Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cầu hôn


Ba năm không gặp, Jungkook ngày càng dễ nhìn, ngũ quan trên gương mặt sau giờ ngọ được ánh nắng chiếu xuống nhàn nhạt, tinh xảo giống như ngọc thạch được điêu khắc. Ngay lúc Taehyung thật vất vả thu hồi tầm mắt bắt đầu tổ chức ngôn ngữ chuẩn bị ôn chuyện cũ, Jungkook đột nhiên mở miệng nói:"Đúng rồi, ta có chuyện muốn nói cho ngươi."

"Chuyện gì?" Taehyung rót cho mình chén rượu.

Jungkook cười hì hì:"Ta có một tin tốt cùng một......"

"Tin xấu?" Taehuyng khẩn trương.

"Sai!" Jungkook lắc đầu đắc ý dào dạt:"Một tin tốt cùng một tin rất tốt! Tin tốt chính là, ta đầu tháng sau sẽ xuất môn đi cùng Hoseok tuần tra hiệu buôn Vân Sát Bảo! Ta có thể đi Giang Nam !"

"A?" Taehyung rầu rĩ không vui, mình thật vất vả mới trở về, Jungkook như thế nào tháng sau đã muốn đi, này tính là tin tốt gì......

"Tin rất tốt chính là...... Phi Hổ Bang bang chủ tháng trước đến Vân Sát Bảo, ngươi đoán ông ấy đến làm gì?" Jungkook hưng trí bừng bừng.

"Đến để làm gì?"Taehyung còn đắmf chìm trong việc tháng sau Jungkook muốn đi, ôm ấp tình cảm buồn bực, không yên lòng trả lời.

"Là tới cầu hôn ngươi!"

"Phốc......" Taehuyng phun một ngụm rượu ra:"Cái gì?"

Jungkook chán ghét lau rượu trên mặt: "Làm gì đến nỗi này a? Yoongi nói chờ ngươi xuất quan sẽ cho câu trả lời thuyết phục. Tiểu Tae a, ngươi đã hai mươi rồi cũng nên thú lão bà sinh đứa nhỏ, ngươi nếu kích động cứ việc biểu hiện ra ngoài, không cần giấu, ta hiểu ta hiểu." Nói xong còn thuận tay vỗ vỗ vai của y bày ra khích lệ.

Taehyung gục đầu ở trên bàn, sao vừa xuất quan đã gặp chuyện, y bắt đầu tính lại xem mình có nên không cần cố gắng luyện công một chút, vậy là có thể đem ngày xuất quan trì hoãn một chút...... Cái gọi là tin tốt, còn tệ hơn cả một tin xấu, ngươi nói có đúng hay không?

Nhìn y đập đầu vào bàn, Jungkook cũng hoảng sợ, vội vàng vươn tay bảo vệ cái trán y: "Tiểu Tae ngươi bị cái gì kích thích ?"

Taehyung chậm rãi ngẩng đầu:"Ngươi có thể không đi Giang Nam không?"

"Không thể!" Jungkook khụt khịt:"Thật vất vả chờ có cơ hội, hơn nữa, ngươi trở về ta liền không có chuyện gì làm rồi, vừa lúc đi ra ngoài giải sầu."

Taehyung không nói gì, nghĩ rằng thời điểm ta không trở về ngươi cũng đâu có làm gì......

Trong lòng mất hứng, Taehyung uống rượu cũng không có mùi vị, nhưng nhìn qua tâm tình Jungkook tốt lắm, cười tủm tỉm uống một ly lại một ly.

Đang lúc hai người uống rượu, ngoài cửa đột nhiên có một thủ vệ vội vàng vọt vào :"Bảo chủ, dưới núi có người muốn cùng ngươi luận võ, chúng ta ngăn không được !"

"Tiểu Tae a Tiểu Tae, ngươi thật sự là họa thủy!" Không đợi thủ vệ nói xong...... Jeon jungkook liền liên tục lắc đầu:"Sao vừa về đã có người muốn đánh nhau với ngươi!"

Taehyung cũng buồn bực, tại sao hôm nay xui xẻo như vậy, đứng lên hỏi:"Người kia là ai?"

"Là...... Ngọc Hồ Điệp, hắn nói nếu đánh thắng Bảo chủ phải để hắn mang Jeon thiếu gia đi."

"Khụ khụ......" Jungkook bị sặc, đứng lên vỗ bàn:"Tiểu tae, đi thiến hắn!!"

"Hảo!" Taehyung từ trước đến giờ nhất nhất nghe lời Jungkook, huống hồ cái tên Ngọc Hồ Điệp gì kia cư nhiên nhắm tới Jungkook, này không phải là tìm chết sao, vì thế thuận tay cầm Ám Đao thi triển khinh công bay xuống chân núi, để lại Jungkook ở trong sân sinh hờn dỗi.

Taehyung bế quan nên không biết Ngọc Hồ Điệp là loại người nào, nhưng Jungkook biết, người này là trên giang hồ mới xuất hiện một tên...... dâm tặc. Khinh công vô cùng tốt, quan phủ cùng người trong võ lâm đuổi bắt rất nhiều lần đều không bắt được. Bất quá hắn luôn hoạt động ở vùng Giang Nam, sao lại đột nhiên chạy tới Tây Bắc Vân Sát Bảo tìm Taehyung luận võ? Chẳng lẽ vì làm quá nhiều, sau đó tinh trùng thượng não, bị đần? Dù sao đi nữa, điểm danh muốn dẫn mình đi là biết đây tuyệt đối là loại hành vi biến thái, không thể tha thứ. Vì thế Jungkook lại một lần hướng về phía viện môn lửa giận vạn trượng hô to:"Tiểu tae! Thiến hắn!"

Taehyung vừa xuống núi liền thấy một thân ảnh thanh sắc đang giao chiến cùng đệ tử Vân Sát Bảo, nhìn mấy chiêu trong lòng Taehyung đã hiểu được đại khái, kỳ thật võ công tên Ngọc Hồ Điệp này không cao nhưng khinh công rất lợi hại, thân hình mềm mại di chuyển rất nhanh. Đệ tử Vân Sát Bảo thường xuyên không thấy rõ hắn ở đâu đã bị đột kích. Taehyung lắc đầu, buông Ám Đao một mình tà tà tiến lên, tay không đối chiêu Ngọc Hồ Điệp. Ra không quá hai mươi chiêu, Taehyung liền đánh một chưởng trúng phần dưới sươn sườn hắn, Ngọc Hồ Điệp chỉ cảm thấy mình bị một cỗ nội lực cường đại xỏ xuyên qua, phun ra một ngụm máu tươi, không còn khí lực đánh tiếp nữa, đặt mông ngã ngồi trên mặt đất thở hồng hộc.

"Dẫn đi!" Taehyung vỗ vỗ y phục thản nhiên nói.

"Ngươi...... Không tẩu hỏa nhập ma?" Ngọc Hồ Điệp mở to mắt nhìn Taehyung.

"Ta tại sao phải hỏa nhập ma? Ta thấy ngươi mới tẩu hỏa nhập ma, cư nhiên dám đánh chủ ý Kookie." Taehyung vẻ mặt chán ghét.

"Ai nha, đây không phải là Ngọc Hồ Điệp sao!" Hoseok xa xa từ trên núi chạy xuống:"Không ngờ Bảo chủ vừa xuống núi đã bắt được dâm tặc mà võ lâm nhân sĩ cùng quan phủ đều treo giải thưởng, thật sự là đáng mừng. Nhanh mang đi!"

"Sao ngươi không tới sớm một chút?" Taehyung nhíu mày.

"Ách...... Ngươi là Bảo chủ đi, có ngươi xuất mã ta còn tới làm gì, nếu ta tới chẳng phải là hoài nghi thực lực của Bảo chủ?" Hoseok lời lẽ chính nghĩa.

"Thôi thôi, nói không lại ngươi, lười biếng lại nhiều lý do như vậy!"Taehyung đau đầu, sao mấy người này một người hai người đều miệng lưỡi sắc bén.

"Hắc hắc...... Ta đây đi trước?" Hoseok vừa định xoay người rời đi lại bị Taehyung gọi lại, đành phải ngượng ngùng xoay người:"Bảo chủ còn có gì phân phó?"

"Vừa rồi người nọ tại sao hỏi ta có tẩu hỏa nhập ma hay không?"

"Này, đại khái là vì đánh thua lấy cớ chứ sao."

"Nga...... Như vậy a." Taehyung sờ sờ cằm, miễn cưỡng tiếp nhận lý do này, cầm Ám Đao lên núi.

"Kookie!" Taehuyng vừa lên núi thì nhìn thấy  Jungkook rầu rĩ gục ở trên bàn vẻ mặt mất hứng, vội vàng chạy lên xoa xoa đầu hắn:"Làm sao vậy? Tên biến thái kia đã bị ta bắt lại!"

"Chính là ngươi không có thiến hắn!" Jungkook ngồi dậy trừng mắt.

"......" Taehyung dở khóc dở cười:"Hoseok nói ngày mai phải đem hắn giao cho quan phủ, hắn tội ngập trời, khẳng định chỉ còn con đường chết, thiến hay không thiến ...... Có khác nhau sao?"

"Ta không muốn biết! Quên đi, ta tự đi thiến hắn!" Jungkook lửa giận vạn trượng, đứng lên chạy ra ngoài. Khắp thiên hạ đều biết Ngọc Hồ Điệp từ trước đến giờ chỉ xuống tay với mỹ nữ, lần này cư nhiên chạy tới tìm mình! Này không phải nói mình lớn lên giống nữ nhân sao! Tìm Kim Taehyung đánh nhau thì đánh nhau, vì cái mao gì nhao nhao nói muốn dẫn mình đi!!!

"Kookie!" Taehyung vội vàng đuổi theo giữ chặt hắn:"Sắc trời không còn sớm, đi ăn cơm được không, mọi người đều đang đợi chúng ta, những chuyện khác ngày mai hãy thương lượng!" Dứt lời, không nói tiếng nào một tay kẹp Jungkook đang hùng hùng hổ hổ đi tới phòng ăn. Trong phòng Hoseok đang cùng đám người thương lượng chuyện Ngọc Hồ Điệp, đột nhiên thấy Taehyung mặt không chút thay đổi theo gió vọt vào, dưới cánh tay cắp theo Jungkook miệng không ngừng niệm "Thiến hắn thiến hắn", không khỏi hai mặt nhìn nhau —— Đây lại là tình huống gì?

"Hừ!" Jungkook bị đặt trên ghế, trong lòng vẫn thật khó chịu.

" kookie, ăn cá." Taehyung thật cẩn thận gắp cá cho Jungkook.

Jungkook trề môi, cầm đũa rầu rĩ ăn cơm không để ý tới Taehyung, vẻ mặt ủy khuất mất hứng.

Taehyung có chút đau lòng, nghĩ thầm bằng không chiều Tiểu Kookie đi thiến hắn đi? Không phải là dâm tặc sao, dù sao kết quả hắn cũng khó thoát chết. Nghĩ đến đây, Taehyung lấy tay quay đầu Jungkook lại :"Được được được, ngươi ngoan ngoãn ăn cơm, cơm nước xong ta mang ngươi đi thiến hắn!"

"Phốc......" Jungkook còn chưa kịp phản ứng gì, những người khác trên bàn đã phun cơm trước.

"Bảo chủ, ngươi muốn thiến ai?" Hoseok theo bản năng thu thu chân.

"Ngọc Hồ Điệp!" Taehyung đầu cũng không ngẩng lên, chỉ lo gắp thức ăn cho Jungkook, cảm thấy ba năm không gặp hắn sao lại quá gầy.

"Cái gì?!" Hoseok đại kinh thất sắc:"Không được!"

"Tại sao không được?" Taehyung ngẩng đầu.

"Ách...... Ngọc Hồ Điệp là tội phạm quan trọng của triều đình, chúng ta là người trong giang hồ từ trước đến nay luôn bị xem là kẻ địch. Huống hồ Vân Sát Bảo mấy năm gần đây môn quy nhanh chóng khuếch trương, triều đình đã sớm xem chúng ta không vừa mắt, không cần tạo nhược điểm cho bọn họ xuống tay." Yoongi đáp.

"Nói hắn lúc đánh nhau không cẩn thận đem tiểu đệ đệ cọ lên Ám Đao của Tiểu Tae !" Jungkook trảm đinh chặt sắt.

"Vậy nếu hắn phản bác với quan phủ ......" Hoseok hướng Yoongi nháy mắt, ngươi nhanh nghĩ biện pháp a!

"Vậy cho hắn uống dược câm!" Jungkook nháy mắt.

"Hắn còn có thể viết chữ......" Hoseok thực bất đắc dĩ.

"Chặt tay!!!" Jungkook tiếp tục ra chủ ý.

"Còn có chân......" Hoseok nghiến răng nghiến lợi.

"Vậy đem hắn thiến trước, xong giết! Quan phủ lại không nói lưu lại người sống!" Taehyung nhịn không được vỗ bàn: "Cứ quyết định như vậy!"

"Vậy chuyện này ta đi làm là được rồi!" Hoseok thấy khuyên bảo vô vọng, không để ý ánh mắt khinh bỉ của Min Yoongi nữa, nhanh chóng phản chiến:"Ta hiện tại sẽ đi!"

"Ta cũng đi!" Jungkook bỏ lại bát cơm.

"Ta cùng ngươi!"  Taehuyng cũng đứng lên.

"Không cần đi." Hoseok vẻ mặt cầu xin:"Cũng không phải đại sự gì."

"Di?" Jungkook vẻ mặt nghi ngờ vây quanh Hoseok, xoay vòng vòng: "Ngươi dường như rất không muốn ta đi tìm tên dâm tặc kia, tại sao?"

Hoseok trong lòng âm thầm kêu khổ, này không phải bởi vì ngươi có ý đồ xấu hay hiếu kỳ lại hay chõ mỏ vào sao.

"Ta biết rồi!" Jungkook vỗ vỗ tay xoa thắt lưng, vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ:"Ngươi cùng tên dâm tặc kia có một chân, muốn nhân cơ hội thả hắn có đúng hay không!!"

Hoseok câm nín.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro