Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nếu mọi người hỏi tôi, yêu phải một Gemini Norawit siêu cục súc cảm thấy thế nào thì hãy chú ý nghe đây...Gemini Norawit cục súc với tôi là vì lo lắng cho tôi, còn nếu anh ấy cục súc với bạn thì là do anh ấy ghét bạn đó, hiểu chưa?____Written by @KimAnhbymeoChuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.CHỈ LÀ FANFIC, VUI LÒNG KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN ĐỜI THỰC!!!…
Tác giả: Tống Cửu CậnEditor: JeongieBeta: Thùy LamDes: Tâm Tít TắpVăn án:Câu chuyện kể về một nữ thần quốc dân có hơn 50 triệu fan trên weibo - Lục Chi Ưu chỉ muốn theo đuổi nam thần lạnh lùng trong giới y học - Thẩm Trường An. Cuối cùng cũng theo đuổi thành công sau bao nhiêu chiêu trò đủ loại, sau đó bắt đầu làm nũng, nhõng nhẽo trong lòng nam thần.Đoạn kịch nhỏ:Trước khi xác định quan hệ:Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em đói, em muốn ăn cơm anh làm.Lục Chi Ưu: Bác Sĩ Thẩm, chúng ta cùng nhau chơi game đi.Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em mệt rồi, muốn đi ngủ.Sau khi xác định quan hệ:Thẩm Trường An: Ăn cơm thôi.Lục Chi Ưu: Em không muốn ăn cơm, em muốn ăn anh.Thẩm Trường An: Chúng ta cùng chơi game nào.Lục Chi Ưu: Em không muốn chơi game, em muốn chơi anh.Thẩm Trường An: Mau đi ngủ đi.Lục Chi Ưu: Em chưa muốn ngủ, em muốn ngủ với anh.PS: Nữ chính là nữ thần kinh quốc dân, nam chính là nam thần lạnh lùng.Nữ mặt dày VS nam giả vờ lạnh lùngNhân vật chính: Lục Chi Ưu, Thẩm Trường AnNhân vật phụ: Hứa Kiều, Thẩm Lạc Dương, Mục Lạc, Hạ Căng, Khương Thang.**Truyện được đăng trên Kites.vn, Wordpress: https://jeongiehunnie.wordpress.com/2017/02/24/con-duong-theo-duoi-nam-than/, và Wattpad @Jeongie…
Tống An Cửu sinh ra trong gia đình quyền thế nhưng cha mẹ lại ly hôn, không ai quan tâm tới cô, khiến cô tự tạo ra cho mình một lớp vỏ bọc mạnh mẽ, phá phách, cô lại thích học lại lớp 12 không muốn lên đại học. Cũng vì vậy mặc cho cha mẹ phản đối kịch liệt cô vẫn quyết định kết hôn với Phó Thần Thương một người mà cô không quen biết chỉ mới gặp một lần.Liệu cuộc hôn nhân này sẽ đi tới đâu?Trích đoạn nhỏ: (1)"Cầm thú! Tôi còn là học sinh cấp ba!""An Cửu, nếu như vậy tôi còn không có phản ứng, đó chính là không bằng cầm thú! Lại nói em già như vậy còn là học sinh cấp ba?""Lại! Già! Vậy! Còn! Không! Già! Bằng! Anh!"(2)"Hút thuốc lá?""Tuyệt đối không có!""Vị giác tới nơi tới chốn của tôi còn không mất tác dụng! Tiền tiêu vặt tháng này cắt năm trăm.""Tại sao a a a!""Uống rượu cắt một ngàn.""Anh không phải người!""Mắng chửi người một chữ ba trăm.""...""Nếu như để cho tôi thấy được em đi xem mắt, cắt toàn bộ tiền tiêu vặt, mặt khác bồi thường phí tổn thất tinh thần cho tôi ba ngàn đồng, không có tiền tôi cũng không ngại dùng thịt bồi thường.""..."…
Tác giả: @sherrylouis510.Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Sủng, H văn, HE.Tình trạng truyện: Đã hoàn.Số chương: 28 chương truyện + 2 chương ngoại truyện.Lần đầu tự viết truyện nên còn nhiều sai sót mong các bạn đọc và cho ý kiến.Góp ý nhẹ nhàng ạ, đừng buông lời cay đắng với nhau nha, tác giả yếu lòng lắm.Đây là truyện rất ngọt, rất sắc, rất sủng, ít ngược nên bạn nào thích sủng mau vào đọc thử nha. 💕❌❗Không chuyển ver, không edit, không sao chép dưới mọi hình thức. ❗❌❤️ Cảm ơn và thân chào. 😘…
Ban đầu ai là người đã tự mình nhận cô về nuôi, ai là người tự ý lôi cô cuốn vào vòng xoáy tình yêu. Anh là người đã dạy cô nhận thức về tất cả trong cuộc sống này, từ tình yêu đến tình dục. Anh chính là bố cô!Cô đã từng mặc định anh là bố cô, rồi lại mặc định sau đó anh là tình yêu của đời mình. Nhưng anh thì đối xử với cô ra sao chứ? Anh rõ ràng đã tán tỉnh làm cô say mê, sau đó biết cô có tình cảm với mình, lại thẳng chân chà đạp, giam cầm cô trong nhà, ngày ngày ân ái với người phụ nữ khác!Bao nhiêu niềm hạnh phúc trong đời cũng là anh cho cô, bao nhiêu tổn thương cũng vậy. Cuối cùng, sau khi vết thương đã thôi không rướm máu, anh lại đến nói lời yêu thương. Anh luôn bá đạo vì sở nguyện của mình mà phá tan cuộc đời của cô. Mọi tội lỗi đều đổ hết lên đầu cô. Cô vì một người như vậy mà quay lưng lần nữa với cuộc sống mới của mình. Có xứng không??…