16.
Tháng 7 là tháng của nắng, của gió, của mưa, của những sự khởi đầu sắp tới, là những cảm xúc buồn có, vui có, thất vọng có, tức giận có và để lại cho con người nơi đây những cảm xúc khó quên. Những kỉ niệm theo mây, theo gió hòa vào với đất, với trời của Busan, ôm theo những mộng tưởng tươi sáng cho mai sau về một thời.
Chúng ta được gặp nhau.
.
Jungkook lại xin anh 2 won để đi ra ngoài. Anh cũng cho luôn tại vì anh không muốn bao giờ từ chối lời đề nghị nào của cậu hết. Nhưng cậu xin tiền rất nhiều lần nhưng mỗi lần có 1 đến 2 won thôi nên cũng không sao.
Vì tò mò nên anh đi theo cậu bé đến tiệm hoa. Cách tòa chung cư gần 1km.
"Chú ơi cho cháu hai bông hoa cúc vàng ạ."
"Hai bông tặng một của cháu đây."
Cậu đưa hai tay ra đón lấy bó hoa cúc nhỏ với gương mặt rạng rỡ nhưng đóa hóa sắp được mang đi tặng cho ai đó rất quan trọng đối với cậu.
Jungkook đi men theo lỗi đi cũ, đi qua từng ngóc ngách nhỏ để đến nơi. Có thể ai không biết thì cậu đi như vậy để đi tắt chứ không đi đường lớn cũng đến nơi.
Cậu dừng lại ở khu nghĩa địa vắng vẻ, đi đúng đến phần mộ quen thuộc nhất và dừng lại ở đó.
"Mẹ ơi mẹ, con qua thăm mẹ này, hôm nay anh Taehyung cho con 2 won đó, chú cho con thêm một bông hoa cúc nữa."- cậu nói liền một mạch mà không vấp như là cậu đã mong chờ để đến đây nói chuyện với mẹ lắm luôn.
"Jungkook..."- Taehyung đi đến, gọi tên em nhẹ nhàng.
Jungkook giật thót cả mình rồi quay ra nhìn anh với đôi mắt bất ngờ, tròn xoe lấp lánh như chứa cả ngàn vì sao.
"Đây là..."
"Anh lại đây, đây là mẹ em đó."
Jungkook vừa nói, vừa kéo tay Taehyung lại gần chỗ đang đứng tay hướng về phía mộ nói.
"Sao anh lại biết em ở đây?"
"Anh đi theo em."
"Mẹ ơi mẹ, anh này là Taehyung đó, người mà con hay kể cho mẹ đó, cái bụng anh đẹp lắm."
"Ju..."
"À không, cái bụng anh tốt lắm."
Cậu vui vẻ nói chuyện một cách vô tư chẳng cần phải lo nghĩ gì hết, như nói chuyện với người còn sống, với người đang ở ngay trước mắt. Nhìn qua cũng đủ biết cậu đang nhớ mẹ như thế nào, chỉ có cách nói chuyện như này cậu mới có cảm giác là mẹ ngay cạnh bên cậu thôi.
"Mẹ ơi, con sắp phải thi rồi, mong mẹ phù hộ cho bọn con."
Jungkook chắp tay thành khẩn cầu xin, không quên đẩy tay nhắc anh. Taehyung cũng chắp tay lẩm bẩm mấy câu.
"Con hứa sẽ giúp dì chăm sóc cho Jungkook, mong dì phù hộ sức khỏe cho em ấy."
.
"Sao anh lại đi theo em vậy."
Hai anh em dắt tay nhau đi về, vừa đi vừa dung dăng dung dẻ.
"À anh đi cùng đường thôi."- Taehyung ấp úng trả lời.
"Vâng ạ."
"Từ giờ về sau, anh đi cùng em được không."
"Dạ, chắc mẹ em sẽ vui lắm đó."
.
Hôm nay đưa hai em đi thi dành học bổng đầu vào của trường cấp 3 Busan. Được anh Min Yoongi cũng chú Jin dẫn hai em đi thi.
Vì thi cùng một ngày nên cũng tiện. Còn hơn 1 tiếng nữa mới bắt đầu thi nhưng lại đến sớm. Kim Taehyung cùng Jungkook đang ngồi trên bãi cỏ ở khuôn viên trường, trên tay anh cầm quyển sách văn miệng đọc lẩm nhẩm. Còn Jungkook thì đang nằm lên chân của anh trên bãi cỏ, trên mặt úp quyển vở.
Cảnh này trông thật thơ mộng, chẳng giống như chuẩn bị thi gì hết, kì thi quan trọng quyết định việc học của hai anh em sau này. Vậy mà Jungkook vẫn đang mơ mơ màng màng.
Còn 20 phút nữa là vào phòng thi nên Seokjin đi tìm hai đứa thì thấy Jungkook cũng vừa ngủ dậy.
"Tỉnh táo đi hai bạn trẻ."
"Chú ơi, em thi được, chú có thưởng cho em gì khum ạ?"
"Em thích gì cũng được hết."
"Chú nhớ nhe."
Jungkook nhìn Seokjin với ánh mắt có vẻ tự tin lắm. Mà chú với Taehyung đều nghĩ Jungkook làm được mà.
Trước khi lên phòng thi, Jungkook nắm tay Taehyung để đi, không quên quay lại nói với chú.
"Em thật sự rất muốn tập đi xe máy."
Seokjin không nói gì hết.
...
Sau 180 phút bài thi kết thúc. Jungkook ra phòng thi có vẻ hớn hở lắm, gặp ngay Taehyung cũng vừa bước ra phòng thi. Cậu nhảy chồm đến ôm lấy cổ anh.
"Anh ơi anh làm bài được không anh? Anh ơi về quán anh làm sandwich cho em nha. À hay ăn lẩu đi."
"Em nói từ từ thôi em."
"À vâng, anh có mệt không."
"Nãy anh mệt mà nhìn thấy em nhoi nhoi như này anh thấy đói."
Taehyung đeo balo bên vai bên phải, còn Jungkook nắm tay bên trái, tại anh lúc nào cũng để cậu đi bên trong mà.
Ra đến cổng trường thì gặp chú Seokjin đang đứng đợi ở bên ngoài. Xung quanh cũng có nhiều phụ huynh đứng đợi, cổng trường rộng nhưng người ngoài chỉ được đứng gọn ở một góc để đợi học sinh đi ra cho đỡ bị tắc nghẽn lối đi. Chú đứng giữa hàng người cũng thấy nổi bất, dáng người cao, mái tóc hơi nâu, đeo kính, mặc sơ mi trắng quần âu cùng với gương mặt baby như học sinh cấp 3.
"Chú ơi, em đây nàyyyy..."- Jungkook đứng gần cổng trường kiễng chân lên vẫy vẫy tay để chú nhìn thấy. Rồi chạy ào đến chỗ chú.
"Sao? Hai đứa làm bài được không?"
Taehyung không nói gì, tay vẫn nắm tay của Jungkook, cúi xuống nhìn cậu, chú Jin cũng nhìn cậu mong cậu trả lời lắm.
"Chú với anh chuẩn bị cho em tập xe máy đi là vừa."- Cậu trả lời với anh mắt sáng bừng, đầy sự háo hức, ẩn vào trong cửa sổ tâm hồn của cậu.
"Nhìn em có vẻ vui ha."- Taehyung nói.
"Em vui mà."
Cậu vừa nói cái tay đang nắm tay Taehyung vừa đung đưa.
Seokjin đưa hai em về quán. Chú cũng chiều Jungkook lắm, dặn phải làm lẩu cho cậu ăn dù đang là mùa hè. Chắc phải khùng lắm mới ăn lẩu vào mùa hè nhưng vì Jungkook thì các anh chiều hết.
Đến quán ăn của Seokjin có cả Min Yoongi, anh giáo của hai bạn nhỏ nữa, phải mời anh giáo một bữa chứ.
Đến quán ăn Taehyung nhắc cậu vào rửa tay trước khi ăn, còn cẩn thận mang áo ở nhà đi cho cậu thay cho thoải mái.
Lúc Jungkook đi ra đã thấy các anh đã ngồi nghiêm chỉnh quanh bàn ăn rồi. Cậu bước ra, mặc một cái áo ba lỗ màu trắng mà không phải là áo phông Taehyung mang cho đâu, trên áo có hình đầu lâu to đùng.
Cậu đi đến bàn ăn, kéo ghế ra nhưng không phải để ngồi mà cậu để một chân lên ghế, tay chống vào đầu giỏi đặt lên đầu.
"Em tuyên bố, em sắp là học sinh của trường cấp Busan"
"Sao em tự tin vậy."
"Jungkook đây một khi đã tự tin thì chắc chắn sẽ làm được."
"Anh thích sự tự tin của em, thưởng cho em này."
Min Yoongi vừa khen cậu vừa gắp vào bát cho cậu một con tôm to nhất.
"Tôm sống mà anh cũng gắp cho em hả."
Cả mấy anh em ăn nói cười rôm rả lắm.
.
Sau một tuần, có kết quả thì, bà anh em cùng Min Yoongi đến trường xem điểm. Yoongi còn đặc biệt mua hẳn một hộp sữa chuối dành cho Jungkook.
Danh sách những người trúng truyền vào trường, danh sách những người trúng học bổng được dán trên cùng một cái bảng ở trên sân trường.
Các anh em đến lúc gần trưa mới vào trường để xem nên cũng không đông người mấy.
"Anh ơi em hồi hộp quá."
Jungkook nhe cái răng thỏ ra, tay nắm lên tai chạy qua chạy lại. Vẻ mặt hơi lo mà cũng hơi mong đợi.
"Hay để anh vào xem cho em nha."
"Vâng."- Jungkook gật đầu cái rụp.
"À thôi để em tự xem."
Cả bốn anh em đứng chỗ bảng danh sách những người trúng tuyển vào trường. Bốn con người tám cái mắt chăm chú xem từ trên xuống dưới, qua mấy bảng tên mà vẫn chưa thấy tên của ai hết. Anh em ai cũng hồi hồi, chân tay như mềm nhũn ra đứng không vững.
Xem hết rồi, xem từ đầu đến cuối, không tên ai trong hai bạn nhỏ xuất hiện trong danh sách hết.
Bốn người quay ra vẻ mặt cực kì là thất vọng, thấy cực nặng lòng luôn. Nhưng khi các anh quay ra thì thấy Jungkook cúi gằm mặt xuống, tay nắm lại, cả người run run nhẹ.
"Em bé sao vậy em."
Taehyung vội lấy tay cầm lấy vai Jungkook lắc qua lắc lại nhẹ nhẹ. Rồi tay ôm hai má cậu nâng mặt cậu lên. Mắt Jungkook đỏ hoe, ầng sạc nước.
"Ơ thôi, không sao, anh thương nhe."
Taehyung ôm em vào lòng mà Jungkook cũng không dám khóc to đâu. Chỉ khóc nhẹ nhẹ thôi.
"Kim Taehyung, Jeon Jungkook, qua đây."
Min Yoongi gọi hai em lại, đến gần bảng những người trúng học bổng.
Người đứng đầu trong bảng là Jeon Jungkook. Cậu là người xếp thứ nhất cuộc thi đầu vào cũng là cuộc thi dành học bổng của trường tổ chức mỗi năm một lần. Cậu vừa đứng đầu trong cả khối 10 vừa đứng đầu luôn toàn trường.
"Jeon Jungkook, nhìn kìa, em giỏi chưa kìa."
Taehyung kéo tay cậu đến, tiện lau nước mắt trên má cậu luôn.
Jungkook ngẩng mặt lên nhìn trên bảng tên, tên cậu ở ngay trên đầu tiên luôn, với học bổng là 100%. Người đứng thứ 2 không ai khác chính là Kim Taehyung, vì Kim Taehyung ở top 1 khối 12 nên vẫn được học bổng 100%. Vậy là cả hai anh em đều được học bổng hết.
Jungkook đang buồn buồn tự nhiên nhảy lên ôm chầm lấy Taehyung, đu lên cổ anh, hai chân đu lên hông của anh để cho anh bế lên luôn.
Xong mấy phút ăn mừng thì Jungkook quay ra nói.
"Đó, các anh thấy chưa, em nói được là làm được mà."
"Giỏi quá, cho bé một hộp sữa chuối này."- Min Yoongi lấy trong túi ra 1 một hộp sữa.
"Vậy còn em thì sao ạ."
Taehyung hỏi với gương mặt thắc mắc.
"À, em được tặng một cái ôm đó, em thích ôm anh không?
"Không anh."
Nói rồi đi luôn mà trên tay vẫn bế Jungkook đằng trước người.
___________
Mấy hôm nay Hà Nội lạnh rồi, còn chỗ các cậu thì như nào?
Tớ thích mùa đông hơn tất cả nên tớ đả chọn sống và học ở Hà Nội đó.
Các cậu nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng để bị lạnh nhe, dễ ốm lắm đó 🫶🏻
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro