Chương 139 : Không dễ bị bắt nạt
Cậu hơi kinh ngạc, không nghĩ đến Im Hayeon sẽ gọi điện thoại cho mình...Cái quan trọng là cô ta sao lại biết số điện thoại của cậu?
Mang theo nghi hoặc, Jeon Jungkook bình tĩnh mở miệng, "Chào cô..."
Hai chữ, lộ ra sự xa cách và lễ phép, chưa từng có quá nhiều cảm xúc.
Điện thoại bên kia có hơi trầm mặc, một lúc sau mới mở miệng nói: "Cậu có rảnh không?Ăn tối với tôi một bữa nhé!" Thanh âm của cô ta êm dịu lộ ra sự giỏi giang, rõ ràng lời này có chút chần chừ mới nói ra được, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy rất đúng mực.
Jeon Jungkook không cần nghĩ cũng biết Im Hayeon muốn gặp cậu là vì việc gì, nhắc tới cũng buồn cười... Bây giờ là đang cùng kẻ thứ ba hẹn gặp nhau sao?
Nghĩ như vậy cũng cảm thấy hết sức thú vị, cậu trả lời, "Được, lúc nào?"
Thua người không thua trận, nói như thế nào thì hiện tại Jungkook cũng là chồng nhỏ hợp pháp... Mặc dù, bây giờ tràn ngập nguy cơ có thể mất đi danh phận ấy bất cứ lúc nào.
"Bây giờ luôn được không?" Im Hayeon hỏi.
Jeon Jungkook nhìn một đám người trong phòng thiết kế đang tụ tập lại một chỗ thảo luận xem tối nay nên đi đâu để chơi, nhíu mày nói: "À, tối nay e là không có thời gian...Công ty có tổ chức tiệc chúc mừng."
"Về hội thảo thiết kế của Victor ?" Cô khẽ cười một tiếng.
Jeon Jungkook không ngạc nhiên với chuyện vì sao Hayeon lại biết, dù sao hiện giờ bên ngoài tin tức cũng đã được tung ra.
"Phải!" Cậu thừa nhận, thậm chí có suy nghĩ nếu như Im Hayeon cũng nghĩ rằng Kim Taehyung cố ý thiên vị, có thể cô ta sẽ tức chết hay không?
Đáng tiếc, Hayeon không tức giận còn mỉm cười nói: "Tôi cũng học thiết kế... Tôi đã xem qua thiết kế của cậu, không tồi."Lời nói của Im Hayeon trở nên nhẹ nhõm vui mừng, "Taehyung cũng từng học qua thiết kế, ba người chúng ta đúng là có duyên."
Có duyên... Jeon Jungkook đối với hai chữ này có chút buồn cười.
Không tức giận với Im Hayeon, nhưng cậu lại bị tổn thương... Lời này của Im Hayeon đã ngầm nói "Kim Taehyung học kiến trúc thiết kế là bởi vì cô ta" sao?
"Ha ha, đúng vậy... Rất có duyên..." Jungkook nhíu mày, trên mặt nhìn không ra quá nhiều cảm xúc, chỉ dửng dưng mở miệng, "Dù sao, đều đã có quan hệ, đúng không?"
Cái này, đổi lại khiến Im Hayeon trong nháy mắt thay đổi sắc mặt...
Jeon Jungkook cảm giác được người trong điện thoại trở nên trầm mặc, âm thầm cười lạnh một tiếng... Cậu không phải người dễ dàng đứng chịu đòn như vậy đâu, dù cho bị đánh cậu cũng phải đáp trả lại.
Im Hayeon dời sang đề tài khác, "Tối nay không rảnh, vậy ngày mai thì sao?"
"Ừm, vậy tối mai đi!" Jeon Jungkook trả lời sau đó tùy tiện nói mấy câu cho có lệ rồi cúp điện thoại.
Cũng là lúc cúp điện thoại, trong nháy mắt đó, lòng của cậu bắt đầu rối bời... Cái loại cảm giác trống rỗng đang ngày một lớn dần hơn, hung hăng xé nát trái tim của cậu.
Ở trong phòng thiết kế, mọi người đều có cảm xúc hưng phấn, Jungkook thường chào hỏi những người đến chúc mừng, nhưng thật tình toàn những người dối trá, đần độn ứng phó được đến khi tan tầm.
"Anh Jeon, đi thôi..." Yujin hoàn thành công việc, sau đó hướng về phía cậu rống to, trạng thái tốt nhất của cô ấy chỉ có lúc ăn uống, vui chơi mà thôi.
Jeon Jungkook đáp một tiếng, sau đó đứng dậy, di động liền vang lên...
Cầm điện thoại lên, thấy là của Tô Quân Ly, khóe miệng hơi nâng lên một nụ cười nhạt, "Quân Ly?" Nói xong, cậu cầm túi xách đi ra ngoài.
"Anh bận cả ngày, lúc này mới để ý đến tin tức..." Thanh âm ôn nhuận của Tô Quân Ly theo điện thoại đầu kia truyền đến, "Chúc mừng em."
"Cảm ơn..." Jeon Jungkook thật tình nói cảm ơn vì biết câu "chúc mừng" này của Tô Quân Ly là thành tâm.
"Tan làmrồi sao?"
"Ừ..."
"Cùng nhau ăn một bữa cơm đi, là để chúc mừng em!" Tô Quân Ly cười nói.
Jeon Jungkook nhìn mọi người ở trong thang máy, cười nói: "Không được rồi, hôm nay em có hẹn với mọi người..."
Tô Quân Ly cũng nghe thấy thanh âm ầm ĩ vui đùa của mọi người, "Cùng công ty sao?"
"Phải!"
Tô Quân Ly cười cười, "Vậy xem ra... Anh chỉ có thể đợikhi khác vậy." Hơi dừng một lúc, anh nói tiếp, "Đúng rồi, lần trước nói với em... Việc ba anh muốn em đến cùng ăn cơm..."
"Hả?" Jeon Jungkook có chút kinh ngạc, "Không phải nói nói đùa sao?"
Tô Quân Ly cười cười, "Ba anh rất hiểu rõ tài năng của em, cảm thấy rất hứng thú..."
Jungkook biết câu nói của anh chỉ là nói đùa, nghĩ như vậy cũng không kỳ lạ, "Vậyem cũng nên đến chào hỏi ba anh một chút..." Cậu theo mọi người tiến vào thang máy, trầm tư nói, "Cuối tuần được không?"
"Được." Tô Quân Ly mềm mại trả lời, "Anh chờ điện thoại của em."
"Ừ." Jeon Jungkook trả lời, "Tạm biệt!"
"Anh Jeon, ai vậy?" Yujin chớp mắt, hiếu kỳ nháy mắt ra hiệu hỏi.
Jeon Jungkook giật giật mắt, "Nếu như em không ở trong giới thiết kế, sau này có thể đi làm Paparazzi được rồi đấy... Bởi vì..." Cậu dừng lại một chút, nghiêm túc nói, "Đó là bản tính của em!"
"Ha ha..."
Yujin bật cười, lập tức trong thang máy mọi người đều đã cười ngặt nghẽo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro