CHAP 6
"Này, soái ca là vừa phải lạnh lùng, phải thật cool. Còn phải đẹp nữa.."
"Đẹp trai còn phải bàn đến sao!! Nhất định tiêu chí đầu là phải thật ngầu, thật băng lãnh. Nhưng tuyệt nhiên lại yêu thương bạn gái vô bờ"
"Còn phải học thật giỏi, nhà thật giàu nhưng không kiêu ngạo. Như vậy mới xứng với nữ chính được.."
"Này.. Vừa đẹp vừa giàu vừa học giỏi, há chẳng phải là cao phú soái trong truyền thuyết?!"
Trong lớp học náo nhiệt, câu chuyện về soái ca của các nữ sinh kéo dài đến vô tận
JungKook ngoan ngoãn đọc sách, chăm chú đọc. Thật ra là có đôi chút phân tâm, nên vô tình cũng lọt vào tai một vài đoạn đối thoại nọ
Cậu thở dài ngao ngán, vấn đề này không biết đã được bàn tới bao nhiêu lần rồi..
"Thật tình.. Bao nhiêu tuổi mà đã mộng mơ hình mẫu cao vời vợi thế này rồi?"
Hoseok - bạn học lớp Tám vừa chuyển đến lớp cậu - ngán ngẩm lắc đầu
JungKook tiếp tục im lặng, chỉ thở dài đánh thượt tỏ vẻ đồng ý với thằng bạn mình
Chuyện các bạn nữ một mực ôm giấc mộng này cũng chẳng lạ. Cái độ tuổi dở dở ươn ươn này. Đứa này rủ đứa kia xem ngôn tình, rồi lại thi nhau mộng mơ.. Sau đó tụ tập bàn tán, xem xét tiêu chuẩn..
Chỉ duy có một điều khiến JungKook đau đầu, là các bạn nữ sinh ngây thơ lớp cậu. Lại có sở thích đánh giá, ghép cặp nhau trong lớp
Đường đường là một lớp trưởng gương mẫu, Jeon JungKook quả thật không thể làm ngơ trước vấn nạn này!
Còn nữa, còn nữa nha.. Cái tên thường xuyên được lấy làm đối tượng so sánh, lại là tên mặt Gấu xấu xí nhà cậu!!
...
"Này, Kim TaeHyung ấy, cậu ấy càng lớn càng cuốn hút thật nhỉ?"
"Đúng đó, đúng đó.. Là lớp phó, đã đẹp trai còn học giỏi. Chỉ là cậu ấy hơi ít nói. Mà cũng vừa vặn làm băng lãnh soái ca!"
JungKook cảm thấy rất bất bình, vì sao lúc nào tên xấu xí đó cũng được các bạn nữ ngưỡng mộ nhỉ?
"Mà khoan, hình như Miyoon thích TaeHyung phải không?"
Một bạn nữ đeo kính cận, thông thái đẩy gọng kính đã trượt xuống tận nửa cánh mũi, hỏi
"Oa, vậy TaeHyung, bạn ấy có thích Miyoon không?"
"MiYoon cũng được xem là xinh đẹp rồi. Nếu TaeHyung người ta thích thì cũng hợp lý thôi!" một bạn nữ khác buồn rầu than thở
JungKook vùi mặt vào quyển sách, lắc đầu thở dài..
Hoseok ngồi cạnh, cũng khá chăm chú lắng nghe đoạn hội thoại kịch tính kia, vừa vặn thấy JiMin đi ngang qua, liền kéo vào mà nhiều chuyện
"Này, mấy người nói xem, cái bọn đó có bị ấm đầu không cơ chứ? Suốt ngày đi ghép cặp TaeHyung với người khác.."
JiMin ngồi ngay xoay mặt về phía JungKook, nhìn chăm chú cái đầu nhỏ cứ liên tục nguầy nguậy lắc lắc
"Cũng bình thường mà, tên họ Kim đó thuộc top đầu trong danh sách cái gì đó nam hậu của trường này đấy!"
JungKook ngẩng phắt đầu dậy, ấm ức trề môi chỉ vào mặt Hoseok và JiMin
"Hai người còn nói, cả hai người cũng lần lượt thuộc top 10 bảng đó!! Tại sao họ Jeon tôi lại không có nổi tên trong danh sách 50 ?"
Hoseok cười hì hì, nói vẻ bí mật:
"JungKook, tên nhóc nhà cậu là ứng cử viên sáng giá cho danh hiệu giả gái của trường đấy nhé! Bọn này có thèm ghen tị đâu! "
"Ya!!"
Khuôn mặt JungKook đã đỏ lựng lên, chính là do cái bảng đó, mà ông đây đã bị họ Kim cười khẩy đến sắp rách toẹt cả da mặt này này..
JiMin khều khều JungKook
"Kookie, mình có biết một tiệm kem ngon lắm đấy. Giờ đi không? Cũng đang là tiết tự sinh hoạt mà"
"A quên mất, xin lỗi nha JimJim. Hôm nay không được rồi, giờ mình còn phải đưa đồ cho mặt Gấu nữa!"
JiMin trầm mặc, nhìn JungKook lon ton soạn sửa rồi chạy ra cửa, khẽ thở dài
Bên cạnh là chủ đề tình yêu không hồi kết của các bạn nữ
"Này, có khi nào lớp trưởng và lớp phó là một cặp không?"
"Cũng hợp lý, tui thấy chỉ có đối với duy nhất một mình lớp trưởng mới thu hút được sự chú ý của Kim TaeHyung thôi!"
"Nhưng mà.. Cả hai bọn họ,.. đều là nam nhân!"
Đúng vậy, cả hai.. vừa vặn đều là nam nhân..
---------------
JungKook lon ton chạy ra ngoài sân bóng rổ, chỉ liếc mắt đã nhận ra thân ảnh cao nhòng quen thuộc
Kim TaeHyung đang úp rổ..
Cực phẩm!!
Bọn con gái lớp khác đang nhao nhao reo hò, cỗ vũ cho hai đội chơi
Lý do vì sao Jeon JungKook ghét bóng rổ? Chính là vì cái chân ngắn nhà cậu là thứ duy nhất khiến cậu bị loại từ vòng đỗ xe =.=
Ghét thì ghét thật, nhưng mà JungKook không thể phủ nhận rằng TaeHyung thật sự có năng khiếu thể thao
Còn nữa, con trai mà khi tập trung vào một cái gì đó, há chẳng phải nét quyến rũ liền tăng theo cấp số nhân?
Vừa suy nghĩ lung tung, thì bất chợt cảm nhận có ánh mắt lướt qua mình. JungKook theo cảm giác "rùng rợn" ấy lại hướng về sân bóng
Quả thật là có người đang nhìn cậu, là TaeHyung. Nhưng mà chỉ là hờ hững liếc qua thôi
Jeon JungKook cảm thấy mình giống như.. bị bệnh hoang tưởng =.=
Lại tiếp tục buông tiếng thở dài, cậu tìm một ghế đá khuất sân bóng một chút, đợi TaeHyung
...
"Này, cậu là Jeon JungKook phải không?" một giọng con gái eo éo trên đầu cậu
"Huh?" JungKook ngẩng mặt, một vài đứa con gái với vẻ mặt kênh kiệu, đang kỳ thị nhìn cậu
A, có người quen!
Là MiYoon.. Hoa khôi kiêm thành viên lớp cậu nha!
Nhưng mà, cô nàng này.. Sao có thể vô tư mặc quần skinny và áo crop-top, chân mang giày boot , tay đút túi quần, vô tư bước vào trường như vậy nhỉ?
Là lớp trưởng, cũng không thể làm ngơ đi
"MiYoon à, mặc dù là tiết tự sinh hoạt, nhưng bạn vẫn không có quyền mặc đồ tự do được đâu. Còn nữa, bộ này chẳng phải quá sexy rồi sao?"
"Haha, nghe nó nói gì chưa tụi bây?"
"Đây không có gọi là sexy. Đây gọi là fashionista, là fancy, là đẳng cấp đó nhóc!"
.
"Ờ.." thở dài ngao ngán
...
"Còn ngồi đó nữa?!" một nữ sinh khác trợn mắt nhìn cậu
"Không ngồi đây thì ngồi đâu?" JungKook vô tư hỏi
"Mày, JungKook mày có phải là đàn ông không vậy?"
"Tui không có nói tui là đàn bà.." =.=
"Vậy còn không mau đứng lên. Chí ít phải ga-lăng mà nhường chỗ cho tụi này chứ?"
JungKook ngơ mặt..
Cái con mực gì thế này? Gây sự với cậu xong giờ còn lên giọng bảo phải ga-lăng?
Đang không biết làm gì thì một bàn tay kéo cậu đứng dậy
JungKook giật mình, xoay đầu lại
À ha, nam chính đây rồi!
...
TaeHyung nhìn JungKook, tay nắm lấy bả vai cậu, một tay lặng lẽ xách balo của cậu
"Hờ hờ.. Ra sớm quá vậy?" JungKook cười cầu tài nhìn anh
"Biết là mấy giờ rồi không?
"Hờ hờ.. Không!"'
MiYoon chen ngang cuộc đối thoại đầy kịch tính của cả hai, ỏn ẻn đưa cho TaeHyung một chai nước nho
"Tae.. TaeHyung.. Mời cậu nước nho nè~"
TaeHyung liếc nhìn chai nước còn phả hơi lạnh trên đôi tay đã đỏ ửng của MiYoon
Sau đó không thương tiếc giật chai nước khoáng đang gần kề miệng JungKook mà uống cạn
"Xin lỗi, tôi không có đủ thời thượng để uống loại nước mắc tiền đó đâu!"
Mặc cho sự quê độ đến đáng thương của MiYoon, sự bị cướp trắng trợn của JungKook. TaeHyung thản nhiên kéo tay cậu, dẫn như cún đi ra khỏi trường học..
Đằng sau, ánh mắt của MiYoon vằn đầy tia máu..
---------------------------------- END CHAP 6 ------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro