Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 158 : Một đêm ấm áp

"Dạ dày của em không được khỏe..." Jeon Jungkook bắt đầu chơi xấu, buông đũa xuống, "Còn phải ăn những món này của anh chắc em chết luôn quá!"

Môi mỏng của hắn nâng lên ý cười, như có như không, giống như đang cười trên nỗi đau của người khác, "Vừa nãy không phải em muốn anh làm cơm cho em sao..."

Jeon Jungkook nghiến răng nghiến lợi nói, "Đây là lần đầu tiên anh làm cơm, có phải bởi vì Im Hayeon biết trình độ làm cơm của anh có thể hại độc chết người hay không?" Cậu tức giận hỏi.

Đáy mắt Kim Taehyung đột nhiên trầm xuống, "Có cần anh làm thêm mấy món nữa không?"

Jeon Jungkook không chú ý đến Kim Taehyung đang có cảm xúc không vui, chỉ lo lắng nhìn mấy món ăn đen thui ở trên bàn... Cậu chớp mắt, sau đó gắp một thịt mà qua nửa cuộc đời rồi cậu vẫn chưa từng ăn, thừa dịp hắn không chú ý, liền bỗng nhiên đưa vào trong miệng của hắn.

Kim Taehyung tức thì nhíu mày, miếng thịt kia mặn đến mức tê liệt thần linh...

"Ăn ngon không?" Cậu chớp mắt vô tội, bởi vì nhịn cười, cho nên người hơi run run.

Đôi mắt như ưng của hắn tức thì tối sầm lại, "Ngon chứ! Em ăn thử đi,ngon thật đó!" Nói xong, hắn vươn đũa ra gắp, chuẩn bị đuổi theo cậu.

Jeon Jungkook vội chạy ra xa...

"Ah! Anh đừng có lừa em ha ha..." Jeon Jungkook không nể nag mặt mũi của hắn, vui vẻ cười nói.

Kim Taehyung để đũa xuống liền nhanh chóng đuổi theo cậu, muốn bắt cậu nếm thử mùi vị của miếng thịt... Hai người một lớn một nhỏ đuổi bắt nhau trong phòng khách rộng lớn, đôi khi còn kèm theo tiếng cười của Jungkook.

Tiếng cười không kéo dài bao lâu, người đã bị Kim Taehyung bắt được, theo quán tính, cậu thuận thế ngã vào lồng ngực của hắn...

Jeon Jungkook hơi ngửa đầu, trên mặt vẫn còn nét tươi cười, đến khi nhìn vào đáy mắt hắn, nụ cười dần dần tắt... Tuy nhiên qua giờ khắc chơi đùa này, dường như thoáng cái liền trở lại vẻ yên tĩnh.

Kim Taehyung nhìn sâu vào mắt Jeon Jungkook, đây là lần đầu tiên cậu ở trước mặt hắn thoải mái cười giống như một đứa trẻ như vậy...

Quần áo rơi lả tả đầy trên mặt đất phòng khách, bên trên sofa, dưới tấm thảm bằng nhung chính là chiến trường rực cháy lửa tình...

Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ kiều mị, giao hòa với nhau tạo thành một khúc hòa âm vang lên suốt cả buổi tối!

Jeon Jungkook cứ nghĩ khi mình đến quán bar và nhìn thấy tên xã hội đen kia thì sẽ nảy sinh tâm lý chống cự đối với Kim Taehyung... Thế nhưng, khi nụ hôn của hắn rơi xuống, khoảng khắc khi hắn chiếm lấy cậu lại không cảm thấy bài xích!

Jeon Jungkook không hiểu...

Cứ cho rằng mình rất để tâm cái đêm hai năm về trước... Thế nhưng sự thật là, cậu căn bản không quá quan tâm như vậy.

Cũng có thể nói...năng lực của Kim Taehyung khi ở trên người cậu đã đủ khiến bản thân quên đi cái đêm của hai năm về trước?

"Ông xã, anh giỏi quá!" Khi hắn chạm vào chỗ sâu nhất, Jungkook cười quyến rũ, mở miệng khen ngợi hắn.


Cánh tay Jeon Jungkook chống ở trên bàn làm việc, lòng bàn tay nâng má, nghiêng đầu nhìn ánh nắng bên ngoài cửa sổ... Lúc này, trong đầu toàn là hình ảnh của đêm hôm qua, những món ăn, cuối cùng là sự ôn tồn, đến sáng nay tỉnh dậy ở trên khuỷu tay của hắn.

Nghĩ tới những thứ này, khóe miệng Jeon Jungkook vô thức mỉm cười, ngay cả trong mắt đều tràn đầy niềm vui.

"Cười dâm đãng như thế..." Yu Mina cầm bản thiết kế đặt trước mặt cậu, "Vừa nhìn là biết tối qua dữ dội với bạn trai lắm đúng không!" Nói xong, cô còn ái muội liếc nhìn cổ Jungkook, một vết hickey như ẩn như hiện.

Jeon Jungkook bỗng nhiên hoàn hồn, ánh mắt có chút mơ màng nhìn Yu Mina, "Hả?"

Cô hất cằm, Jungkook chột dạ vội vàng lấy gương ra soi... Quả nhiên, trên cổ có hickey mà Kim Taehyung để lại!

'Đùng' một cái, mặt cậu lập tức đỏ bừng giống như tôm chín.

"Chậc chậc..." Yu Mina dựa trên bàn làm việc nói, "Xem ra... Mối quan hệ phát triển không tệ nhỉ?" Cô cười nói, "Tuy nhiên... Tô Quân Ly là một người rất tốt, hai người rất xứng đôi!"

"..." Jeon Jungkook nhíu mày, "Tôi và Tô Quân Ly chỉ là bạn!"

Yu Mina cười, "Hả? Bạn à... Bạn trai cũng được xem là bạn mà!"

Jeon Jungkook có chút đau đầu, không biết phải giải thích như thế nào... Bây giờ thực sự là càng tô càng đen, đơn giản, cậu cũng không muốn giải thích.

"Cô tìm tôi có việc gì?" Cậu chuyển sang đề tài công việc.

Yu Mina nhìn bộ dạng tránh né, hé miệng cười đồng thời đem bản thiết kế đưa cho cậu, "Vị khách này không hài lòng với cách bố trí của phòng đọc sách, nói quá phức tạp..."

Jeon Jungkook nhận lấy bản thiết kế, nhìn một lúc sau đó nhíu mày, "Đúng là có chút phức tạp."

Yu Mina gật gật đầu tán thành, "Lúc đó tôi đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy bản thiết kế này... Jeon Jungkook, đây không phải là tác phong làm việc thường ngày của cậu!"

Jeon Jungkook cười lúng túng... Hôm qua bởi vì nghĩ đến chuyện kia, trong thời gian vẽ hình như không chú tâm, cuối cùng mới có sai sót nghiêm trọng như thế.

"Cũng may vị khách này rất dễ nói chuyện..." Yu Mina nói, "Cậu sửa lại bản vẽ đi, sau đó trực tiếp đưa cho Hyun Ki."

"Được..." Jeon Jungkook gật đầu trả lời.

"Tôi có chuyện gấp nên đi trước đây." Yu Mina nói xong định xoay người, thế nhưng, phút cuối cùng vẫn thần bí hỏi một câu, "Thật không phải là Tô Quân Ly sao?" Còn thập phần ái muội quét mắt nhìn cổ cậu.

Jeon Jungkook cúi vai, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn cô, "Không phải!"

Yu Mina cũng không biết nên tin hay không, sau cùng vẫn cười thần bí, xoay người đi làm công việc của mình.

Jeon Jungkook bất đắc dĩ hít một hơi, vươn tay sờ vết hôn kia... Lập tức, trong lòng xuất hiện một tia ấm áp.

"Cốp cốp cốp", tiếng giày cao gót gõ theo từng nhịp trên mặt đất cắt ngang mạch suy nghĩ của cậu, vô thức ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy một người phụ nữ mặc một chiếc áo khoác màu be, cô ta đeo kính râm, cơ hồ che lấp gần một nửa gương mặt, đang đứng ở trước mặt mình.

"Nghe nói... Ở đây có nhà thiết kế từng tham dự hội thảo của Victor?" Lời nói kiêu ngạo tràn ra đôi môi đỏ, mang theo thái độ khinh bỉ.

Jeon Jungkook nhìn Sekyung, lập tức nhíu mày.

Hyun Ki nhanh chóng bước đến, "Xin chào, chúng tôi có thể giúp gì được?"

Sekyung tháo kính mát, trừng mắt liếc xéo anh, sau đó nói với Jeon Jungkook: "Tôi có căn nhà cần thiết kế, tôi muốn cậu là người thiết kế cho tôi!"

"Xin lỗi, tôi không rảnh!" Nói xong, đã cầm bản thiết kế đứng dậy, định đi đến phòng khách để sửa lại bản thiết kế.

Sekyung bị Jeon Jungkook ngó lơ, hình tượng lập tức bị phá vỡ, cho nên cô ta liền trở nên tức giận, "Jeon Jungkook, cậu không rảnh để thiết kế, nhưng lại rảnh để lên giường với đàn ông sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro