Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Vì không thể chấp nhận việc cậu đính hôn, Kim Taehyung muốn đích thân đi hỏi cậu rõ ràng. Mới sáng sớm, xe của hắn đã dừng ở trước cổng nhà họ Jeon, đêm qua hắn đã nhắn tin cho cậu, nói là có chuyện muốn hỏi. Jeon Jungkook cũng đúng giờ đã hẹn mà đi từ trong biệt thự ra, nhìn thấy xe hắn đã đỗ bên ngoài, cậu đi tới mở cửa rồi ngồi vào ghế phụ bên cạnh hắn.

Kim Taehyung không nói lời nào bắt đầu khởi động xe, xe bắt đầu lăn bánh đến bờ sông Hàn.

"Anh muốn hỏi chuyện gì vậy"

Hắn quay sang nhìn cậu, ánh mắt hắn có chút đợm buồn, có chút hi vọng, thở dài một cái hắn nhẹ giọng hỏi cậu.

"Chuyện đính hôn, là thật sao"

"Là chuyện này sao, đúng vậy, tháng sau em và Ji Ho sẽ đính hôn, gia đình định là tháng này nhưng do không có ngày đẹp, tháng sau mới có nên lễ đính hôn của chúng em diễn ra vào tháng sau, anh sẽ đến tham dự chứ"

Jeon Jungkook vẫn vui vẻ nói với hắn, cậu đâu biết rằng, tâm trạng của Kim Taehyung hiện tại đang tồi tệ đến mức nào, mỗi câu cậu thốt ra, khiến lòng hắn đã đau lại càng đau. Giọng hắn nghèn nghẹn hỏi thêm:

"Em và tên đó bắt đầu từ bao giờ"

"Là sau tốt nghiệp vài tháng đó anh"

Cậu hồn nhiên trả lời hắn.

"Em thích Lee Ji Ho lắm sao"

"Dạ, anh ấy rất tốt và ngọt ngào, dù là đối với em, gia đình, hay tất cả mọi người, Ji Ho đều rất dịu dàng, anh ấy còn cho em đi rất nhiều nơi để vui chơi"

Đó là gu của cậu sao. Kim Taehyung, hắn không phải kiểu người lãng mạn, cũng không giỏi nói mấy lời ngọt ngào. Có thể hắn là người khá cứng ngắc và nóng tính, vì tính chất công việc và môi trường sống nghiêm khắc từ nhỏ, hắn không thể dịu dàng, hiền lành như Lee Ji Ho. Kim Taehyung đâu thể buông thả bản thân, trên vai hắn đang gánh vác cả một trọng trách lớn lao, hàng trăm nghìn nhân viên, hàng chục chi nhánh lớn nhỏ cả trong nước và ngoài nước. Đâu như Lee Ji Ho, một thiếu gia công tử bột có thể thoải mái vui chơi mà chẳng cần lo lắng hay suy nghĩ.

"Quen nhau chưa bao lâu mà em và tên đó đã muốn đính hôn rồi sao, vậy còn tôi, tôi cũng yêu em kia mà... "

Nói đến cuối, giọng của hắn nhỏ dần. Nghe đến đây, Jeon Jungkook cúi gằm mặt xuống. Cả hai đều im lặng một hồi, cuối cùng cậu lên tiếng.

"Em chỉ coi chúng ta là bạn, người em yêu là Ji Ho, có thể anh chỉ coi em là em trai thì sao, chưa chắc đó đã là tình yêu mà"

"Tôi yêu em hay không, chẳng lẽ tôi lại không biết, do tôi chưa đủ quan tâm đến em sao, hay em chưa hài lòng... "

"Không phải, chỉ là em bên cạnh Ji Ho rất vui, anh có thể chúc phúc cho em và Ji Ho được không, anh sẽ sớm tìm được người tốt hơn"

"Nhưng tôi không muốn như vậy thì sao"

"Vậy...chúng ta đến cả việc làm bạn cũng là rất khó, anh đừng nói ra nhưng lời như vậy nữa, sau này em và anh cũng nên giữ khoảng cách tránh việc sẽ bị hiểu lầm"

Jeon Jungkook nói xong liền xuống xe, Kim Taehyung thấy vậy liền hỏi.

"Em đi đi đâu vậy"

"Em tự bắt taxi về"

Cậu đi bộ một đoạn, đứng ở vủa hè vẫy vẫy tay, một chiếc taxi dừng lại, ngoảnh đầu lại nhìn xe hắn một cái rồi lên xe. Kim Taehyung trầm tư nhìn ra sông, hắn tức giận đập vào vô lăng. Bạn sao nghe thật nực cười, suốt thời gian qua, trong mắt cậu, mọi sự quan tâm, cố gắng của hắn chỉ gói gọn trong chữ "bạn".

Còn hắn vẫn ngây thơ cho rằng cậu cũng có một chút tình cảm với mình. Đính hôn, kết hôn....

Đừng hòng.

Cái gì hắn muốn thì nhất định phải thuộc về hắn, Jeon Jungkook cũng không ngoại lệ, tại sao, vì lí do gì mà hắn lại phải chúc phúc cho hai người đó cơ chứ.
==============
Kim Taehyung từ ngày hôm đó cũng chưa liên lạc với cậu. Chớp mắt đã gần đến ngày cậu đính hôn. Hắn mua rất nhiều đồ của thương hiệu lớn, mua làm gì sao, là để tham gia lễ đính hôn của người hắn yêu. Nhìn đống đồ xa xỉ đang bày mọi nơi, Kim Taehyung nhấp một ngụm rượu vang, nồng độ rượu này khá cao, rất hợp với tâm trạng của hắn hiện tại.

Ngày mai, là một ngày hẳn là rất đẹp, hắn nhất định phải tặng cho bọn họ một món quà thật lớn, khiến cho ai cũng phải nhớ mãi không quên. Nghĩ đến đây Kim Taehyung cười lớn, phải đi ngủ thôi, ngủ sớm và mơ giấc mơ thật đẹp.

Hôm sau hắn dậy rất sớm, chuẩn bị tươm tất mọi thứ, cạo râu, tập thể dục. Soi mình trong gương, thật hoàn hảo.

Lễ đính hôn chuẩn bị bắt đầu cũng là lúc hắn tới.

Mọi người nhìn ra ngoài, thấy hắn tay đút túi quần, oai phong bước vào như ông hoàng vậy.

Nhìn vào đồng hồ, hắn nhếch mép.

"Oh, tôi đến đúng giờ quá nhỉ, không muộn một giây"

Sau lưng hắn là mấy chục tên vệ sĩ mặc đồ đen cao to lực lưỡng. Mọi người đều đang rất hoang mang, hắn ra hiệu cho vệ sĩ, hai người đứng sau hiểu ý gật đầu.
Giây tiếp theo Jeon Jungkook đã bị kéo tới chỗ hắn. Cậu vùng vẫy, khó hiểu hỏi hắn:

"Anh đang làm cái gì vậy"

"Làm gì sao"

Hắn cúi người xuống nhìn thẳng vào mắt cậu, cười gian xảo trả lời.

"Đương nhiên là bắt em về làm của riêng"

"Anh điên rồi"

"Phải, anh điên, nhưng anh điên là vì em"

Ông Jeon phẫn nộ nói với hắn.

"Phó chủ tịch Kim, cậu đây là có ý gì, đừng tưởng chúng tôi nể cậu mà cậu được đà"

"Vậy à, thế thì đừng nể nữa là được chứ gì"

Ji Ho nãy giờ tức giận liền hùng hùng hổ hổ chỉ tay vào mặt hắn nói lớn.

"Thả Jungkook ra trước khi quá muộn, tôi sẽ không tha cho anh"

Kim Taehyung nghe đến đây liền phì cười. Hắn đang bị dọa này, thật là sợ, sợ quá đi mất.

"Tôi không thả"

Ji Ho lao vào định đánh hắn, nhưng chưa kịp động vào thì đã bị hắn dùng chân đạp vào bụng, cậu ta vẫn không bỏ cuộc, Kim Taehyung đấm một cái thật mạnh vào mặt hắn.

"Đừng mà" Jeon Jungkook thấy vậy liền hét lên.

Điều này đâu thể ảnh hưởng đến hắn, Kim Taehyung ngồi xổm nhìn vào người đã bị hắn đánh đến chảy máu mũi, mép miệng cũng bị rách nhẹ, hắn bóp mạnh hàm của hắn, Ji Ho đau đớn không nói lên lời.

"Nhóc con, làm người thì nên biết lượng sức mình, phải biết mình đứng ở đâu, đừng có như hồi nãy, cẩn thận có ngày phải húp cháo loãng đấy"

"Jeon tổng, nếu ông còn ngăn cản, thì tôi sẽ rút lại toàn bộ vốn đầu tư trong Jeon thị"

"Cậu..."

"Cứ suy nghĩ cho kĩ, ông đủ thông minh để hiểu hậu quả sẽ như thế nào"

Kim Taehyung đánh ngất cậu rồi bế cậu trên tay, tất cả chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn mang cậu đi mà không thể làm gì. Tài xế ngồi phía trước lái xe, Kim Taehyung ngồi ghế sau ôm cậu vào lòng. Mọi thứ đều nằm trong tay hắn, tiếp theo chỉ còn cậu thôi, vấn đề chỉ là thời gian, nhất định hắn phải khiến cậu yêu hắn, tự tìm đến hắn. Thật mong đến một ngày nào đó, Jeon Jungkook sẽ tự động nói yêu hắn, tự động chui vào lòng hắn làm nũng, biết ghen vì hắn.

Trước đính hôn của cậu hai ngày, Kim Taehyung đã chuyển ra ở riêng để tiện khi mang cậu về, ví dụ có xảy ra chuyện gì thì hắn cũng sẽ dễ giải quyết, hai người cũng có không gian riêng tư hơn.

Về đến nhà, Jeon Jungkook được hắn đưa vào phòng, đặt cậu lên giường rồi ngồi bên cạnh chờ cậu tỉnh lại. Một lúc sau cậu mơ màng mở mắt, ngồi dậy nhìn thấy hắn, vốn định hỏi tại sao mình lại ở đây thì cậu nhớ tới chuyện vừa sảy ra. Jeon Jungkook xuống giường muốn chạy ra ngoài, tiếc là cửa đã bị khóa.

"Em đừng phí sức nữa"

"Thả tôi ra, làm ơn"

Jeon Jungkook rơm rớm nước mắt cầu xin hắn, ngược lại, Kim Taehyung đi tới gần cậu, hai tay bị hắn ấn vào tường, một giây sau cậu bị hắn cưỡng hôn. Hai tay đã bị hắn nắm chặt, cậu đâu thể cử động, Jeon Jungkook cắn vào lưỡi hắn.

Kim Taehyung vì đau mới buông cậu ra, Jeon Jungkook đã được thả tay liền tát hắn một cái thật đau, vị tanh của máu ngập trong khoang miệng, hắn cười khẩy một cái, hắn sớm đã lường trước được chuyện này.

Không sao hết, nó làm sao đau bằng trái tim hắn. Nhiêu đây có là gì. Kim Taehyung quay lưng đi ra khỏi phòng.

"Em nghỉ ngơi đi"

Nói xong hắn khóa cửa, để lại Jeon Jungkook la hét trong phòng. Cậu rồi sẽ quen mà thôi.
===========
Happy Birthday 🎂 bé thỏ Kookoo🐰
1/9/1997_1/9/2022
/)/)
( . .)
( づ♡
┏ ♡♡♡ ┓
┏ 970901 ┓
┏ 전정국생일 ┓
┗━━━━♡━┛

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro