CHAP 4
"Này.. ăn đi!"
.
"Không.."
.
"Đồ khùng.. Không ăn thì bảo người ta đi mua làm gì?"
Giọng ca quãng tám của bạn JungKook vang khắp một khoảng sân trường, khiến nhiều học sinh phải ngoái lại nhìn.
Người có thể khiến cho cậu bạn nhỏ bé xinh xắn này phải nổi điển chắc cũng chỉ có một mình Kim TaeHyung
---
Trong khi JungKook đang hậm hực ngồi xuống ghế đá, vừa xuýt xoa làn da trắng đã đỏ ửng lên vì đội nắng đi mua đồ ăn trưa cho tên dở người này, thì TaeHyung lại vô tư bẻ từng mẩu bánh sandwich rồi thả xuống đất..
Để làm gì ấy hả?
Thì là đang cứu đói đám bồ câu đấy!!
Và đương nhiên, bạn JungKook đã thu hết tất thảy cái hành động lương thiện của bạn trẻ TaeHyung vào mắt, khuôn mặt từ xanh chuyển hẳn sang cái tông màu đỏ, giọng cao trời phú lại một lần nữa được cất lên
"YA KIM TAETAE!! ÔNG BỊ ĐIÊN À??"
JungKook không khoan nhượng mà đánh bôm bốp vào vai tên cao đen kia
Còn anh thì vẫn mặc mà xâu xé ổ bánh tội nghiệp, thậm chí còn nhếch mép cười với cậu..
.
.
Đối với người ngoài, ờ thì nụ cười đó chính là của soái ca đích thực..
Còn đối với cậu,..
Thôi bỏ đi.. Nếu dùng tính từ của người Trái Đất để tả về tên thần kinh này quả thật là rất phản khoa học mà~
---------------
"Này, sao ông không ăn đi? Từ sáng đã không có ăn gì rồi nha!"
JungKook xuống nước khều khều TaeHyung
"Không thích.."
"Nhưng mà.. ông không ăn thì chí ít cũng phải cho tui ăn chứ! Aizz đáng chết! Rõ ràng khi nãy có thể cùng JiMin ăn no rồi!!" JungKook ấm ức xoa xoa bụng
"Cậu còn dám nói? Không phải do cậu khi nãy cứ đi với tên đó nên giờ điện thoại tôi mới chơi trốn tìm hay sao?" TaeHyung khó chịu gõ vào đầu JungKook
"Liên quan không mặt Gấu?? Là do ông tự bám theo không cho tui ăn mà?"
"Mà ông mất điện thoại cũng là do ăn ở hết đó!!"
"Không quan tâm! Tóm lại là giờ cậu phải đi tìm điện thoại của tôi về đây!"
"Cái gì? Giữa cái thời tiết nóng chảy thây thế này mà ông còn kêu tui đi tìm điện thoại cho?! Cái thái độ gì thế??" JungKook giật nảy mình, quát ầm lên
Cậu chỉ ngón trỏ vào khuôn mặt của TaeHyung
"Ông đừng nói là dựa vào cái mặt tiền này nên tui sẽ nghe theo lời ông nha! Mơ đi..!"
TaeHyung gật gù: "Vậy chiều nay tự cuốc bộ về nhé! Còn nữa, bái bai trà sữa luôn đi nghen~"
.
QUÁ SỨC TRƠ TRẼN!!! =.=
"Ấy ấy đợi đã!!" JungKook níu lấy tay TaeHyung, cười cầu tài
"Hihi mặt Gấu, sao lại nôn nóng vậy? Tìm thì tìm chớ!!"
Vội vội vàng vàng chạy đi, sau đó chạy ngược lại
"Ê.. ông phải đợi tui đó!! Ông mà bỏ đi là điện thoại của ông sẽ cuốn theo nước sông Hoàng Hà cho coi!!"
---------------
JungKook mò mẫm gần khắp ngôi trường này.
Thiệt quá là mệt mỏi =.=
"Trời ơi, tui đường đường là lớp trưởng mà? Sao lại thành ra phải đội nắng đi giữa sân trường như khùng vậy nè?!"
Khuôn mặt đẫm hết mồ hôi, bỗng nhiên có vật gì lạnh lạnh áp lên má JungKook khiến cậu giật mình quay lại
A..! là JiMin!!
"Minnie à ~ ''
JiMin nở nụ cười không thấy mặt trời nhìn cậu, tay lắc lắc chai nước nho
''Chào JungKook, đang làm gì vậy ? Cho cậu nè~'' giọng nói ấm áp thành công hạ hỏa cho JungKook
Cậu chỉ trề môi cầm lấy chai nước uống gần nửa, sau đó than vãn rất thương tâm ( =)))) )
...
''Vậy là tên TaeHyung đó bắt cậu đi tìm điện thoại cho hắn ?'' JiMin lạnh lùng hỏi JungKook
''Ờ, mình thật đáng thương'' JungKook ủ dột nói
'Vậy là cậu phải cảm ơn mình thật nhiều đó'' JiMin khẽ cười, xoa xoa đầu cậu rồi móc từ túi quần ra một cái điện thoại màu xám bạc
''A.. điện thoại của mặt Gấu !''
''Ừ.. mình còn định giữ luôn, không ngờ người đi tìm lại là cậu. Thôi thì đành đưa cậu cầm về vậy !''
JungKook hớn hở nắm tay JiMin nhảy tưng tưng
''Oa Minnie là nhất ! Mình yêu cậu quá đi yeah yeah yeah !!''
JiMin khựng lại, nhìn JungKook : ''Thật không ?''
''Thật mà ! Sau này nhất định sẽ mời cậu trà sữa nhe~ Giờ mình phải về rồi~''
JungKook nói giọng chắc nịch với JiMin rồi phóng đi mất..
---------------
JungKook phải thầm cảm ơn trời phật vì có JiMin nhặt được điện thoại của TaeHuyng. Nếu không thì giờ cậu sẽ bị anh rủa chết vì đã không giúp anh xử lý kịp thời cô bạn nữ sinh sắp tỏ tình với anh
.
.
JungKook cảm thấy khung cảnh này thật sự rất quen, chẳng có tính đổi mới chút nào
Vẫn là vai nam chính do một mình Kim TaeHyung đảm nhiệm, còn về phần nữ chính hay nữ phụ bánh bèo thì cứ được liên tục thay đổi đến chóng cả mặt. Còn nữa nha, vai nam phụ luôn luôn dành cho cậu =.=
.
"Lớp phó à, mình thật sự rất thích cậu ! Chúng ta.. có thể tìm hiểu nhau được không ?''
Hiện tại là một cô nữ sinh học cùng lớp của cậu với TaeHyung, khuôn mặt đang đỏ ửng lên (vì ngại), lời tỏ tình nhẹ tựa lông hồng tuôn ra khỏi miệng bạn nữ ấy
Tiếc là, kết quả thì chỉ có một mà thôi..
"Xin lỗi, không có hứng thú"
TaeHyung không thèm nhìn lấy bạn nữ xinh xắn ấy, định xoay lưng trực tiếp bỏ đi thì giọng nói quen quen vọng từ phía sau
"Ya Kim TaeTae, bạn nữ nào thế này?"
À thật ra, câu JungKook vừa phát ngôn chẳng giống làm dịu tình hình, mà giống đánh ghen truyền kỳ hơn?
TaeHyung nhếch mép cười, nhéo nhẹ eo JungKook
Rõ ràng cùng lớp chẳng lẽ không biết?
Ờ.. quên đó =.=
"Bạn Selne nè, đi ăn donut chung với tụi mình không?" JungKook mỉm cười làm loãng cái tình huống căng thẳng này
Thật ra lại vô tình khiến người ta nghĩ là chuẩn bị đánh ghen =.=
"A không.. Xin lỗi lớp trưởng, xin lỗi lớp phó.. Đã làm phiền hai người rồi! Xin lỗi, mình về trước.."
Vội chạy đi mất..
"Ơ cái tình huống gì thế?" JungKook ngơ ngác nhìn TaeHyung
"Này, ông càng ngày càng không biết tôn trọng người khác phái nhỉ? Sao mà mấy bạn nữ đáng yêu lại cứ thích đâm đầu vào ấy nhở?" cậu lảm nhảm chỉ trích
"Sao không thích tui nè, đáng yêu gấp trăm lần ông!! Ple.. ple.."
TaeHyung liếc ngang, ờ thì tên lùn này không có sức hút với nữ sinh. Nhưng mà nấm lùn không có biết một đám nam sinh như sắt, gặp cậu liền bị hút chặt..
Thật tình quá nguy hiểm!!
---
"Nói nhiều.. Có tìm thấy không?"
TaeHyung đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới JungKook, sao mà tìm thấy được, anh giấu kỹ như thế mà~~
"Xì, Jeon JungKook super cool ngầu chẳng gì là không thể!!" cậu hí hửng móc từ túi áo đưa cho anh
"Ơ, hay thật nhỉ?" TaeHyung tròn mắt
"Đương nhiên..!!" JungKook đắc chí "Đừng có quên trà sữa!!"
TaeHyung nguýt cậu một cái, trực tiếp kéo balo JungKook đi về phía bãi đỗ xe
"Còn nói nữa thì khỏi có nước trắng mà uống luôn!"
--------------
JungKook ngậm đầu ống hút ly nước, tay giữ lấy gấu áo TaeHyung đang đạp xe phía trước
"Kim TaeHyung, cảm ơn nhá!!" cậu cười tít mắt
Đằng trước im lặng, nhưng mà môi thoảng ý cười
"Ê mà mặt Gấu. Tui thấy có nhiều bạn nữ thích ông như vậy, mà còn xinh xắn dễ thương nữa! Sao ông không quen thử đi?!"
Phía trên im lặng một lúc, giọng trầm khàn hỏi ngược lại câu
"Cho ví dụ?"
.
"Ờ từ từ để suy nghĩ.." JungKook nhíu mày
"Bạn hoa khôi lớp 7/2 thì sao? Vừa xinh đẹp lại học giỏi.."
"Nhỏ đó cao hơn cậu gần cái đầu.." TaeHyung trả lời xúc tích
Liên quan gì?
"Vậy thì.. bạn gì đó bên 7/1 ?"
"Ốm hơn cậu"
"Bạn nữ lớp trưởng 7/8 ?"
"Không trắng bằng cậu"
"Vậy còn em gái 6/7 ?"
"Lùn hơn cậu 2 cm"
.
.
.
"Này, sao cứ so mấy người đó với tui vậy?" JungKook nhăn nhó
"So sánh vậy thì sao? Có gì không ổn?"
"Đương nhiên, tui là nam mà! Sao có thể đem ra so sánh với nữ được!!"
.
.
"Bản thân mấy người đó còn không bằng một nam nhân. Tại sao tôi phải quen?"
"Cũng đúng..!" JungKook gật gù
TaeHyung bất chợt bẻ lái, khiến JungKook phải bám lấy cả eo anh. Hai bóng hình xa dần..
.
.
.
"Sao này, nhất định sẽ tìm cho ông người giống hệt như tui luôn..!!"
--------------------------- END CHAP 4 -------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro