the truth untold
Trong khu vườn nở rộ
Nỗi cô đơn ngập tràn
Gai nhọn vô vàn
Tôi đã trói mình trong lâu đài cát
Tên em là gì nhỉ?
Em liệu có chỗ để đi?
Em có thế nói cho tôi nghe chăng
Tôi thấy em lẩn khuất giữa khu vườn
Và tôi biết sự ấm áp của em đều chân thật
Muốn nắm lấy bàn tay ngắt ngọn hoa xanh
Nhưng mệnh tôi đã định
Đừng cười với tôi
Hãy soi sáng tôi
Vì tôi chẳng thể tới gần em
Vì tôi cũng chẳng có tên nào cho em gọi
Em biết tôi không thể
Để em nhìn thấy tôi
Hay dâng hiến thân này
Sao có thể để em nhìn ra bộ dạng xoàng xĩnh
Tôi lại đeo mặt nạ tới gặp em
...
But I still want you
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro