Chương 4 : Xôi thịt 🔞
Tay Điền Chính Quốc nắm chặt bả vai Kim Thái Hanh, âm thanh bú mút chậc chậc tràn ngập màu sắc từ nơi ngực truyền tới.
Thật đúng là... thoải mái.
Thân thể vốn căng thẳng của Điền Chính Quốc không còn tiết tháo lập tức thuận theo nhục dục.
Dục vọng mười tám mười chín dồi dào, vừa mới nếm thử một chút liền muốn nhiều hơn nữa.
Điền Chính Quốc híp mắt, tay đè nặng lên Kim Thái Hanh: "Mẹ nó đừng có lo liếm ở nơi đó, mau sờ phần dưới của tôi đi."
Kim Thái Hanh khâm phục tốc độ tiếp nhận của Điền Chính Quốc, cũng vui vẻ với những thay đổi phát sinh trong quan hệ hai người.
Nhưng chẳng hiểu vì sao lại có chút buồn bả, luôn cảm thấy mình giống như loại người khi cần mới nhớ tới.
Kim Thái Hanh thuận tiện kéo khóa quần cậu, thò tay sờ lấy vật nóng đã dựng đứng kia.
Đầu ngón tay ướt át nhẹ nhàng đụng chạm, Điền Chính Quốc khẽ run rẩy.
Bởi vì tính chất, chỗ đó không được coi là thô to, ngược lại hơi có màu hồng nhạt, xem ra Kim Thái Hanh rất hài lòng.
Chóp mũi tràn ngập nước hoa và hơi thở phát tình, trái lại khiến đầu óc anh tỉnh táo hẳn đi, không quan tâm điều gì trực tiếp chồm lên.
Nếu không đánh dấu, khoang sinh sản rất khó mở ra. Lỡ như anh đánh mất lý trí, cường ngạnh xông vào hoặc là đánh dấu lên người Điền Chính Quốc.
Chỉ sợ người này sẽ liều mạng giết chết anh mất. Kim Thái Hanh nheo mắt suy nghĩ, tay không ngừng ở giữa hai chân Điền Chính Quốc thi triển kỹ xảo nhào nặn.
Thân thể Điền Chính Quốc nóng lên, cậu sợ Kim Thái Hanh không dễ chịu nên đem tay anh đẩy ra, trực tiếp lấy tay mình xoa nắn vật đàn ông.
Duỗi thẳng chân kéo cái quần gây trở ngại ra, đưa ngón tay vào nơi ẩm ướt phía sau trừu sáp.
Kim Thái Hanh nhìn thần thái tự thẩm của cậu, nửa ngày sau mới giữ chặt tay cậu nói: "Tôi còn ở đây cậu đã muốn chơi?"
Điền Chính Quốc miễn cưỡng liếc mắt nhìn anh: "Con mẹ anh không phải muốn chơi với tôi à? Kỹ thuật của anh tới lúc nào tôi mới bắn đây? Báo hại tôi còn tưởng anh 'thân kinh bách chiến' lắm chứ."
Kỹ thuật bị ghét bỏ, Kim Thái Hanh trái lại cười đến rớt nước mắt, không thèm để ý vẻ mặt xem thường của Điền Chính Quốc, thưởng thức Điền Chính Quốc tự an ủi bản thân một lúc liền thuận tiện cúi đầu kéo tay cậu ra, ngậm lấy cây gậy thịt kia, hai má phồng to như thổi khí.
Đầu lưỡi và khoang miệng phối hợp đè ép, mông đùi Điền Chính Quốc đong đưa. Một tay Kim Thái Hanh kéo ngón tay Điền Chính Quốc ở trong tiểu huyệt ướt nhẹp ra.
Không cần phải nói việc này khiêu khích thế nào, thân thể mềm mại rộng mở ra, nóng bỏng yêu cầu anh thêm nữa.
Đem tay kéo trừu sáp lung tung kia ra, mục đích của Kim Thái Hanh chính là tìm nơi mẫn cảm nới lỏng ra.
Rất nhanh liền cảm thụ được cặp mông bên dưới run lên, tính khí trong miệng anh cương lên.
Kim Thái Hanh lập tức phun ra, uy hiếp nói: "Không cho bắn."
"CMN." Điền Chính Quốc chửi một câu.
Tiếng kéo khóa quần vang lên, Điền Chính Quốc mở rộng chân, nhẫn nại kiềm chế tình triều, trông thấy vật thô to kia của Kim Thái Hanh bất ngờ chuẩn bị nhắm ngay huyệt cậu, hít một hơi thật sâu, nhìn lồng ngực trần trụi của Kim Thái Hanh nói: "Ai cho phép anh cắm vào?"
Kim Thái Hanh không kiên nhẫn bắt lấy chân của cậu nói: "Không đi vào thì làm sao mà thượng?"
"Tay đủ rồi."
Kim Thái Hanh cười như không cười thò tay xoa xoa huyệt khẩu, cảm nhận nơi đó mền nhũn ngậm lấy ngón tay mình, dường như rất đói khát: "Bây giờ cậu đang phát tình, muốn nhịn à?"
"Chỉ cần sờ là được không cần làm."
"Quốc Quốc, cậu sẽ thích."
Kim Thái Hanh đem chân cậu nâng lên vai, điều chính vị trí tính khí. Điền Chính Quốc thấy người nọ kiên quyết, dục vọng bên dưới tra tấn mình, cậu thở dốc nói: "Anh không mang bao, đừng có mà bắn vào."
"Sợ mang thai?"
"Nghi anh mắc bệnh... A"
Lời còn chưa dứt, cự vật to lớn của Kim Thái Hanh ngay trước đã đi vào, huyệt khẩu căng chặt, dịch thể bị dồn nén ngay huyệt khẩu, phát ra âm thanh nhem nhép.
Huyệt khẩu mềm mại đón nhận tính khí, căng phồng thúc tới chỗ sâu.
Chẳng biết có phải do cố ý hay không, lúc đi ngang qua khoang sinh sản, Kim Thái Hanh dùng quy đầu to như quả trứng cọ qua, ép Điền Chính Quốc phải ô lên một tiếng, hai chân bắt đầu run rẩy, thật vất vả mới vượt qua được cơn khoái cảm đó, cậu bóp hai má Kim Thái Hanh nói: "Ai cho anh động.... Ưm.. A..."
Còn chưa nói hết vật thô cứng trong cơ thể hung hăng xông thẳng vào, âm thanh bạch bạch ái muội vang lên.
Kim Thái Hanh sảng khoái ngửa đầu, một tay nắm chắc eo nhỏ thông mông cong, tay còn lại xoa xoa hai túi thịt mền, dùng sức thắt lưng ba ba thao lộng.
Cẳng chân Điền Chính Quốc ở trên vai Kim Thái Hanh đung đưa, Điền Chính Quốc theo bản năng ưm ưm a a, không chút ngượng ngùng mở chân mặc cho người ta ở giữa hai chân mình làm càn. Mông bị va chạm tứ tung, cây gậy thịt của Điền Chính Quốc cũng vì lực đạo mà lưu lại trên bụng một vài giọt tinh dịch.
Cậu nhìn gương mặt tuấn tú nhiễu đầy mồ hôi của Kim Thái Hanh, thầm nghĩ giãy dụa cũng được, đánh cũng được, nhưng vẫn không thắng nổi Kim Thái Hanh, chi bằng bây giờ thuận tiện giải quyết nhu cầu phát dục của mình, lăn lộn với Kim Thái Hanh một chút cũng không mất mát gì.
Điền Chính Quốc lơ đãng nghĩ.
----
Tính khí dường như đi tới nơi sâu nhất, anh banh chân cậu nâng eo, mông run rẩy muốn lui ra phía sau nhưng vẫn bị kéo đến đàn áp, bị sáp tới dính ướt không chịu nổi.
Tuy nói là chơi rất thích nhưng chơi nhiều quá vẫn không tốt lắm.
Không được nói những lời yếu đuối này, chỉ có thể đỏ mặt bị lăn qua lộn lại.
Kim Thái Hanh quả thực là tên biến thái biết kéo dài, chỗ đó bị anh sáp tới mền nhũn ra, chỉ có thể phun ra nuốt vào vật thô to kia.
Eo được bế lên, Điền Chính Quốc nửa nhắm nửa mở thu chân, song cặp mông bị đôi tay lớn mở ra, chỉ có thể nuốt vào từng chút.
Tư thế này quả thực muốn giết người, Điền Chính Quốc muốn khóc tới nơi, cậu nhìn Kim Thái Hanh toát mồ hôi, vành tai ửng đỏ.
Đột nhiên nghĩ tới ý xấu, tìm kiếm phần thịt mềm nơi vành tai, hung hăng cắn một cái rõ đau.
Trong nháy mắt máu huyết xông ra, chân mày Kim Thái Hanh căng thẳng, phần dưới bụng lập tức xông tới đỉnh.
"A, tôi, anh đừng...đừng có vào sâu như vậy."
Kim Thái Hanh chỉ lo phành phạch thao, quy đầu đụng chạm khoang sinh sản dường như ác ý dừng lại tại đó nghiền ép.
Vừa thở hổn hển vừa muốn uy hiếp xâm nhập. Điền Chính Quốc hút chỗ đau một cái, liếm liếm thịt mềm hàm hồ nói: "Con mẹ anh đừng có sâu thế chứ, thao lộng như nãy là được rồi."
Kim Thái Hanh mím môi, đem người trở lại, bộ phận bên dưới dựng đứng, đi vào từ phía sau.
Cảm giác tiến vào mạnh mẽ vừa rõ ràng, hậu huyệt bị sáp nửa giờ dễ dàng tiếp nhận tính khí đi vào.
Điền Chính Quốc quỳ rạp trên mặt đất, đem đầu chôn giữa hai tay.
Đầu nhũ nhạy cảm to hơn bình thường vì từng cơn phát tình của cậu lại tới.
Kim Thái Hanh giày vò hai núm ti, cảm giác rất thích, mềm mềm khiến người ta muốn ngậm vào miệng trêu chọc một phen.
Làn da anh rất trắng, Điền Chính Quốc hơi đen, nơi giao hợp của hai người pha lẫn giữa hai màu sắc.
Anh xoa xoa cặp mông căng tròn, dùng lực kích thích trước sau.
Không cần nói nhiều, Điền Chính Quốc bị thao lộng đến thắt lưng mềm nhũn, nhưng tiểu huyệt kia dường như vẫn mảy may cắn nuốt cự vật to lớn của Kim Thái Hanh.
Vận động kịch liệt không ngừng, Kim Thái Hanh vững vàng ra vào mông Điền Chính Quốc, tần suất đụng chạm thao lộng nơi mẫn cảm nhiều hơn.
Điền Chính Quốc khắc chế rên rỉ, nước miếng chảy đến dưới cằm.
Cậu trầm mê trong tình dục, cái mông không ngừng đong đưa.
Kim Thái Hanh ở phía sau dùng đầu gối kích thích chân cậu, đem hậu huyệt thao nhanh đến chẳng thể khép lại.
Tiếng phốc phốc không ngừng vang lên xen lẫn với tiếng thở dốc của hai người.
Đột nhiên, Điền Chính Quốc cảm nhận được điều gì. Cậu mãnh liệt giãy dụa, nhưng lại bị gắt gao giam cầm dưới đất.
"Con mẹ a...nh bắn ở ng....oài. Đ...i ra ngoài." Điền Chính Quốc khó khăn nói.
"Quốc Quốc, ngoan...rất nhanh."
"Không cần..."
Cự vật cực đại chôn trong người đột nhiên đâm sâu, hai túi thịt siết chặt huyệt khẩu.
Bên trong trướng lớn, Điền Chính Quốc nắm chặt quả đấm.
Đáng tiếc tiểu huyệt vào thời kỳ phát dục lại trở nên mẫn cảm kịch liệt siết chặt cự vật vắt kiệt từng cỗ tinh dịch bắn vào bên trong.
Điền Chính Quốc đỏ mặt, nắm thật chặt nắm đấm, cả người không ngừng run rẩy, không còn biện pháp nào mà thừa nhận.
Côn thịt của cậu bắn tinh lên bụng.
Ánh mắt cậu mơ màng, gần như suy yếu vì bắn tinh quá độ.
Bởi vì không có đánh dấu, tinh dịch không thể nào cấy cày được, đợi khi bắn xong thì nó cũng chậm rãi tiêu biến.
Kim Thái Hanh thở một hơi, đem vật cứng rắn rút ra.
Từng cỗ tinh dịch từ tiểu huyệt của Điền Chính Quốc xông ra, Kim Thái Hanh nhẹ nhàng nở nụ cười, thò tay xoa xoa nơi đó.
"Đi ra hết rồi, tiếc thật."
"Biến con mọe anh đi.... Kim Thái Hanh anh nên đổi tên thành " chung tình thượng não " đi."
Điền Chính Quốc quỳ rạp trên mặt đất thở hổn hển.
Kim Thái Hanh cười tủm tỉm, đem côn thịt còn cương cắm vào, xoa nắn cái mông ướt át kia.
"Cảm ơn đã khích lệ, Quốc Quốc."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro