Chap 9: Rồi khi nào mới diệt chết Kang Taehyun ?
Màn đêm dần bao trùm lấy cả thành phố, Choi Beomgyu mệt mỏi dựa lưng vào ghế hờ chợp mắt một lúc vì cả ngày nay anh đã phải cùng Kang Taehyun điều tra phá vụ án mà chính bản thân gây ra, nghe có phần hơi nực cười nhỉ? Anh đâu có ngờ làm cảnh sát điều tra lại vất vả đến thế, nó nhức đầu cực! Đã vậy anh còn xém làm lộ thân phận của mình là một sát thủ chỉ vì một chiếc cọng kẽm? Nhìn vào đâu ai nghĩ anh là một tên sát thủ cấp cao đâu. Cơ mà dành ra cả ngày cùng Kang Taehyun điều tra, anh mới nhận ra cậu có thói rất hay để ý và hay nghi ngờ hành tung, nếu lần này anh bất cẩn thì mọi việc nhất định sẽ bị thất bại trong tay của cậu và tất nhiên anh chẳng muốn mọi chuyện lại bại lộ sớm thế đâu.
Chợp mắt được lúc lâu đột nhiên anh nghe tiếng ai đó đang đẩy cửa bước vào, khỏi nói cũng biết chắc chắn là Thượng Sĩ Kang Taehyun đây mà! Nhưng anh vẫn sẽ vờ ngủ tiếp, để xem cậu có phản ứng gì hay không.
Cũng vờ nằm đó nhắm mắt nhưng sao cả căn phòng lại im lặng thế kia? Chẳng một tiếng động, vậy có phải là Kang Taehyun thật không? Tầm 10 phút trôi qua vẫn thế, anh he hé mắt ra nhìn để xem và cái anh nhìn thấy là hình ảnh vị Thượng Sĩ kia cũng đang nằm gần đó mà cúi đầu ngủ? Chỉ thế thôi à?
- Gì vậy? Ng-Ngủ rồi à?
Beomgyu rón rén đứng dậy khẽ khàng đi lại gần xem coi sao, mà đúng thật là cậu đã ngủ. Cơ mà nhìn góc độ này...
- Góc nghiêng của anh ta sao lại đẹp thế chứ? Mũi lại cao nữa...
Tự nhiên Choi Beomgyu lại thấy Kang Taehyun đẹp trai một cách lạ kì...
Bình thường nhìn cũng thoáng qua rồi thôi, nay được có dịp nghiêm túc chiêm ngưỡng bỗng thấy bổ mắt. Chính anh cũng không biết gương mặt cậu quả thật rất đẹp nhưng có gì thú vị mà anh đứng đó ngắm nhìn tới 5 phút hơn?
- Hưmm....!?
Chắc vì có ánh nhìn rực lửa của ai kia nên cậu rất nhanh đã tỉnh giấc, ánh mắt hờ hững vương chút mệt mỏi của cậu làm anh điếng hồn. Giật mình lảng tránh ra chỗ khác nhưng đôi tai của anh có chút nóng và đã sớm đỏ ửng lên rồi.
- Beomgyu, cậu dậy rồi hả?
Vừa nói Kang Taehyun vừa vươn tay kéo dãn gân cốt, chắc hẳn cậu cũng mệt mỏi không kém gì anh.
- Ừ-Ừm..
- Nếu đã mệt như vậy thì cậu về nghỉ sớm đi, dù sao cũng vừa tới làm. Đừng ép buộc sức lực bản thân.
- Vậy...Vậy sao anh không về đi mà ngồi đây ngủ gục?
- Tôi ở đây luôn.
- Ở đây á? Tại sao không về?
- Tôi muốn ở đây suy nghĩ về vụ án một chút, có gì sẵn coi như tôi trực đêm. Có cần tôi đưa cậu về không?
- Không cần đâu, phiền anh lắm. Tôi về được mà! Nhưng mà...cậu ở đây vậy không sợ hả?
- Không, tại sao phải sợ? Tôi làm gì cũng chính trực không thẹn với lòng thì sợ gì chứ?
Chẳng biết ý cậu là như thế nào nhưng căn bản qua tai của anh, anh lại nghe như đang ngầm đá xéo anh vậy.
- Cũng đúng ha? Vậy thôi tôi về trước.
Choi Beomgyu vội rời đi và mang theo đó là ánh mắt của Kang Taehyun hướng về anh cho đến khi anh đi khuất sau cánh cửa đó. Chẳng biết cậu nghĩ gì nhưng bộ dạng lại rất đăm chiêu.
_____________
Về tới nhà cũng đã nửa đêm, anh lê lết tấm thân đẩy cửa vào phòng nhưng còn chưa kịp ngã uỳnh xuống giường thì có ai đó từ đằng sau nhảy đến ôm chầm lấy anh.
- Hơ...Hyuka à, tôi đang mệt lắm. Cậu rời khỏi người tôi ngay, tôi không rảnh đùa với cậu đâu.
- Sao thế? Sao trông Beomgyu nhà ta lại mệt dữ vậy? Làm cảnh sát không vui sao?
- Vui cái con khỉ! Xém nữa làm lộ thân phận luôn chứ đùa.
Hyuka từ từ buông anh ra, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn anh.
- Th-Thật á? Sao vậy?
- Cũng không gì, chuyện nhỏ nên kệ đi. Không lộ được rồi!
- Ùm, vậy Beomgyu đi tắm không? Tôi chuẩn bị nước nhé?
- Thôi khỏi, tôi mệt lắm. Rất cần đi ngủ, việc của cậu là giờ đi ra ngoài để tôi ngủ.
- Ê...ê cơ mà...từ từ...đừng đẩy tôi vậy chứ?
<<Rầm>>
- Nè Beomgyu!! Hừ, thiệt tình!
Sáng hôm sau đến giờ là Choi Beomgyu lại lên đồ để chuẩn bị đi đến trụ sở nhưng bỗng nhiên Hyuka lại chặn lại.
- Cậu lại làm sao nữa?
- Tôi chỉ muốn hỏi là không lẽ cậu cứ giả ngốc đi cùng điều tra vụ án của mình hoài vậy ư? Rồi khi nào mới diệt chết Kang Taehyun?
- Cũng phải từ từ chứ? Cậu muốn chúng ta chưa kịp giết cậu ta thì cậu ta đã bắt chúng ta vào tù sao? Đừng bứt dây động rừng!
- Được thôi. Nhất cậu rồi! Mau "đi làm" đi.
Anh bật cười chủ động đi lại nhéo má Hyuka, hành động bất ngờ này làm y điêu đứng. Choi Beomgyu mà y quen biết rất ít khi làm vậy lắm, có phải là anh đã cảm nhận được tình cảm mà suốt thời gian qua y đã dành cho anh rồi chứ?
- B-Beomgyu...
- Đi đây, bye!
_______________
- Cậu đến rồi à? Đã ăn sáng chưa?
Vừa bước chân vào đã bắt gặp ngay Kang Taehyun đang đứng trước cổng trụ sở cứ như chờ sẵn anh ở đó.
- Chưa?
- Cùng tôi đi ăn trước rồi về điều tra tiếp cũng được, đợi tôi lấy xe.
Dứt lời, Kang Taehyun không để anh nói thêm lời nào nữa mà quay gót đi lấy xe. Những sự việc tới quá nhanh làm anh không kịp phản ứng, đến khi định hình lại thì cậu đã đi rồi.
"Gì đây? Vụ án chất đống mà cũng có thời gian ăn uống vậy sao? Độc lạ Thượng Sĩ, anh ta đẹp nhưng tính cách ngộ thật!"
End Chap 9
20230127
...............................................................
Năm mới - Khởi đầu mới, mong mọi điều tốt đẹp, may mắn sẽ đến với tôi và tất cả mọi người ^^
Nói vậy chứ vòng đi vòng lại tuần sau đi học lại rồi =)))
Mà Mồ A chắc nay cũng giãy lắm đúng hongg? "Sugar Rush Ride" làm tui giãy muốn điên luôn, còn mấy mùng Tết cùng nhau đẩy view đồ nha các bồ. Chưa kể thêm bé "Devil By The Window" nữa, đợt comeback này troáy thiệt sự. Vừa cuốn, vừa keo 😍~~
Ui xinh quáaaaaaa TvT
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro