Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 18: "Muốn giả ngu với anh?"

Trong giấc ngủ, Jungkook cảm thấy mình được bảo phủ bởi sự ấm áp, cơn đau nhức ở tứ chi với thắt lưng tựa hồ cũng giảm bớt một chút.

Cậu miễn cưỡng chống dậy, mí mắt nặng nề mở ra, trước mặt không có ai, nhưng lại có một cánh tay vòng qua người cậu, tay kia thì đang dùng bọt biển bôi sữa tắm cho cậu. Cả người Jungkook đều bị người nọ ôm vào trong lòng, nghiêng đầu dựa vào trước ngực người kia, dưới thân nơi bị điên cuồng chà đạp một đêm vẫn đang tiết ra chất lỏng củ người kia.

Vừa nghĩ tới chuyện đã xảy ra đêm nay thì cả người vô lực, nước mắt cũng nhịn không được chảy xuống.

Bỗng nhiên cảm thấy ngón tay người nọ duỗi vào cửa huyệt, Jungkook kinh hoảng ngồi dậy, trên mặt còn mang lệ mà quay đầu lại: "Anh còn muốn?" Thanh âm đều run rẩy.

Taehyung nhíu mày: "Em tỉnh rồi?"

"Lấy ngón tay anh ra đi!" Cậu sợ hãi đánh đánh tay người nọ.

"Anh giúp em lấy những thứ đó ra!" Người nọ vừa nói ngón tay lại tiếp tục động tác.

"Không cần!"

Taehyung tâm tình rất tốt: "Sao vậy, muốn đem thứ kia của ông xã giữ lại bên trong?"

 Thật ra có rất nhiều phụ nữ muốn đem giống của hắn giữ lại trong cơ thể, bất quá hắn không ngu xuẩn như vậy, không áo mưa cũng có thể ra bên ngoài. Nhóc con trước mắt này, muốn giữ lại hắn không phải không cho, chỉ sợ em nhà bị đau bụng thôi.

"Anh... đồ khốn!" Jungkook vừa tức vừa xấu hổ, mắt ngấn nước trừng Taehyung, vốn đã định hắn có nói gì cũng không để ý đến, kết quả bị làm loạn một trận như thế, hoàn toàn phá vỡ ý định ban đầu của cậu.

Người nọ bỗng nhiên tiến đến bên tai cậu khàn khàn nói: "Em ngoan ngoãn để cho anh rửa sạch đi, em xoay đến xoay lui..." Kiên nhẫn của hắn vốn không tốt , hơn nữa đêm nay mới chỉ phát tiết một lần.

Jungkook lập tức ngậm chặt miệng, quay đầu đi đưa lưng về phía người nọ, cứng ngắc không dám nói thêm câu nữa.

Một phòng yên tĩnh, ngược lại làm cho Jungkook càng thêm nhạy cảm với sự chuyển động của ngón tay người nọ, tựa như mỗi một động tác đều phóng đại gấp trăm lần, cậu có thể cảm nhận được cảm giác bàn tay người nọ chạm vào bên trong...

"ưm..."

Một dòng chất lỏng ấm nóng trong cơ thể chảy ra, thật sự cậu cảm thấy rất xấu hổ, nếu thật sự có cái hố thì hay biết mấy... Mặt Jungkook nóng đỏ lên, ngón tay người nọ vừa rút khỏi cơ thể, cậu đã nhanh chóng tách ra ngồi sang đầu bên kia của bồn tắm .

Taehyung cũng không tức giận, nhấc chân bước ra khỏi bồn tắm, kéo cái khăn tắm vây quanh hông, tóc cũng không lau, lấy ra khăn tắm in hình thỏ con lúc trước mua cho Jungkook: "Đứng lên đi."

"Anh đi ra ngoài..." Nửa đầu Jungkook đều vùi ở trong nước.

"Hừ... Em còn của quý nào đáng giấu à, còn muốn nhăn nhó cái gì?"

"..." Jungkook vừa thẹn vừa tức mặt đỏ lên.

"Đi ra, nếu không anh sẽ... Hay là em muốn bị anh ôm?"

Thỏ con xù lông trừng hắn một cái, bất lực đưa lưng về phía hắn đứng lên. Nhưng cậu một chút cũng không chống đỡ được, cả người vô cùng đau nhức. 

Tay Taehyung đưa lên, mở ra khăn tắm, đem toàn thân Jungkook bộc lại. Cậu bắt lấy khăn tắm như chạy trốn đẩy cửa ra lại thấy phòng ngủ trước mắt, hiện trường mới xảy ra, đồ lót quần áo mỗi thứ một nơi. Tìm nửa ngày mới tìm được chiếc quần nhỏ, muốn mặc vào nhưng chân đều run lên, phía sau vẫn rất đau.

Thanh âm người nọ ở phía sau vang lên: "Đêm nay em không đi được, ngoan ngoãn ở lại đây."

Một cái nhìn cũng không thèm nhìn, tiếp tục vội vã mặc quần lót, rồi lại muốn đi tìm áo quần, mới phát hiện trang phục đều bị người nọ xé hỏng. Cậu sợ run một chút, người nọ đi lên cướp đi bộ đồ trong tay cậu, ném lên ghế, rồi đứng trước giường vỗ vỗ chăn.

"Tôi... Tôi phải đi về." Tôi cũng không phải kẻ ngốc, sao lại cùng người vừa cường bạo tôi tiếp tục ngủ chung.

Người nọ nhíu mày: "Em có tin hay không? Anh lại làm em một lần? Làm đến khi em ngất xỉu?"

"..."

Tên điên, tên biến thái, tên lưu manh, tên không biết xấu hổ, tến khốn kiếp,... Jungkook dưới đáy lòng mắng hắn một vạn lần, đứng bất động.

Người nọ cuối cùng mất kiên nhẫn, tiến lên ôm lấy cậu ném lên giường, cởi bỏ khăn tắm, đắp chăn, rồi mới tắt đèn, cũng chui vào nhắm mắt ôm chặt lấy thân thể người nhỏ.

Jungkook vùng vằng vừa mới nhích qua bên kia một chút, đã bị người nọ vươn tay kéo lại, lưng cậu dính sát vào ngực người nọ. Vừa định kháng nghị, người kia lại không kiên nhẫn nói: "Em muốn ngủ lúc còn tỉnh táo hay muốn ngủ lúc ngất xỉu?"

Tuy rằng Jungkook cảnh giác trong lòng, nhưng đêm nay quả thật rất mệt mỏi, nhắm mắt lại liền nhanh  chóng đã chìm vào giấc ngủ.

Sáng ngày thứ hai khi thức dậy, vẫn duy trì tư thế tối qua. Chẳng qua đầu người nọ vùi vào cổ cậu, tựa như đang hôn hôn vậy.

Jungkook mở to hai mắt nhìn chằm chằm về phía tia sáng ngoài cửa kính trong chốc lát, suy nghĩ về những chuyện xảy ra tối qua, trong lòng lộn xộn cả lên.

Cậu nghĩ hắn là người tốt,cho rằng hắn không thích cậu chỉ xem hai người là bạn, kết quả hóa ra bản thân dẫn sói vào nhà! Dâng tận miệng cho hổ.

 Không nghĩ tới người nọ lại ôm loại ý nghĩ này đối với mình... chưa xác định mối quan hệ đã trực tiếp thịt cậu... Sớm biết vậy... Sớm biết vậy nên nghe lời Jimin khuyên...Tuy rằng có thích hắn đến như thế nào thì chuyện này cậu chưa từng nghĩ đến đừng nói đến việc chuẩn bị tâm lý, trước mắt thì đã được người ta ăn sạch từ trên xuống dưới.

Bỗng nhiên ấm áp phía sau biến mất, người nọ xốc chăn xuống giường. Cậu vội vàng nhắm mắt lại, nghe thấy người nọ giống như đi ra cửa, một lát sau lại đi vào. Tiếng bước chân ngừng ở trước mặt Jungkook.

"Dậy ăn cháo."

Jungkook không tình nguyện mà mở to mắt, hạ quyết tâm mặc kệ người nọ nói gì đều hờ hững, không đáp.

"Muốn giả ngu với anh đúng không?"

Người nọ cầm chén đặt lên tủ đầu giường, kéo cậu ngồi dậy, bẹo má con thỏ nhỏ này một cái mới quay trở lại lấy bát cháo, múc một muỗng thổi thổi rồi mới đưa đến trước mặt cậu

Không để ý tới.

Người nọ lại đến gần môi cậu.

Vẫn không để ý tới.

Taehyung lập tức ăn một ngụm cháo, nắm cằm cậu muốn hôn lên. Jungkook vội vàng bịt miệng người nọ đang đưa đến nói: "Tôi ăn, tôi ăn." Bưng chén lên ngoan ngoãn ăn sạch sẽ.

Hắn giống như vớ được vàng, ngồi xuống mép giường: "Đừng giận, đựơc không?"

Cậu lắc lắc đầu, hai má phồng lên .

Chuyện này không thể nói tha thứ dễ dàng như vậy được.

Người nọ nhíu mày: "Em không tiếp điện thoại của anh, để anh leo cây, còn đi nơi đó kiếm người khác..."

"Tôi không có đi kiếm người khác.Cũng không hư hỏng." Nói xong liền trừng mắt liếc người kia một cái, rõ ràng không nghe cậu giải thích, đã buông lời nặng nhẹ.

"Hừ... Anh gặp chuyện như vậy thì tức giận không nhịn được..." Đưa tay ra muốn ôm lấy người nhỏ, liền bị đánh một cái đau điếng, hắn nhíu lông mày thu hồi bàn tay có ý tôt của mình lại. Một phần hắn sai, có ý tốt dỗ dành người nhỏ lại bị hành hung.

Tức giận nhịn không được là có thể tùy tiện ăn cậu sao? Hắn xem Jeon Jungkook này là cái gì? Jungkook không muốn nói thêm nữa: "Quần áo của tôi đâu?"

Taehyung đứng lên đem quần áo đưa cho Jungkook. Miễn cưỡng còn cái quần mặc được, cũng may nhờ Vú Trương khâu lại phần rách, chiếc áo thì không còn nguyên vẹn được như vậy, đành lấy tạm đồng phục cấp 2 của hắn đưa cho cậu.

Jungkook mặc xong, ra cửa muốn gọi taxi lại bị người nọ nhíu mày nhét vào Mescides. Lúc xuống xe lại cứng rắn đưa di động cho cậu. Nghĩ thôi đã tức, muốn ném vào thùng rác, do dự nửa ngày, vẫn là thôi.

Đây là lần đầu tiên cậu đi trễ, tiết một tiết hai đều bỏ lỡ. Khi tiết học cuối cùng buổi sáng kết thúc thì Jimin xuất hiện ở cửa, xoay qua xoay lại người cậu nhìn xem, lại nâng tay cậu lên xem, mới hết hồn hỏi han: "Cậu... Tối hôm qua không có việc gì chứ? Hắn có làm gì cậu không?"

"... Không có."

"Tôi sợ tới mức thiếu chút nữa gọi điện thoại cho bác Jeon rồi, lại nghĩ chuyện này càng không để bác ấy biết còn tốt hơn..." Chẳng lẽ muốn cậu nói cho bác Jeon biết, đứa con riêng của trùm xã hội đen bác ghét cay ghét đắng có ý với con chú, còn bắt cóc cậu ấy?

"Cảm ơn."

Jungkook cúi thấp đầu, lông mi dài che đi ánh mắt, Jimin cảm thấy có một u buồn sau đôi mắt to tròn đó, nhịn không được liền hỏi: "Thật sự không làm gì cậu chứ? Tôi thấy hắn tức giận như vậy..."

Jungkook lắc đầu: "Sau này tôi sẽ không tiếp xúc với hắn nữa, cậu yên tâm đi."

"Không phải hắn muốn theo đuổi cậu sao?"

"Tôi không biết." Vốn cậu còn muốn giải thích một chút có lẽ còn có thể tiếp tục làm bạn, nhưng xem ra bây giờ là không thể nữa rồi... Lúc trước người nọ nói cái gì cậu cũng có thể theo, chỉ có lần này, vô luận thế nào cũng không được... Người nọ nói những lời tổn thương cậu, ép buột cậu lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba... Bây giờ thật sự ngay cả bạn cũng không làm nổi. Không dám đối mặt như thế nào với người nọ nữa rồi.

Tại sao lại đến nước này...

Có lẽ... Bọn họ là người ở hai thế giới khác nhau, vốn không nên cùng xuất hiện.

Ai vượt qua ranh giới, sẽ bị thương.

Nhìn ánh mắt u buồn của Jungkook, Jimin lại không nhịn được nói: " Jungkook, xin lỗi. Là tại tôi, tôi đáng trách xin lỗi cậu." 

Jimin nhảy tới ôm chầm lấy Jungkook .

"Không sao...cũng không phải xảy ra chuyện gì" Biết là đang nói dối, nhưng trong hoàn cảnh này cậu biết làm vậy là cách tốt nhất. Xoa xoa đầu cậu bạn thân trấn an.

----------------------------------------------------------

[Góc spoil]

"Sau này chúng ta đừng gặp nhau nữa."

"Em lặp lại lần nữa xem."

[...]

"Tôi vốn không muốn làm bạn với em."

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taekook