Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 17

-- Sân bay quốc tế Incheon --

"Chuyến bay EH-570 từ Paris - Pháp đến Seoul - Hàn Quốc đã hạ cánh. Xin quý hành khách chú ý!"

Giọng của cô nhân viên vang khắp một sân bay rộng lớn

-------

Cửa ra vào của sân bay tấp nập người và người

Có sự háo hức của người thân đến đón gia đình, bạn bè mình. Có những bước chân bước vội ra khỏi cửa, hào hứng nhìn quanh của hành khách

Cánh cổng tấp nập là thế, nhưng lại không làm lu mờ đi sự hiện diện của cậu con trai nào đó đang bước ra

.....

JungKook thong thả kéo vali, vừa đi ra khỏi cửa khẩu.

Cậu nhóc mặc một chiếc áo sơmi trắng phối cùng quần jeans rách gối. Mái tóc nâu hạt dẻ được phối cùng chiếc kính gương màu cam nổi bật và đôi Timberland Chaussure..

Cái phong cách rất đỗi idol cộng với một chút khí chất của phương Tây lại không làm nhạt đi vẻ đáng yêu của cậu

Thế nào nhỉ? Gọi là cực phẩm!

--------

JungKook lại tiếp tục thư thả kéo vali đỏ của mình ra khỏi cửa chờ, nhẹ nhàng hít thở bầu không khí Hàn Quốc rất-không-khác-gì bầu không khí ở Canada.

"Hắc-xì !! "

....

JungKook lấy tay quẹt qua lại lỗ mũi đã sưng đỏ hồng hồng của mình, còn mi mắt lại lờ mờ không mở ra được

Chênh lệch múi giờ thật đáng sợ nha!

Điện thoại trong túi áo reo lên

"Hello daddy.."

...

"Con tới nơi rồi. Con thấy rất phấn khích nha!!" >.<

...

"Còn phải chờ sao?"

...

"Gần đây làm gì có tiệm cafe nào chứ?"

...

"Chỉ có..."

---------

JungKook đang ngồi trong tiệm cafe có tên là Puppies's paradise ...

Và dĩ nhiên, vây xung quanh là hàng chục chú cún con từ nhiều loài khác nhau

JungKook rất thích cún, hiển nhiên là vậy! Nhưng mà

....

"Hắt-xìiiii"

Cạu vừa chỉnh điện thoại để thấy rõ mặt mình qua cam trước, vừa loay hoay xử lý cái chứng bệnh dị ứng lông của mình

JiMin ở đầu màn hình bật cười với hình ảnh ngô ngố này

"Ai cho anh cười" JungKook bất bình

"Không có, chỉ là đột nhiên cảm thấy.." Đáng yêu chăng?

"Thấy cái gì?" JungKook hoài nghi nhìn anh

"À không có gì, anh chợt nhớ ở Hàn Quốc cũng có mấy tiệm cafe có nuôi thú cưng như thế này, không ngờ chỗ em cũng có. Thật thú vị!"

JungKook cười đểu một chút, thầm suy nghĩ

Ayda anh cũng thật ngốc nha~ Em là đang ở Hàn Quốc đây nè

Nhưng mà cũng không quên lừa người nào đó

"Đúng vậy, chỗ em và chỗ anh cũng thật giống nhau!"

"Ừ, " JiMin khẽ cười, nhìn cậu con trai trước màn hình

"Kookie, em phải mau trở về đây đi!" Anh nhớ em lắm

"Biết rồi biết rồi, tạm biệt JiMin "

"Là JiMin hyung!" Anh ân cần nhắc nhở

"Ple.. Tạm biệt!" JungKook thong thả ấn nút end trên màn hình

Nhìn ra ngoài cửa sổ, khung cảnh bình yên mà cậu hằng mong muốn trở về đang sừng sững ngay trước mắt

Seoul hiện tại rất khác so với Seoul yên tĩnh ngày trước, nhưng thật lạ là cậu lại yêu thích cái thành phố nhộn nhịp này

Ừ thì có lẽ vì nó đem cho cậu cái cảm giác bình yên

.....

"Ting" "Ting"

JungKook nhìn vào điện thoại của mình

Xem nào, là daddy nhắn

"Số 109/20 đường xxx, phố GangNam"

Hừm, đến lúc trở về nhà rồi!

---------------

Ngồi trên xe taxi, đôi mắt của JungKook như có đá đè lên, cực kỳ thảm thương mà gục lên gục xuống

Xe chạy qua bao nhiêu con hẻm, cuối cùng đậu lại một trước một ngôi nhà ba tầng, với mảnh vườn xanh tốt

"Cậu gì ơi, tới nơi rồi!"

"A.." JungKook giật mình mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ

Oa là ngôi nhà của cậu!!

Sao nhìn có vẻ điêu tàn thế này? •________•

-----

Thanh toán tiền xong xuôi cho tài xế, JungKook cật lực ôm một túi hành lý và vali của mình, ngay ngắn đặt trước nhà, rồi ngển cổ nhìn lên trên

Oa, thật ra cũng không đến nỗi hiu quanh lắm!

Nói trắng ra là vẫn có người đến chăm sóc, quét dọn thường xuyên vì khóm hoa gì đấy vẫn được cắt tỉa gọn gàng

JungKook vui vẻ lần tay đến khung cửa,

Ồ, có ổ khoá nha!

Ồ,

Hình như mình không có chìa khoá >_____<

-------------

Haizz, JungKook đang tự đấm cho bản thân mười lăm cái

Aaaaaa mới đi máy bay tí tẹo thì não đã bắt đầu nhũn ra mất rồi T____T

Làm sao đây? Bây giờ làm sao đây nhỉ?

...

JungKook chân thành vả vào đầu bản thân, mày có điện thoại mà!!

Thành thục bấm số cho daddy

"Tài khoản của quý khách không đủ để thực hiện cuộc gọi!"

*đứng hình*

JungKook chăm chú nhìn màn hình điện thoại, rồi màn hình vụt chuyển sang màu đen

... Bây giờ tốt rồi, hết pin luôn !!

>o<

---------------

Trong khi JungKook đang bị đả kích nặng nề về mặt tinh thần, thì nhà bên cạnh đã phát ra không ít tiếng động

"Ta không biết con có còn xem ta là mẹ của con hay không nữa!"

JungKook trợn tròn mắt, giọng nói này!

"Bao nhiêu lâu rồi..." Yeune đang từ tốn dạy bảo người đằng sau, thì bỗng dừng lại vì dáng người lạ lẫm đang đứng gần nhà mình

"Ai đấy?" cô thắc mắc hỏi

JungKook với vành mắt đỏ hoe, xoay người lại nhìn cô

"Mẹ Yeune ơi!" cậu bước hai bước tới, nhẹ ôm cô

Yeune nhất thời câm nín, nhịp thở gấp gáp

"Kook, là con thật sao? Jeon JungKook con trở về rồi?"

"Con.."

JungKook đang vùi đầu vào tóc của mẹ Yeune, ngẩng đầu định trả lời thì ngẩn người vì thân ảnh cao to nào đó đang nhìn cậu

Một nam nhân, với đôi mắt lạnh lẽo, nhưng có chút gì đó kỳ lạ

"TaeTae" cậu bật lời

------------------------ END CHAP 17 ----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro