Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 28

Khi TaeHyung tỉnh dậy đã là buổi sáng muộn của ngày hôm sau

Khuôn mặt anh có chút phờ phạc, đầu đau như búa bổ. TaeHyung ngồi ngây người ra một lúc, trong đầu hiện lên hình ảnh mờ ảo của đêm hôm qua

Nếu không nhớ thì không nói, một khi đã tiếp nhận đầy đủ thông tin về những hành động của mình đã gây ra, anh gần như đã chửi thể một câu

TaeHyung đương nhiên biết căn phòng anh đang nằm không còn ai hết. Và cũng đoán chắc được, không chỉ trong phòng mà còn là trong ngôi nhà này nữa

Có lẽ em ấy đã bỏ đi rồi!

TaeHyung chán nản trở mình qua lại chiếc giường rộng lớn. Suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Lại khiến đầu anh khó chịu, rối rắm!

Ngày hôm qua vốn dĩ là sinh nhật anh. Cũng là anh đồng ý theo Im MinHee đi vào bar để giải toả. Kết quả thì sao? Chính là bị chuốc rượu. Mặc dù tửu lượng của anh không gọi là tệ, nhưng bị chuốc rượu bởi đám quý tộc đối tác ăn chơi chẳng ra gì kia. TaeHyung có chút mệt mỏi. Đến khi nhìn đồng hồ, phát hiện đã bị muộn giờ hẹn với JungKook gần hai tiếng đồng hồ. TaeHyung liền không suy nghĩ mà ra về

Trước khi bỏ đi, MinHee nhào người về phía TaeHyung, nũng nịu bắt anh uống cạn ly rượu vang màu đỏ máu. Anh vì cuống quýt liền nghe theo cô mà uống, đến khi nuốt hết vào miệng lại phát hiện. Ly nước "vô tình" bị bỏ thuốc vào

Là thuốc kích tình, chết tiệt!

TaeHyung bây giờ nghĩ lại càng thêm u sầu, rõ ràng là bị chuốc thuốc, chuốc rượu. Sau đó còn bị MinHee lôi vào phòng, kết quả thì sao?

Anh chẳng có một chút rung động mà bỏ về, bỏ lại cô nàng một bụng tức giận ngồi ở trong phòng. Nhưng sau đó? Khi trở về nhà thì thấy cậu..

Quá trình không cần kể đến, muốn nghĩ cũng cảm thấy hổ thẹn. Chính là không thể tự chủ được mình

Không thể tự chủ - bốn chữ này lặp lại liên tục trong đầu anh

Cuối cùng, TaeHyung hiểu ra một vấn đề. Đối với bất cứ cô gái nào, cho dù bị chuốc thuốc hay gì anh đều có khả năng chống cự. Nhưng đối diện với Jeon JungKook, TaeHyung ngàn vạn lần cố gắng vẫn không thể điều khiển được hành động của chính mình

TaeHyung nhìn lại cơ thể được mặc gọn gàng bộ đồ ở nhà, thân còn đắp một tấm mền dày để giữ ấm. Khoé môi anh nhếch lên, đầu hiện lên hình ảnh thân thuộc kia..

Hình như, phải tìm cậu nói chuyện cho rõ mới được!

------------

TaeHyung bước ra ngoài, liếc sơ qua phòng khách không người

Nói xem anh có đúng hay không, em ấy đã bỏ chạy tám trăm dặm mất rồi!

TaeHyung lững thững đi tới bên chiếc bàn, đôi mắt quét qua một lượt các thứ trên mặt bàn, cổ họng nuốt khan

Bánh kem, nến, rượu vang, nón sinh nhật.. Chẳng phải là dành cho anh?

Anh trợn tròn mắt, ngày hôm qua anh thấy cậu nằm ngủ gật ở đó. Hoá ra là đợi anh về để ăn sinh nhật

Chết tiệt!

TaeHyung không suy nghĩ gì thêm, móc điện thoại trong túi áo ra gọi ra Hoseok

"Alo giám đốc?" đầu dây bên kia có chút ồn ào

"Cậu đang ở đâu?"

"À, đang ở đại học B. Làm sao vậy ạ?"

"Cậu có thấy JungKook không?"

"A, dạ có" giọng nói của Hoseok vang lên có chút vui vẻ

"Có sao? Cậu ta đang làm gì?"

"Đang được tỏ tình a!"

Đôi mắt đen nhánh của TaeHyung toát lên tia sắc bén. Tỏ tình?

"Ai?"

"Là.. là Park JiMin!" Hoseok xem ra rất phấn khích, còn không chú ý đến tông giọng trầm không bình thường của TaeHyung bên kia

Đôi tay của anh nắm chặt điện thoại, không khách khí quăng sang một bên. Đương nhiên là không chần chừ, TaeHyung cầm lấy chiếc chìa khoá xe, chạy tốc độ bắn luôn ra khỏi nhà

Dám tỏ tình sao? Gan lắm!

---------------

JungKook cảm thấy bản thân dạo gần đây quá ư là xui xẻo, hoặc nôm na là đường tình duyên trúc trắc không tưởng tượng được. Thế nào trong khi chạy trốn vì xấu hổ thì lại đâm đầu vào trường đại học B để dính mấy chuyện phiền phức thế này..

Âu cũng là do cậu ngây thơ, mà không, là do cậu ù ù cạc cạc đầu óc quăng ở đâu đó nên mới nghe lời JiMin hyung thò mặt đến đây

Aaaa, rốt cuộc thì cũng là do cậu quá tin người aaa

Mà không phải, JiMin hyung vẫn là người đáng tin đấy chứ!

Aaaa cậu đang lèm bèm cái quái gì thế này 〒_〒

.....

JiMin nhìn JungKook đang đấu tranh tư tưởng rất dữ dội, bản thân cũng đành bất lực lặp lại lời tỏ tình lần thứ năm. Anh đã suy nghĩ rất kỹ rồi, nếu lần này không tranh thủ bày tỏ thì chỉ cần để cậu ở với tên người ngoài hành tinh kia ít hôm, e rằng đến xương của cậu cũng không giữ được.

Suy nghĩ của JiMin không phải là không đúng, chỉ là được nâng lên một tầm cao mới, cộng thêm con thỏ nào đấy.. Hừm, thật sự là đã bị người ta ăn rồi~

JiMin thở dài, sau đó cầm hộp chocolate nhìn JungKook đầy yêu thương, nhả lời ngọc

"JungKookie này, thật ra vẻ mặt của em đâu cần thiết phải đau khổ như vậy!"

JungKook đứng hình, thì ra vẻ mặt của mình khó xem đến thế. Bản thân bất giác thở dài

JiMin tiếp lời: "Anh hỏi lại một lần nữa. Jeon JungKook, anh thích em!"

"Còn em thì sao?"

JungKook đương nhiên bị hỏi đến năm, sáu lần thì vẫn ngơ ngác không biết phản ứng thế nào. Thật ra cậu luôn xem JiMin là hyung tốt. Nhưng xét thẳng về phương diện tình cảm lại không làm cậu rung động

Aaa rối quá đi mất!!

Trong khi não bộ của JungKook còn đấu tranh tư tưởng một lúc, có một giọng nói vang lên đằng sau làm cho tóc gáy của cậu dựng đứng hết cả

"Tôi nghĩ em ấy không thích cậu đâu, cậu Park!"

Đầu JungKook tiếp nhận được âm thanh quen thuộc kia, chỉ phát ra tiếng báo hiệu nguy hiểm, cơ thể theo phản xạ đương nhiên là chạy rồi. Nhưng mà sợ quá, chỉ có thể xem xét mà gọi hành động đó là lùi vài bước

Nhưng mà, hình như bản thân đang lùi dần thì lại bị kéo lại sát anh, rồi sau đó, khuôn mặt đẹp trai vạn người mê kia đang u ám trợn tròn mắt nhìn cậu

Cậu sợ lắm đó ≖﹏≖

TaeHyung nhìn chằm chằm JungKook một lúc, sau đó hừ lạnh dò hỏi cậu

"Sao lại đến trường?"

"Không biết"

Đây hoàn toàn là sự thật, cậu cũng không biết vì sao cậu lại đến được đây. Bay chăng? Hay là phi tàu hoả tới? Chậc, không biết nữa!

TaeHyung lại nhíu mày, không thèm quan tâm cậu mà quay sang đối mắt với JiMin, miệng nhếch nhẹ

"Cậu Park này, nếu chơi đủ rồi thì cho phép tôi đưa người về!"

Một lời lịch sự, nhưng nghe kiểu gì cũng giống như tranh giành tài sản. Mấy người thử bảo tôi nói sai xem _JungKook hừ mũi

Không đợi JiMin đồng ý, TaeHyung thẳng tay kéo cậu băng băng về phía cổng chính trong ánh mắt xem kịch hay của người đời

Vốn dĩ được hotboy năm tư của trường tỏ tình, cộng với việc bị nam thần nổi danh của đại học kéo đi thì JungKook phải có cảm giác hưởng thụ. Nhưng mà T_T

Mặt của cái vị này đang đen lại rồi, hưởng thụ cái gì nữa đây aaa..

Chịu chết thì có!

.

.

.

JungKook cứ để cái người đằng trước quăng vào xe, rồi cũng im lặng để người đó cài đai an toàn - mặc dù trong tình trạng có chút khủng bố... Tiếp đến là để người nào đấy tự do lái xe phi như bay đi đến một khung đường không được gọi là quen thuộc

JungKook không quan tâm!

Nhưng.. Càng đi xa cậu càng có dự cảm chẳng lành. Và khi xe nghiêm chỉnh chạy vào bãi đỗ của khu vực, người cậu rợn lên không có ít.

JungKook nuốt nước bọt, dáng người thẳng tắp theo chuẩn tư thế của học sinh tiểu học, nghẹn ngào quay sang nhìn vị nam nhân đang rất thoả mãn bên cạnh

"Anh chở em đến cục dân chính để làm gì?"

"Đăng ký kết hôn!"

"..."

Xong rồi, Jeon JungKook! Mày xong đời rồi!!

----------------

Bác gái lớn tuổi ngồi trên chiếc bàn màu hồng nhạt, nhướng mày quét mắt qua lại giữa TaeHyung và JungKook.

JungKook vẫn giữ nguyên tư thế thẳng tắp kiểu mẫu, trên trán lấm tấm mồ hôi không dám nhìn thẳng bác gái ấy, miệng lưỡi khô khốc. Bên cạnh, TaeHyung cũng thể hiện sự thiếu kiên nhẫn nhìn bác gái chằm chằm

Bác gái nọ có thể vì sắc đẹp của TaeHyung, vì vẻ đáng yêu của JungKook, hoặc vì thương thay cho thân phận nhiều cô gái độc thân ngoài kia. Bất giác thở dài~

JungKook âm thầm lau mồ hôi..

Sau khi làm hết một loạt các giấy tờ gì gì đó mà JungKook nửa phần cũng không hiểu, bác gái đối diện quay sang ân cần nắm tay cậu, hỏi han chân thành

"Con trai này, mặc dù cậu bạn của con có phần hung dữ. Nhưng mà, nếu như không can tâm tình nguyện thì con nhất định phải nói, ta đây sẽ bảo đảm tính mạng cho con!"

JungKook câm nín, không cần nhiều lời cũng biết người bên cạnh biến thành cái dạng gì. Bộ dạng chắc chắn là hết sức doạ người a~

TaeHyung đúng là bất mãn vô cùng, gầm nhẹ: "Em ấy đương nhiên sẽ đồng ý!"

"Tôi không có nói cậu, im lặng đi!" Bác gái nhiệt tình vẫn khư khư giữ lấy tay JungKook mắt cũng không thèm liếc anh

JungKook bị hàn khí của người nào đó toả ra, bất giác mồ hôi cũng không có mà đổ. Run người cười nói hết sức gượng ép với bác gái

"Bác nghĩ nhiều quá rồi ạ!"

Bác gái này xem chừng vẫn nghi ngờ phẩm chất của người đó, vỗ vỗ bàn tay của JungKook, cười cười chỉ vào ô phối ngẫu trên tờ giấy, giải thích rồi đề nghị cả hai ký vào

Thủ tục hoàn tất, trong lời chúc theo thông lệ của cục dân chính, JungKook mơ màng bị bác gái nhiệt tình giữ lại, lẳng lặng nhét vào tay cậu một tấm card. Còn dặn dò cẩn thận nếu cậu bị ngược đãi phải thức thời báo cho bà

JungKook khóc dở mếu dở, bị TaeHyung một mạch kéo thẳng ra ngoài. Tất nhiên cậu đâu dám phản kháng, xem bộ dạng của anh, bức quá đốt luôn cục dân chính cũng không lạ!

---------------

TaeHyung hầm hầm lái xe ra về, tốc độ nhanh hơn bình thường.

Đến gần con đường về nhà, giọng nói trầm thấp có chút bức xúc vang lên: "Nhìn tôi giống côn đồ lắm sao?"

Đẹp trai như vậy mà?

JungKook rất muốn gật đầu, nhưng nhìn sang khuôn mặt không thân thiện kia. Bản thân đành như rùa rụt cổ, ngoảnh mặt ngó lơ không tiếp nhận trả lời

TaeHyung đương nhiên không được trả lời thì rất không hài lòng. Không khí im lặng đáng sợ

Xe đậu trước cửa nhà, JungKook định sẽ thoát thân mà phóng ra khỏi xe. Cửa xe vừa mở thì TaeHyung lặng lẽ lên tiếng

"Tôi nghĩ, chúng ta cần thông báo cho người lớn một tiếng!"

Đôi bàn tay trắng trẻo run run đầy đau khổ, khuôn miệng méo xệch thận trọng nhìn anh: "Báo ai cơ?"

Đôi mắt liếc nhìn điện thoại trên tay anh, dòng chữ "Dì Minah" hiện rất rõ ràng.

"Mẹ em ấy!"

"...."

Toàn thân run, lỗ chân lông nhỏ xíu cơ hồ sắp rách rồi!

JungKook đau khổ đập đầu vào cửa xe, nghĩ đến khuôn mặt của mẹ

Aaa cậu chưa thật sự chưa muốn chết nha!!!

----------------------    END CHAP 28    ----------------------
Một cảm giác rất là yomost khi vào lớp mới mà tia được cả đống hint của mấy thằng nam trong lớp :))))
Ai đi học có gì hot kể nhau nghe chơi xem nào~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro