
Kim Taehyung hơi nhíu mày, không trả lời.
Im Hayeon cười tự giễu: "Taehyung, nếu như đã không còn trở về như trước được nữa, thì nói ra có ý nghĩa gì chứ?"
"Ai biết được?" Hắn khẽ mở môi mỏng nói, nâng ly rượu đến bên môi nhấm một ngụm rượu đỏ, hương rượu ở đầu lưỡi lan tràn trong khoang miệng: "Không phải cái gì cũng có sự tuyệt đối."
Im Hayeon nhìn hắn: "Taehyung, em vừa mới trở về, anh rõ ràng bất đồng với em mấy ngày nay... Có phải là bây giờ em không nói, anh sẽ tiếp tục lạnh nhạt với em không? Nói thẳng ra..." Cô cắn môi: "Có phải trong tâm trí của anh cũng không còn em nữa?"
Ánh mắt Kim Taehyung sâu hút... Hắn thừa nhận, lúc Im Hayeon vừa nói trở lại, hắn cho là còn một lòng muốn ở bên cô.
Chỉ là, một mình hắn cho là như vậy...
Không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn đã quen với sự tồn tại của một người.
Mặc kệ cậu ấy ham muốn hư vinh cũng được, cậu ấy dối trá cũng được... Thậm chí, cậu ấy ở trên giường cực lực lấy lòng làm cho mình có cảm giác an tâm nhẹ nhàng rồi lấy tiền cũng được!
Một người con trai tên là Jeon Jungkook, đã sớm ở trong tim của hắn rồi...
Thế nhưng... lạnh lùng với Im Hayeon?
"Nếu là như vậy..." Ánh mắt Kim Taehyung sâu thẳm nhìn cô: "Em còn định ôm nỗi khổ trong lòng không nói ra sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro