Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

mười bảy.

đoàng.

đoàng.

sau câu nói của beomgyu, hai viên đạn được bắn ra, nhắm thẳng vào đầu hai tên đứng sau anh và yeonjun.

" ồ quao, có vẻ em đến đúng lúc rồi "

huening kai cười cười, chà, có vẻ lần này anh lập công lớn rồi đây.

" tụi bây vẫn còn đồng bọn à? "

" hwang dongshin, tôi nói cho ông biết, choi gia và Shadow là cơ ngơi ngàn đời, không phải là thứ ông muốn lật đổ là sẽ làm được ngay, ông thất bại rồi "

" câm miệng, tao vẫn còn đang cầm giấy tờ chuyển nhượng tổ chức ở đây, bọn mày đừng hòng hù doạ tao "

" ông có biết vì sao tôi lại nói ông không đủ tư cách đứng đầu Shadow hay không? "

giọng choi beomgyu vẫn đều đều, nhưng lại mang khí chất đe doạ đến đáng sợ.

" mày lại tính nói cái gì? "

" ừ, là tại vì ông không thể phân biệt được đâu là giấy tờ giả đấy "

hwang dongshin trợn trừng mắt lên, hoảng loạn kiểm tra lại đống giấy tờ mà hắn đưa, quả thật, là giả.

" bọn mày, bọn mày chơi tao, lũ ranh mất dạy "

" đủ rồi, người của Shadow đã bao vây chỗ này, ông không thể thoát đâu, mau đầu hàng đi "

" bọn mày nghĩ dễ vậy à? có chết thì cùng chết "

hwang dongshin điên tiết móc súng ra, nhắm thẳng vào kang taehyun mà bóp cò.

đoàng.

đoàng.

hai phát súng được bắn ra.

" beomgyu "

kang taehyun chết trân khi nhìn thấy cả người choi beomgyu đổ rạp vào hắn.

khoảnh khắc anh nhìn thấy hwang dongshin lấy súng ra nhắm vào hắn, anh đã nghĩ nếu kang taehyun chết thì anh chính là kẻ vô dụng, thế là beomgyu chạy đến ôm lấy hắn.

hai năm trước, kang taehyun đỡ cho anh một dao.

hai năm sau, choi beomgyu cứu hắn một mạng.

kwon soonyoung nhìn em trai mình ngã xuống, liền không nhân từ cho hwang dongshin một viên đạn vào chân.

huening kai thấy tình hình không ổn, liền bấm còi báo hiệu, người của Shadow lập tức xông vào bắt lấy hwang dongshin.

" không được để ông ta chết, tuyệt đối không được "

kang taehyun vừa ôm choi beomgyu trong tay chạy ra xe, vừa tự hỏi tại sao anh lại ngốc đến thế?

thì ai mà biết, chắc là tại vì yêu.

" hyun... anh biết... em đang nghĩ gì, anh không sao, cứu được em... anh vui lắm "

" anh có điên không? cứu anh mới là nghĩa vụ của em, tại sao lại đỡ cho em hả đồ ngốc? "

" đừng mắng anh mà... anh yêu em lắm, làm sao có thể nhìn em chết như vậy được? "

" em sẽ tính sổ với anh sau, cả gốc lẫn lãi, giờ thì anh đừng nói nữa, em đưa anh đến bệnh viện ngay đây "

" ừm, anh tin em "

choi beomgyu ngất đi sau câu nói ấy.

bệnh viện seoul.

" người nhà bệnh nhân, xin chờ ở ngoài "

choi beomgyu được đẩy vào phòng cấp cứu, kang taehyun chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể làm gì thêm.

" jisung, em cũng đang bị thương, em tính làm gì? "

lee minho thấy han jisung chạy vào phòng cấp cứu liền ngăn lại.

" anh, đây là chiến trường của em, người cứu được beomgyu bây giờ chỉ có thể là em, làm ơn đi minho "

" nhưng- "

" làm ơn tin em, em chắc chắn sẽ cứu được em ấy, hãy tin tưởng ở em "

hắn kéo anh vào lòng ôm lấy, xoa nhẹ đầu anh như thể nói rằng ' anh tin em '

" cẩn thận nhé "

han jisung gật đầu rồi chạy vào phòng cấp cứu, mặc kệ vết thương, không đáng ngại, choi beomgyu mới là đáng ngại.

lee jihoon và choi yeonjun băng bó xong liền chạy ra phía ngoài phòng cấp cứu, họ thấy kang taehyun và lee minho ngồi trầm ngâm, tay bấu chặt vào nhau.

" minho, jisung đâu rồi? "

" em ấy chạy vào phòng cấp cứu, em ấy nói muốn cứu beomgyu "

" sao lại để em ấy đi? còn vết thương của em ấy? "

" jisung nhất quyết đòi đi, em không ngăn được "

mọi người thở dài rồi ngồi xuống, bây giờ trong phòng cấp cứu ấy, không chỉ choi beomgyu mà han jisung cũng gặp nguy hiểm.

bên trong.

vết thương của han jisung đang chảy máu không ngừng, nhưng anh mặc kệ.

" bác sĩ han, vết thương của anh đang hở, anh dừng tay để chúng tôi băng bó cho anh nhé? "

" không được, dù chỉ là một giây lơ là bệnh nhân cũng sẽ mất mạng, đạo đức nghề nghiệp của tôi không cho phép điều đó xảy ra, không sao đâu, tôi chịu được "

các y tá trong phòng cấp cứu không nói thêm gì nữa, họ tập trung giúp anh.

năm tiếng sau.

mọi người đang bồn chồn lo lắng bên ngoài thì đèn phòng cấp cứu vụt tắt, han jisung từ bên trong đi ra.

" beomgyu ổn rồi, mọi thứ đã ổn rồi "

nói rồi, anh ngất xỉu, lee minho lao đến đỡ lấy han jisung, mỉm cười.

" em giỏi lắm, em làm được rồi, giờ thì đi nghỉ ngơi thôi "

hắn bế anh đến phòng hồi sức để băng bó và cho anh nghỉ ngơi, jisung của hắn đã cố hết sức rồi.

" bây giờ chúng tôi sẽ đưa bệnh nhân đến phòng hồi sức, trong vài ngày nữa bệnh nhân sẽ tỉnh lại, người nhà đi theo tôi làm thủ tục nha "

kwon soonyoung gật đầu rồi đi theo bác sĩ.

mọi người đi vào phòng bệnh, choi beomgyu bây giờ chẳng giống anh ngày thường tí nào.

" yêu ơi, yêu nghỉ ngơi cho khoẻ, khi nào yêu tỉnh dậy, chúng ta đi ăn thịt xiên mà yêu thích nhé "

kang taehyun đưa tay lên vuốt tóc anh, nhẹ nhàng và ân cần như cách hắn luôn làm.

có lẽ do quá mệt cho nên đến khi kwon soonyoung quay lại đã thấy bé nhỏ của hắn và yeonjun tựa nhau ngủ trên sopha.

" hai anh ở lại trông beomgyu giúp em, em đi có việc "

" taehyun, em đi đâu? "

" thiêu sống hwang gia, em sẽ khiến cái gia tộc bẩn thiểu đó trả lại gấp hai trăm lần những gì hwang dongshin đã gây ra "

nói rồi hắn bỏ đi một mạch.

" huening kai đã thu thập đủ bằng chứng về những chuyện phi pháp mà hwang gia đã làm "

" vậy đã giao cho cảnh sát chưa? "

" không đâu anh, kang taehyun sẽ là người làm chuyện đó, có là trời cũng không ngăn được nó "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro