Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 24

"Yeune à, dù sao thì bọn trẻ cũng đã lớn hết cả rồi, khắc có thể quyết định được cuộc đời của bản thân. Cô dù có ngăn cản cũng không ngăn được chúng đâu!"

Ông Jeon nhận ra không khí căng thẳng của buổi tiệc thì đành lên tiếng giảng hoà, nở một nụ cười hiền hậu. Ông giơ ly rượu nho lên, nói liền một tràng

"Dù sao thì, chúng ta hãy nâng ly cho sự đoàn viên suốt mấy năm liền, nâng ly cho hậu bối đã yên bề gia thất, cũng nâng ly cho sự hợp tác giữa hai công ty thật thành công!"

"Hợp tác gì vậy?" mẹ Minah ngẩng đầu thắc mắc với chồng

"Chị dâu, hai chúng tôi định sẽ đầu tư vào công trình xây bệnh viện X sắp tới. Nhất định sẽ vô cùng thắng lợi!" ông Kim im lặng một bên, cất giọng đều đều

"Ồ, " Minah im lặng, không nói gì

"Hợp tác vui vẻ!" ông Jeon vui mừng cụng vào ly rượu vang của ông Kim

"Hợp tác vui vẻ!"

------

Bữa tiệc chúc mừng nhanh chóng tàn, Yeune và MinHee dọn gọn chén đĩa vào sau gian bếp. Trước sự công nhận của TaeHyung, MinHee nhanh chóng cố gắng lấy lòng Yeune, theo một cách cô cho là dễ dàng nhất

....

Yeune cho chén dĩa vào bồn rửa, vặn vòi nước để xả sơ qua các vết dơ của thức ăn. MinHee đứng đằng sau thấy thế liền nhào đến, giật lấy chiếc đĩa thủy tinh trên tay Yeune

"Mẹ để đấy cho con làm nhé! Con rửa chén bát là giỏi nhất đấy ạ!"

Yeune im lặng lùi sang một bên, nhìn hành động vụng về của MinHee. Thầm thở dài, đến cả tráng sơ bát đĩa mà cô ta còn phải đeo găng tay, dùng hai ngón tay quẹt quẹt như thế.. Tôi mệnh khổ như thế nào mới có con dâu như cô chứ?!

Yeune chán nản thở dài, quay sang cầm con dao dự tính cắt vỏ rổ trái câu mà Minah vừa tặng, MinHee bên cạnh đã liến thoắng không ngừng

"Mẹ, mẹ biết không, con thích nhất là ăn dưa lưới đấy ạ! Vừa mát lại đẹp da. Mẹ cũng nên ăn thử đi ạ, mặc dù mẹ rất xinh đẹp nhưng cũng cần bồi dưỡng thêm chứ ạ!"

Yeune nhếch môi, nhỏ nhẹ hỏi: "Thế cô biết TaeHyung thích trái cây gì không?"

"À.. Con nghĩ chắc anh ấy cũng sẽ thích ăn dưa lưới giống như con. Con còn thích ăn cà chua hay dưa hấu nữa đấy, TaeTae chắc cũng như vậy thôi!" MinHee tít mắt

"À, " Yeune cắt quả táo thành bốn miếng nhỏ "Ba loại trái cây cô vừa kể đấy, cũng vừa vặn là ba thứ TaeHyung không thể ăn được.. TaeHyung chịu chọn cô làm bạn gái coi như nó xui xẻo rồi!"

"...." MinHee ngớ người, thả tay khiến chiếc chén thuỷ tinh hình bông sen rơi xuống, nứt thành đôi

Mẹ Yeune nhìn chiếc dĩa yêu quý mà bà cất công sang tận Nhật Bản để mua giờ vỡ tan trong tay cô vợ hờ của con trai, cục tức nghẹn nơi cổ họng chực trào lên

Bà gằn giọng: "Cô Im này, phiền cô tránh xa bồn rửa ba mét, tôi không muốn chiều nay nấu đồ ăn cũng không còn thứ để đựng đâu! Còn nữa.. con của tôi trước đây, hiện tại hay sau này cũng chỉ có mình TaeHyung và JungKook. Tôi không có nhã hứng nhận thêm một đứa con nữa đâu!"

Đôi mắt to của MinHee hằn lên từng vệt đỏ như tia máu, đôi tay thon gọn nắm chặt lại, vừa hay khi JungKook thò đầu vào thì trợn trừng nhìn cậu

.....

Ầy, cậu chính là hơi ghê ghê người nha!

"Mẹ Yeune ơi, con muốn ăn chút trái cây. Mẹ cần con gọt phụ không ạ?"

Yeune quay trở lại bộ mặt vui vẻ như bình thường, nhìn cậu đầy chiều chuộng: "Đợi mẹ cho chén dĩa vào máy rửa rồi mẹ gọt cho Kookie nhé!"

"Ấy, để đó con úp cho, mẹ ra ngoài nói chuyện với mọi người đi ạ!"

JungKook chạy đến bên, cầm dĩa trái cây đưa cho mẹ Yeune, đẩy bà ra bên ngoài

Mẹ Yeune nhìn MinHee rồi xoay sang nói nhỏ với JungKook làm cậu khóc dở mếu dở, : "Con phải cẩn thận đấy!"

JungKook lắc đầu, quay vào bồn chuyên tâm úp chén, đầu thầm suy nghĩ: Mẹ à, mẹ xem quá nhiều phim dài tập máu chó rồi đấy!

------

MinHee đứng một bên cứ như người vô hình, cô dựa người vào tường chăm chú sửa soạn lại nhan sắc, như có như không nói mỉa

"Đã lâu không gặp, cậu vẫn mặt dày như xưa nhỉ?"

Đôi tay trắng trẻo dính đầy bọt của nước rửa chén chợt khựng lại, cậu mỉm cười: "Cô Im quá khen rồi, da mặt tôi đâu có được đắp tấn kem trộn lên. Hoàn thành tự nhiên sao bằng được với cô chứ!"

MinHee phát hiện mình bị nói móc, liền phẫn nộ cầm cái chén sứ quăng vào bên trán trái của JungKook

"A.." JungKook la lên một tiếng, trừng mắt về phía cô nàng, cam chịu nhìn vẻ mặt đắc ý, xem trời bằng vung của cô

Vừa vặn TaeHyung từ phòng nghỉ bước ra nhìn thấy được cảnh tượng "cẩu huyết" như thế. Anh trầm ngâm bước vào..

Quả nhiên Im MinHee nhìn thấy anh liền vơ lấy mảnh vỡ của dĩa thuỷ tinh, cứa nhẹ vào mu bàn tay của mình rồi lui lại mấy bước, chĩa vào người JungKook mà tủi hờn nói

"Tớ không ngờ cậu lại trở nên như vậy, tớ chỉ là muốn hỏi thăm cậu thôi. Việc gì phải quăng đồ vào người tớ như vậy chứ?"

JungKook thở dài, hết nhìn TaeHyung mặt tỉnh bơ xem kịch đến nhìn MinHee đang nhập vai đầy tiềm năng.. nhanh chóng xoay mông về phía đôi tình nhân nọ. MinHee đớ người, không biết diễn tiếp như thế nào đành vờ dựa vào lòng TaeHyung, giọng nói đầy nghẹn ngào

"Em thật sự.. không biết phải làm sao cả!!"

Bỗng dưng JungKook cảm thấy thật sự quá đỗi sởn gai óc, cậu cười mỉm đóng nắp máy rửa chén rồi bật nút khởi động máy

Cậu quay người nheo mắt nhìn MinHee đang giả vờ giả vịt bên cạnh nam thần, nụ cười càng quái dị hơn cả. JungKook nhẹ nhàng cầm lấy con dao gọt trái cây, sải một bước túm luôn cánh tay MinHee, xoay người cô tựa vào bệ đá bên cạnh. Con dao nhọn chỉa thẳng vào mũi cô nàng

"Cô Im này, nếu như muốn gán tội cho tôi thì chí ít cô nên phối hợp một chút, để tôi rạch vài đường lên khuôn mặt nhiều tiền này chứ?!"

MinHee sợ tái mặt, lắp ba lắp bắp: "Mày điên à?"

"Uầy, tôi không chỉ có điên thôi đâu!" JungKook nhếch mép "Cô nói xem, bây giờ tôi nên rạch bên nào đây? Trên mũi, hay má trái? Má phải hay trán nhỉ? Chà.. khó chọn quá! Chỗ nào cũng đáng tiền cả đấy!"

Nhìn khuôn mặt tái nhợt của MinHee, TaeHyung đành chắc lưỡi kéo tay JungKook về phía mình, nhỏ giọng: "Em đùa đủ rồi đấy!"

JungKook không phản ứng bị kéo sát người anh: "Vốn vẫn chưa đủ mà!"

Cậu liếc nhìn góc nghiêng của anh, đôi mắt nheo nheo tỏ vẻ nguy hiểm thoáng cái đã mở to, đồng thời lách người ra xa người nào đó. Cậu quay sang cười ngây thơ với MinHee

"Cô Im này, nếu sau này có nhu cầu cứ trực tiếp thẳng thắn nói cho tôi biết. Dù là chân hay tay hay bất kỳ bộ phận nào tôi cũng có thể giúp đỡ cho cô, đúng như ý nguyện của cô, nhé?"

JungKook phi con dao sượt qua mái tóc của MinHee, cắt đứt vài sợi tóc mai, vừa vặn phi vào rổ đựng gần bồn nước một cách gọn gàng. Sau đó lững thững bước ra ngoài

MinHee nhìn theo bóng dáng của cậu, run bần bật trượt mạnh, ngồi bệt luôn xuống sàn gạch bóng. Bên cạnh là TaeHyung vẫn thờ ơ đút tay vào túi quần, ngẩn ngơ nhìn theo, miệng còn lầm bầm

"Quả nhiên vẫn đanh đá như ngày nào!"

--------------

JungKook bước đi được một quãng, đụng phải thân ảnh chắn trước mặt thì ngước lên, nhìn JiMin mà tay còn run rẩy vẫy vẫy trước mặt anh

"Xin.. xin chào!"

JiMin nheo nheo mắt, nghi ngờ hỏi: "Làm sao thế?", khi nãy anh rõ ràng có nghe thấy một tiếng động không nhỏ phát ra ở bếp sau nha

JungKook phấn khích kể lại cho JiMin tình hình khi nãy, phấn khích nhấn mạnh chi tiết "phi dao"

"Aaa lần đầu tiên em dám phi con dao nhọn hoắt đó ở đời thực đó anh. Trước đây toàn là làm bằng đũa gỗ thôi hehe!!!"

JiMin nghiêm túc vuốt mồ hôi. May mắn cho JungKook mạng lớn, nếu không bây giờ hẳn sẽ phải giải quyết không ít sự kiện đẫm máu rồi

JiMin đợi JungKook ba hoa một hồi mới trịnh trọng nói

"Kook này, chúng ta có một ít rắc rối đấy!"

JungKook ngờ ngợ ra cái gì đó, nghiêm túc hỏi lại: "Chuyện gì?"

......

"Cái gì? Nhà sắp bị bán là như thế nào?"

JungKook hét toáng lên nhìn cặp vợ chồng đang yên bình thưởng thức táo ngon ở trên ghế sofa, cảm thấy đầu không được tỉnh táo

"Hai người làm ơn nói cho con biết là hai người đang đùa đi!"

Mẹ Minah cầm cái nĩa cắm miếng táo đỏ đưa qua cho cậu, JungKook gằn giọng

"Không ăn!!"

Mẹ Minah bất lực, cho luôn miếng táo vào miệng, nhai thật hào sảng rồi quay sang cậu cười đầy quyến rũ

"Bố con và mẹ muốn đi du lịch một chuyến"

"Chuyện đó có liên quan gì đến việc bán nhà?" JungKook thắc mắc

"Thật ra căn nhà đó vốn định đã bán từ nửa năm trước rồi, tại con đột nhiên đòi về nên mới hồi hợp đồng lại cho người ta thôi!"

"Vậy cho nên.." cậu trầm ngâm

"Ừ, nên là tạm thời con cứ sang nhà TaeTae mà ở nhé! Cứ tự nhiên như nhà mình thôi!" mẹ Yeune vui vẻ chêm vào

JungKook cảm thấy trời đấy quay cuồng. Từ một thiếu gia đáng yêu giờ thành người vô gia cư aaa

.

.

Hình như khi nãy đùa quá trớn rồi.. Nên bây giờ bị trời phạt 〒﹏〒

---------------------    END CHAP 24    ---------------------

Nhắc nhở: Lịch up fic là THỨ BA và THỨ BẢY

Mà mấy bạn cứ chửi con tuôi quài à 🙃
Hay là muốn chap sau tui cho nó tèo luôn 😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro