Thanh tẩy Kim gia
- Quốc, thằng Quốc đâu lên tao biểu!
Bà cả Lệ cầm chén trà nhâm nhi mà sao sắc mặt khó chịu quá đa. Giọng bà vang cao đến tận khu nhà dưới cho đám gia nhân còn nghe ấy là.
- Chị cả làm gì mới sáng sớm mà la lối om sồm, để người ngoài nghe người ta lại đánh giá gia đình mình đó đa.
Bà tư cầm miếng len do ông cả mua cho tuần trước mà khéo léo múa tay. Miếng len này đủ cho mấy bà ghen tị đến ngứa mắt. Được ông cả sủng ái là chuyện bất cứ ai trong cái nhà này đều ngửa mắt chờ mong.
Bà tư Xuân mới độ 25, sắc tươi mơn mởn, được ông cả Kim giàu nhất làng Hào Dương này rước về nhà. Ta nói ngày rước bà tư về hén, là bà cả với bà hai kiêm luôn bà ba mặt mày tái mét, cười sượng lắm. Ai cũng ngẫm lại câu nói ngày xưa của ông cả Kim rằng "tôi chỉ lấy em làm vợ thôi".
Mà giờ đã có 4 bà vợ. Âu cũng là cái duyên, nhưng duyên này có được là nhờ cái đào hoa, cái mê gái xinh không bỏ được của ông cả Kim Thái Hanh.
- Chuyện của tôi không đến lượt mợ đâu mợ tư. Tôi thấy mợ mới về Kim gia này mới 2 năm mà chả để vợ cả là tôi đây vào trong mắt chứ đa.
- Chị....!
- Dạ thưa bà...bà gọi con.
Quốc vừa lên nhà trên đã thấy bà cả với bà tư đôi lời qua lại, em sợ lắm. Cái Kim gia này như địa ngục trần gian với em vậy. Kẻ giàu thì có quyền, mặc ý sai bảo, đánh đập thậm chí là có thể giết cả mạng người.
Điền Chính Quốc vào đây làm việc trừ tiền khi ngày xưa mẹ em bị bệnh đã ứng một số tiền từ Kim gia. Ai mà ngờ nhà bọn họ lấy lãi cắt cổ, không có tiền trả nên em phải ở đây làm đến khi nào trả đủ thì thôi. Không may mẹ Quốc qua đời vì bệnh tật, Điền Chính Quốc chính thức thuộc về Kim gia.
Ôi trời! Bà cả than thầm trong lòng, ngoài việc ghét mấy bà vợ của ổng cả, thì thằng Quốc là đứa bà ghét nhất. Nó lấy tư cách gì được vào phòng ông cả đấm bóp, lâu lâu còn được ông để ý mà cho thêm tiền. Bà nhớ rõ lần trước ông từ Sài Gòn công tác về cho thằng Quốc cả hộp bánh ngon dữ lắm. Đến bà là vợ cả còn không có phước phần đó mà nó lại được hưởng à.
- Tao bảo mày giặt mấy cái áo cho tao mày đã giặt chưa!?
- D...dạ sáng giờ còn phụ việc trong bếp, nên...nên con chưa thưa b...
Chát!
Cái tát đau xót in hằn trên má, Chính Quốc đưa tay ôm má mà giọng thút thít. Bà cả tát vào má cậu như một cái trời giáng, bà tư ngồi gần đó mà còn thương hại đó đa. Cái đánh đó cũng hơi quá tay rồi.
- Con x...xin lỗi bà, bà tha ch...cho con. Con không dám nữa thưa bà hức...hức.
Chính Quốc quỳ xuống níu lấy chân bà cả Lệ, em đau lắm, nếu còn bị đánh thêm cái nữa chắc không thể ăn cơm trong ba ngày tới quá đa.
Nét mặt ngây ngô, trong sáng tuổi mười bảy của Điền Chính Quốc như bùa chú khắc vào tâm bà Lệ rằng nó là người sẽ chiếm lấy vị trí sủng ái của bà, sẽ lấy hết tất cả những gì bà có, ngay cả ông Kim. Từng cử chí, cái nấc khóc nỉ non cũng khiến người ta chán ghét. Phải diệt trừ nó!
- Mẹ mày! Tao cho mày ăn uống ngủ nghỉ trong cái nhà này sung sướng quá rồi mày lại cuớp chồng bà, định lấy cái danh "cậu năm" hay sao? Hả?!
- Bà ơi con không có! Bà tha cho con, bà ơi hức...hức bà ơi.
- Chị cũng quá rồi đó đa, có mấy cái áo từ từ nó giặt, chị làm gì mà....
- Mợ im đi! Không phải chuyện của mợ.
Bà Xuân cũng không cầm được mà bỏ đi trước, đây đúng là không phải chuyện của bà. Nhúng tay vào lại gây thêm chuyện. Đành giả mắt làm ngơ.
Điền Chính Quốc nằm trên nền đất, mặc bà cả đánh vào thân em. Vừa chửi bới vừa khiến da em đau xót. Chính Quốc tự hỏi đời em sao khổ quá đa. Từng cái đánh, cái đá xông thẳng lên da đầu. Phận tôi tớ thì phải chịu, không dám rên la trước chủ. Huống chi bà là bà cả trăm quyền trong tay, Quốc đây chỉ là con muỗi nhỏ nhoi mà bà có thể bóp chết trong tay.
Nhưng muỗi có thể cắn vào thịt bà ta, để lại vết đốt trước khi chết. Trong một giây nào đó, Điền Chính Quốc nở nụ cười thoả mãn như đạt được nguyện vọng. Nếu Kim gia ép em vào đường cùng, được, em sẽ chơi với họ đến cùng.
Ông cả, em đợi ông về.
_______
Ông cả Hanh vừa về sau một chuyện đi thăm xưởng gốm làng bên. Mấy bà vừa thấy ông về đã kéo nhau lên nhà trên tiện bề thăm hỏi đó đa. Mấy đứa giúp việc cũng tranh thủ cơm đưa nước rót dọn lên hầu hạ.
Phải nói ông Kim số hưởng, bốn bà vợ đều tận tâm lấy lòng. Thái Hanh ngồi ghế giữa thưởng thức bữa cơm nhà, mấy bà cứ gắp đồ ăn cho hắn để được để ý mà sủng ái.
- Đây, ông cả ăn món cá này đi. Ông cả thích ăn cá rô kho tiêu này nhất đó. Em biết nên kêu thằng Quốc nấu cho ông.
- Tôi cảm ơn, bà cũng ăn đi.
Bà ba nhiệt tình, nhưng bà cả lại đanh mặt khó chịu liếc về bà ba. Lại là thằng Quốc, tháng trước vừa bị ăn trận đánh nhừ người làm bà sảng khoái.
- Quốc, đem canh hầm lên cho ông cả.
Bà tư như rót thêm dầu vào lửa. Quốc theo đó bưng canh lên, em đứng cạnh ông cả, nhanh chóng đặt bát canh lên bàn, lại vô tình như cố ý bàn tay lướt ngang vai ông để lại cảm giác mong manh lại mềm mại.
- Quốc đây à. Dạo này mặt mày sáng sủa vậy đa, làm ông nhìn không ra.
Chính Quốc sau đợt bị đánh dường như trở thành người khác. Gương mặt lúc nào cũng bị lọ nồi làm đến đen thui, quần áo thì rách rưới, suốt ngày loay hoay dưới bếp phụ việc.
Thế mà gần đây lại biết chăm chuốt đến bản thân. Cái mặt không dính lọ nồi mới biết trắng hồng, thêm đôi mắt tròn xoe láo lia tinh nghịch, Chính Quốc lại có sức hút thêm đôi phần, điều đó lại càng làm bà cả như lúc nào cũng ăn phải thuốc súng.
- Dạ là con thưa ông.
Chính Quốc nhoẻn miệng cười. Ông cả nhìn vào mắt cậu đến mê mẩn, đây là Quốc hay sao. Trước đây ông cả đã đôi phần để ý đến cậu nhưng thôi, bốn bà vợ bà quá đủ rồi. Nhưng hiện tại ông phải suy nghĩ lại.
- Ừ, da dẻ như này dễ nhìn hơn. Vào trong mang ra cho ông thêm dĩa cá, Quốc nấu món này vừa miệng ông đó đa.
Ông cả vỗ vỗ eo cậu, Chính Quốc ưỡn thẳng lưng như thể ông cả xem đi, eo em nhỏ lắm, vừa nắm tay ông.
Quốc nhanh chóng đi vào, Thái Hanh không lâu sau đó cũng tìm cớ lẻn vào nhà bếp. Lúc này chỉ có mình em đứng quay lưng với hắn. Ông Kim đứng kế bên như dò hỏi.
- Bánh lần trước ông đưa em ăn có ngon không?
- Dạ ngon lắm ạ, con cảm ơn ông.
Kim Thái Hanh càng nhìn lại càng khoái trong người. Quốc lúc nào lại đẹp như vậy, phải dùng từ "xinh đẹp" để gọi em, người gì mà xinh không biết. Nhìn cái mông ưỡn ra kìa, căng thật đó. là muốn quyến rũ ông sao.
Điền Chính Quốc nhìn qua ông, như để lấy can đảm, em cố tình nấc nhẹ, đôi mắt mở to không chớp khiến nó đỏ lên, đây là bộ dạng sắp khóc còn gì. Em bất ngờ vươn tay ôm lấy eo ông cả Kim. Thái Hanh hoảng hốt đôi chút nhưng người trong lòng quá mềm mại khiến hắn không thể đẩy em ra.
- Ông cả ơi.
- Ừ ông nghe, em sao vậy?
Điền Chính Quốc ngước đôi mắt như nai tơ lên nhìn hắn, đôi mắt to tròn trong sáng lại có vệt nước mơ hồ khiến hắn không cầm lòng được. Kim Thái Hanh áp tay vào má em mà lau đi nước mắt. Chính Quốc thút thít kể lể.
- Ông cả cả tháng không có ở nhà, Quốc bị bà cả ức hiếp đó đa. Ông cả nhìn này, tay Quốc còn vết bị đánh chưa hết nữa.
Ông cả xót thương cầm tay em lên mà hôn hít. Chính Quốc nhột nhưng mà vui lắm, thì ra được ông cả sủng ái là như thế này, hèn gì mấy bà lại tranh nhau như muốn giẫm đạp bất chấp.
- Ông biết rồi, để ông cả dành lại lí lẽ cho em. Quốc ngoan, không khóc nữa, ông thương.
- Ông cả thương Quốc thì cho phép em tối nay sang đấm bóp cho ông có được không?
Ông cả gật đầu.
Chỉ cần cái gật đầu thật nhẹ, em Quốc đã thay đổi Kim gia long trời lở đất. Một cuộc thanh tẩy chính thức diễn ra.
__________
Lần đầu nếm mùi vị Chính Quốc khiến ông Kim xuýt xoa, vừa mềm vừa khít lại ấm áp, Quốc đây còn nhiệt tình nhún nhảy trên người ông thật dâm. Ông không ngờ em lại tận tình như vậy.
- Ưm ưm Quốc thích quá....oh ưm ông cả...ưm ah.
Chính Quốc ngồi lên cự vật đầy gân xanh, tư thế tách hai chân ngồi đối diện ông cả làm em ngại lắm. Ông Kim nắm lấy tay em, giữ thế cho Quốc đưa đẩy. Em ưm a vài tiếng, hậu huyệt chứa toàn bộ dương vật to lớn. Mỗi lần nhún xuống đầu khấc chạm tuyến tiền luyệt nhạy cảm, Chính Quốc thẳng lửng mạnh dạn ngồi xuống, cả hai thở dốc liên tục.
Huyệt khẩu lần đầu tiếp xúc côn thịt lại va chạm mãnh liệt, Chính Quốc vừa nhún vừa khóc lóc. Cái miệng kêu sâu quá ông cả, em chịu không nổi nhưng chính em lại lắc lư liên tục.
- Quốc trên giường ông thật dâm đãng, ông thích.
Kim Thái Hanh một tay giữ eo em, tay kia vuốt ve côn thịt nhỏ mới lớn. Lỗ khấc tiết tinh dịch từng giọt, lên xuống theo nhịp nhún đến đáng yêu. Ông Kim mê chết được.
- Ah ông...ông cả thích làm với em...ưm um oh từ từ...sâu quá, hay là ông thích làm với mấy bà...ưm.
Ông Kim nâng hông đỉnh vào điểm G, Chính Quốc lập tức lên đỉnh. Mặc kể em run rẩy, hắn cố tình thúc lên thật sâu, thật cao cho em không nói đến mấy bà vợ kia nữa. Hiện tại hắn chỉ muốn dập nát em Quốc thôi.
- Đương nhiên là Chính Quốc của ông rồi.
Em ngã xuống ngực hắn thở phì phò, côn thịt vẫn giữ nguyên trong lỗ hậu. Chính Quốc sau khi lên đỉnh thì huyệt đỏ nhạy cảm, co rút thân gậy. Hắn xoa nắn mông em, đặt Quốc nằm nghiêng, nâng một chân lên tiếp tục cuộc tình.
- Ông cả làm Quốc sướng quá ưm...ah...chết mất....ông cả chơi chết Quốc đi.
Chính Quốc tự xoa đầu vú, vú nhỏ bị chính em ngắt nhéo. Thái Hanh tuốt lộng thân dương vật rồi đẩy hông thúc vào, nhấp lần nào Chính Quốc liền ưm lên lần đó. Em cắn ngón trỏ kiềm lại tiếng rên, sung sướng đến nước bọt chảy dài theo khoe miệng, con ngươi mơ màng chảy nước mắt. Ông Kim nhìn nơi giao hợp, dâm dịch nhờ việc va chạm tạo nên bọt trắng, dính đầy thân thể cả hai.
- Làm người của ông nha Quốc.
End
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro