Chap 1
Người đàn ông khoác lên mình bộ vest lịch lãm, ngồi trên chiếc Rolls Royce màu đen, ánh mắt sắc lạnh liếc ra bên ngoài, miệng hắn phát ra một câu ngắn gọn.
"Còn bao nhiêu lâu"
Tài xế ngồi phía trước giật mình vội vàng trả lời:
"Dạ còn năm phút nữa thôi"
Đúng năm phút sau, chiếc xe bạc tỷ dừng lại tại một căn biệt thự lớn. Hắn bước xuống rồi từ từ vào trong, tài xế đã đi đỗ xe tại một nơi khác. Khoảnh khắc hắn bước vào ai cũng chào đón như thể hắn mới là nhân vật chính của buổi tiệc tối nay.
"Phó chủ tịch Kim, cảm ơn ngài đã tới buổi tiệc sinh nhật lần thứ 18 của con trai tôi"
Đừng hỏi lí do vì sao hắn lại được chào đón như vậy, Kim Taehyung tuy còn trẻ nhưng trên thương trường làm ăn của mọi lĩnh vực, hắn không phải dạng vừa. Những tiền bối nhiều năm kinh nghiệm còn phải phục vì khả năng lãnh đạo và tài năng của hắn. Dù cho có ở thế khó thế nào thì hắn vẫn giải quyết một cách nhẹ nhàng, nhanh gọn.
Hôm nay là sinh nhật thứ 18 của Jeon Jungkook, con trai út nhà họ Jeon. Kim Taehyung được chính ông Jeon Ji Hyun chủ tịch tập đoàn Jeon thị trực tiếp mời hắn tới tham dự buổi tiệc tối nay. Tại đây rất nhiều người có máu mặt, trong buổi tiệc này không chỉ là sinh nhật mà còn là cơ hội để mở rộng mối quan hệ.
Sau khi khách mời đã tới đầy đủ và ổn định chỗ ngồi, nhân vật chính bước ra trước những ánh mắt tò mò của mọi người, đó cũng không phải lạ, vì trước nay cậu rất ít khi xuất hiện trên báo hoặc truyền hình.
Kim Taehyung ngồi ở một góc nhâm nhi ly rượu vang đỏ, hắn tới đây nói đúng ra cũng chẳng phải là hứng thú gì, chẳng qua hắn muốn mối quan hệ hai bên tốt hơn, với lại dù sao hắn cũng là được ông Jeon trực tiếp mời tới, hắn vẫn nên tôn trọng tiền bối đi trước. Hắn đương nhiên biết Kim thị và Jeon thị trước nay chính là bằng mặt chứ không bằng lòng, ngoài mặt thì vui vẻ, bên trong Jeon thị luôn tìm đủ mọi cách để vượt mặt. Tuy nhiên, nhà họ Kim vẫn là một dòng họ lớn, mối quan hệ trong nước và ngoài nước rất tốt, hắn ít tuổi là thật nhưng tài ăn nói hay ngoại giao của hắn thì không chê vào đâu được. Jeon thị mà quay lưng thì đúng là một bất lợi, dù có bất mãn thì cũng không dám thể hiện ra ngoài.
Vốn dĩ định mặc kệ tới lúc tiệc tàn, cho tới khi cậu bước ra, hắn nhếnh đôi mày, ánh mắt say mê nhìn cậu, hắn không ngờ nhà họ Jeon lại có một bảo bối như vậy. Jeon Jungkook tròn ủm đáng yêu, trái tim hắn hình như rung động rồi, khoảnh khắc đó hắn đã thề, Jeon Jungkook phải là của hắn.
Đặt ly rượu lên bàn, đôi chân thon dài thẳng tắp bước tới gần nơi mà cậu đang phát biểu. Thật ra đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cậu, đây là lần thứ hai rồi, lần đầu hắn nhìn thấy cậu, khi đó cậu mới có gần năm tuổi, thời điểm đấy là lúc Kim Taehyung chuẩn bị đi du học, ba mẹ hắn cho hắn đi chơi trước khi du học, vô tình gặp Jeon Jungkook tại công viên, cậu tung tăng chạy nhảy chơi bóng bay, cũng vì nhìn thấy cậu bé đáng yêu như vậy nên hắn có đòi mẹ là sinh thêm em cho hắn.
Sau khi sang nước ngoài, Kim Taehyung dành toàn bộ thời gian cho học hành nên cũng chẳng nhớ gì đến Jeon Jungkook. Hiện tại quay về không ngờ lại có thể gặp cậu một lần nữa, Jungkook vẫn là rất đẹp.
Jeon Jungkook cắt bánh kem, bạn của cậu hai bên bắn pháo hoa. Kim Taehyung cầm hộp quà đi tới đứng trước mặt cậu.
"Sinh nhật vui vẻ"
Jeon Jungkook theo giọng nói đó quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông cao lớn đang đứng trước mặt mình, cậu tươi cười nhận món quà rồi ngoan ngoãn cúi đầu cảm ơn.
"Em cám ơn ạ"
Kim Taehyung nhìn đồng hồ, có vẻ tiệc cũng sắp tàn rồi, hắn còn có việc nên phải về trước. Hắn ngồi trên xe cứ nhớ đến lúc Jeon Jungkook cười với hắn, nên làm cách nào để theo đuổi cậu đây.
"Chút nữa tìm hiểu thông tin về Jeon Jungkook cho tôi"
"Vâng thưa ngài"
Giải quyết một số chuyện xong hắn mới về nhà, vừa bước vào trong thì hắn đã bị một cục bột lao đến. Cũng may là hắn bế lên kịp, chứ không là ngã rồi.
"Lần sau không được vậy nghe chưa"
"Dạ"
Em trai hắn còn khá nhỏ tuổi, trong nhà Dong Gun dính hắn còn hơn keo sơn, chỉ cần là có thể thì sẽ luôn đi theo hắn, thật sự giống như một cái đuôi nhỏ vậy. Kim Taehyung cũng rất thương bạn nhỏ này, hắn luôn muốn có em mà, bây giờ có thì phải thương chứ.
"Dong Gun ăn tối chưa"
"Dong Gun ăn rồi ạ"
"Taehyung về rồi đó hả"
"Vâng"
"Dong Gun, về phòng ngủ thôi nào"
Thằng bé nghe xong liền mếu máo khóc, hai chân hai tay ôm chặt lấy hắn.
"Không đâu, con muốn ngủ với anh Taehyungie"
"Mau về phòng ngủ thôi, con đã ngủ với anh mấy hôm rồi còn gì, anh còn rất nhiều việc phải làm mà"
"Không chịu đâu"
"Để nó ngủ với con cũng được, mẹ đừng lo"
"Bây giờ Dong Gun theo mẹ đi thay đồ ngủ, anh phải đi tắm đã, chút nữa anh sang bế đi ngủ với anh, được không"
"Anh hứa nhá"
"Ừm"
Dong Gun lúc này mới buông hắn ra rồi theo mẹ Kim về phòng, hắn cũng lên lầu rồi đi tắm.
===========
Sáng hôm sau thông tin của Jeon Jungkook đã trong tay hắn. Thấy rằng cậu thích ăn đồ ngọt và đồ ăn vặt, còn có cả thịt xiên nướng, ngay chiều hôm đó Kim Taehyung liền mua bánh ngọt rồi gửi đến trường cho cậu. Jeon Jungkook đang ngồi cùng hai đứa bạn thân, tự nhiên có người đưa đồ ăn tới cho cậu, còn đang ngơ ngác không hiểu gì thì người kia đã đi rồi.
"Người yêu cậu mua cho à"
"Người yêu gì chứ, mình đâu có biết"
"Thôi, người ta đã có thành ý thì mình nên..."
Ba người chơi với nhau thì cả ba đều có tâm hồn ăn uống, nhìn đống đồ ăn ngon thế này không ăn chẳng phải rất uổng sao, Jongwon cảm thấy bỏ đi thì rất lãng phí.
"Không được, nhỡ trong này có thuốc thì sao"_ thấy Jongwon định lấy ăn, cậu liền ngăn lại.
Nghe cậu nói cũng đúng, tự nhiên có người cho đồ ăn, mà lại chẳng biết là ai.
"Nhưng nhỡ đâu có người thích thầm Jungkook thì sao"
"Ờ ha, Jungkook đáng yêu vậy ai mà không thích chứ, thôi cứ để mình làm chuột bạch ăn thử cho"
Jeon Jungkook còn chưa kịp phản ứng thì Jongsuk đã lấy một xiên thịt trong hộp bắt đầu ăn.
"Ngon mà"
"Nhưng mà..."
Chớp mắt một cái xiên thịt đã được Jongsuk ăn hết. Jeon Jungkook và Jongwon nhìn Jongsuk ăn ngon lành, mãi mà chẳng thấy bị làm sao cả.
Càng nhìn càng thấy thèm, Jongwon cũng ăn theo, còn một mình cậu thôi, dù sao hai người bạn đã ăn rồi, nếu có bị sao thì cậu cũng không cô đơn mà nhỉ.
Nghĩ đến đây, Jeon Jungkook thở nhẹ một cái rồi cũng ăn luôn. Đúng mùi vị cậu thích rồi.
Kim Taehyung nghe người của mình nói cậu đã ăn, hắn rất vui.
Từ ngày hôm đó, hắn ngày nào cũng cho người mang đồ ăn hoặc đồ uống tới cho cậu. Ngày nào cậu cũng có đồ ăn ngon, ba ly trà sữa đều là size to nhất, vô cùng nhiều trân châu, có hôm sẽ là sữa, nhưng một mình cậu là uống sữa chuối, hai người bạn kia là loại sữa khác. Đúng là làm bạn với Jeon Jungkook lúc nào cũng có số hưởng.
Ngày cậu tốt nghiệp, Kim Taehyung đích thân tới tặng hoa cho cậu. Vì Jeon Jungkook được Kim Taehyung để ý, cho nên Jeon gia cũng được hưởng lợi phần nào. Mọi thứ đều bình thường cho tới một ngày, Kim Taehyung nhận được tin Jeon Jungkook và Lee Ji Ho sẽ đính hôn vào tháng sau.
Một ngày tưởng rằng trôi qua như bao ngày khác, vậy mà lại là ngày tồi tệ với hắn. Kim Taehyung quan tâm tới cậu, thi thoảng có thời gian, hắn đều rủ cậu đi chơi, quan hệ hai người cũng thân hơn một chút, sau một hai lần hắn ngỏ ý rằng hắn thích cậu. Rõ ràng cậu hiểu và biết tình cảm của hắn dành cho cậu, Jeon Jungkook mỗi khi thấy hắn như vậy liền lảng tránh, Kim Taehyung cũng không ép, hắn đơn giản nghĩ rằng cậu còn rất trẻ tuổi, hiện tại chỉ muốn vui chơi chứ chưa muốn cân nhắc chuyện yêu đương, hắn rất thông cảm và sẵn sàng chờ đợi cậu mà không một câu phàn nàn hay hối thúc.
Gần đây thấy cậu hay giữ khoảng cách, hắn cũng không suy nghĩ gì nhiều.
Kim Taehyung cũng chưa từng nghe Jeon Jungkook đang yêu ai hay thích một người nào cả, vì vậy hắn rất thoải mái mà chưa từng lo lắng. Đột nhiên nghe tin cậu đính hôn, thật là một tin sét đánh giữa trời quang.
"Jeon Jungkook, ai cho phép em rời khỏi tôi"
===============
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro