Chương 13: Thông đồng
Phác Tú Anh thay quần áo chạy ra khỏi nhà gỗ, vừa lúc gặp Nike đang cưỡi ngựa đi tới. Nike thấy cô lập tức xuống ngựa, "Buổi sáng tốt lành, Tú Anh".
"Buổi sáng tốt lành." Phác Tú Anh nhìn hắn cười thoải mái: "Hôm nay mặt trời rất rực rỡ a."
"Đúng , " Nike nở một nụ cười thuần phác, "Tại Hưởng đang ở chuồng ngựa thăm ngựa con, em có muốn đi xem không?"
"Không cần. Tôi tự mình đi được rồi." Phác Tú Anh từ chối nhã ý.
"Tôi hiện tại đi lấy sữa bò. Em có hứng thú đi cùng không?"
Vắt sữa bò? Kia không phải sẽ thấy một màn những con bò chen chúc nhau sao? Cô cảm thấy rất hứng thú!
"Được. Tôi cũng muốn nhìn một chút."
"Đưa tay đây." Nike nhảy lên ngựa, kéo tay cô. Phác Tú Anh cùng Nike phi ngựa như bay đến chuồng bò.
Ở chuồng bò, Phác Tú Anh thấy Vu Na đã ở đó. Cô ta đang dẫn bò đến chỗ máy vắt sữa tự động, chuẩn bị khởi động máy. Nông trường hiện tại đã hiện đại hoá nên sử dụng máy vắt sữa thay cho nhân công.
"Buổi sáng tốt lành." Phác Tú Anh chào hỏi.
Vu Na liếc cô một cái rồi tiếp tục chuyên chú công việc của mình, không để ý tới cô. Phác Tú Anh thấy cô ta vô lễ như thế, cũng không muốn nói nữa. Cô đi tới xem máy vắt sữa như nào.
Sữa từ thân thể bò liên tục trào ra, Phác Tú Anh ngửi thấy hương vị trong lành. Mùi vị thơm quá a!
"Có thể uống không? Nike." Phác Tú Anh hỏi thăm Nike.
"Dĩ nhiên có thể." Vu Na rót một chén sữa bò đưa cho Phác Tú Anh.
"Cảm ơn." Phác Tú Anh cao hứng nhận lấy sữa bò. Vu Na đối với cô vốn có địch ý nhưng lại chủ động đưa sữa cho cô. Cô thật có chút thụ sủng nhược kinh! Không nhịn được liếc nhìn cô ta.
"Tú Anh, sữa bò mới vắt phải nấu lên mới có thể uống được. Em lần đầu tiên uống, sợ sẽ bị tiêu chảy đấy." Nike đưa tay ngăn Phác Tú Anh uống.
"Là sao?" Phác Tú Anh không hiểu nhìn Nike.
"Nếu như là bọn anh thì không sao, bởi vì đã sớm hình thành thói quen rồi."
Phác Tú Anh không ngần ngại cười một tiếng, "Bản thân tôi muốn thử một lần. Tôi nghĩ dạ dày mình không đến nỗi yếu như vậy đi?"
Phác Tú Anh không nghe lời khuyên bảo vẫn uống chỗ sữa bò. Khi uống sữa bò, mắt cô khẽ chớp, Vu Na ở bên cạnh lỗ tai con bò không biết đang làm gì.
Ngay sau đó, con bò trước mắt cô khẽ động, dùng cái đuôi vụt qua người cô, một cước đá nặng nề giáng xuống đùi cô. Phác Tú Anh bị đá ngã lui về phía sau, đau đến nhất thời không nói ra lời. Vừa vặn Nike vội vàng đỡ cô, nếu không nhất định cô sẽ té lăn trên đất.
Thì ra bị bò đá lại có thể đau đến như vậy! Loại cảm giác đau không phải lập tức truyền tới người, mà là dần dần tăng lên, từ từ cảm giác đau đớn. Giống như bị thiêu đốt từ từ. Đau đến nỗi ngay cả trái tim cũng cảm thấy đau đớn, làm cho cô có cảm giác hít thở không thông.
Cái loại đau đớn này khiến cô không cách nào hô hấp!
Phác Tú Anh một tay giữ chặt trái tim mình, một tay để trên bắp đùi, đau đến nỗi muốn ngất đi.
Nike đỡ Phác Tú Anh đến một bên ngồi xuống, Phác Tú Anh dựa vào bả vai Nike, thở hổn hển, cố gắng để hô hấp của mình bình thường. Thật đau chết cô mà!
Kim Tại Hưởng sau khi đi thăm ngựa con liền đến chuồng bò, vừa lúc thấy vợ mình đang tựa vào trong ngực người bạn tốt Nike thở gấp, không khí mập mờ, trong lòng anh lập tức khó chịu.
"Các người đang làm gì?" Kim Tại Hưởng mắt lạnh lẽo nhìn bọn họ. Không ngờ! Mới một ngày, Phác Tú Anh đã lại câu dẫn Nike rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro