Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.2

Đầu giờ chiều, cậu chạy qua gõ cửa nhà anh.

"Anh Beomie ơi, anh mở cửa cho em với!"

"Cạch" một tiếng rồi cửa mở ra. Choi Beomgyu không thích trẻ con tại sao lại dễ tính với Kang Taehyun thế anh ơi.

"Đừng có gọi là Beomie nữa đồ nhóc lùn."

"Nhưng Beomie nghe đáng yêu mà và anh thì đáng yêu y như cái tên đấy."

Cậu đóng lại cửa cho anh, tháo giày rồi bước vào nhà.

"Ai dạy mày trò đấy? Anh mày không đáng yêu đâu đồ lùn tịt, khi nào mày cao hơn anh mày rồi hẵng gọi như thế!"

"Thế thì anh đợi đi, sắp rồi đấy"

"Xì, sang đây làm gì?"

"Sang đây để đòi anh đưa đi uống bạc xỉu."

"Ranh con, tí tuổi đầu đòi cà phê cà pháo."

"Anh cũng hơn em có 2 tuổi thôi chứ mấy."

"Trả treo thì cút về nhà!"

"Ấy ai lại thế!"

Ngồi xuống sofa, cậu tự nhiên mà ôm lấy anh. Anh hất cậu lăn sang bên kia sofa nhưng cậu vẫn mặt dày ôm anh chặt hơn.

"Đi mà đưa em đi uống bạc xỉu thử đi, anh cũng thích bạc xỉu mà, hôm nọ anh kể thế nên là em cũng muốn thử, anh đưa em đi nhá.."

"Được rồi, nói ít thôi sút cho cái bây giờ."

Không phải tự nhiên Choi Beomgyu ghét trẻ con mà lại dễ tính với Kang Taehyun đâu nhé.

Taehyun nhà ta thì xinh trai khỏi bàn rồi, hay sang nhà anh chơi kể từ hồi anh mới chuyển lên thành phố để thi đại học. Suốt ngày cứ hơi rảnh một tí lại "anh Beomgyu ơi" một xíu lại "anh Beomie ơi". Người ngoài nhìn vào lại tưởng Beomgyu mới là anh trai ruột ấy. Bị réo tên miết thành quen từ lúc nào không biết. Beomgyu ngày không nghe dăm ba lần "anh Beomgyu ơi" cũng cảm thấy hơi buồn tai.

Còn liêm sỉ của Kang Taehyun cũng không đủ nhiều để chống lại vẻ đẹp của anh. Con trai gì mà trắng như trứng luộc xong má còn tròn tròn hồng hồng, cái mũi nhỏ thỉnh thoảng chun chun như thể là hiện thân của con gấu trắng, 18 tuổi mà người có tí xíu (nhưng vẫn cao hơn cậu mới đau). Anh đã đẹp lại còn giỏi. Nhờ anh làm chỉ bài nào anh cũng chỉ cho thế mà cậu chẳng hiểu sao anh lại tự bảo mình là IQ 50.

"Mày xin mẹ mày chưa không tẹo nữa mẹ mày lại làm ầm lên."

"Nay mẹ em đi mua quần áo xúng xính váy tết với bà dì rồi, em bảo với chị gái từ nãy rồi anh."

"Ừ thế đi!" anh khoá cửa nhà.

Cậu đi sau anh một bước, nhìn chằm chằm vào tay anh, ngần ngại mãi mới dám nắm lấy một ngón tay út. Vào thang máy lại càng đông người, cậu nắm ngón út của anh chặt hơn.

Xuống tới nhà xe, anh dẫn cậu ra chỗ để xe của mình.

"Này, mày không phải nắm tay chặt như thế đâu, anh mày không chạy mất đâu mà sợ." anh phì cười.

"Cái đồ Beomgyu siêu ngốc, tại em thích anh nên mới nắm ấy chứ..." cậu nghĩ thôi chứ chả dám nói, cậu mà nói ra thật chắc anh sẽ sút cậu xuyên tường về lại nhà.

Cậu đội mũ mà anh đưa cho, trèo lên xe và ôm lấy eo anh.

"Này không cần ôm chặt vậy đâu, anh mày sẽ ngạt thở và lăn ra chết đấy!"

"Cái đồ không biết lãng mạn!"

"Lãng mạn với ai chứ lãng mạn với mày làm gì??"

Anh lái xe rời khỏi chung cư. Cậu vẫn ôm lấy anh, nhìn hai bên đường đông đúc xe cộ đi lại. Cậu tựa lên vai anh, thật nhẹ nhàng ngửi mùi cơ thể của anh "Mẹ nó Choi Beomgyu thơm vãi!?! "

Dừng chân ở Cộng cà phê, cậu cùng anh bước vào quán. Cả hai cùng chọn chỗ ngồi có view nhìn ra ngoài trời. Bồi bàn đến, cậu và anh nhanh chóng chọn một cốc bạc xỉu đá và một cốc bạc xỉu nóng.

"Nhóc lùn ngốc nghếch, mày sẽ bị ho đấy."

"Không sao đâu anh, em thấy ổn khi uống đá. À mà, bạc xỉu có vị thế nào ạ?"

"Ừm thì nó cũng có vị ngọt ngọt của sữa đặc, chút thơm thơm từ sữa tươi cùng với mùi vị của cà phê. Nó không quá đắng đâu vì nó có sữa đặc mà."

"Có vẻ thú vị đấy!"

"Thử đi rồi mày sẽ nghiện cho xem." anh nở nụ cười còn tươi hơn cả bông hoa trước mặt. Ây da sao anh (sắp) người yêu của cậu lại đẹp thế này.

Hai cốc cà phê được đặt lên bàn. Một nóng cho anh và một lạnh cho cậu. Khuấy đều lên và nhâm nhi nó. "Hmm nó cũng.. hmm không ngọt như mình nghĩ" bạn Kang của chúng ta nhìn sang anh. Choi Beomgyu bên này thì đang khá là chill với cốc cà phê.

"Anh ơi, em muốn hỏi anh cái này.. "

"Nói đi."

"Kiểu í, nó hơi bị khó nói.."

"Mày thích anh àㅋㅋ"

Anh đùa đùa với cậu nhưng cũng muốn cậu trả lời là "đúng vậy ạ" lắm.

"A.." cậu khựng lại một xíu, mặt có chút hồng hồng "em thích đứa bạn cùng lớp.." và em cũng đéo nói là em thích anh đến u mê không lối thoát đâu!

"À thế hả? Ừm sao nữa?" Choi Beomgyu bị hụt mất một nhịp tim đó bạn Kang ơi.

"Nó là con trai.. Làm thế nào để tiếp cận thật gần gũi với bạn ấy ạ?"

"Có vẻ mày hỏi sai người rồi đấy, nhưng anh vẫn sẽ chỉ mày qua kinh nghiệm tình trường của anh đây." Dù anh chưa có mối tình nào. "Đầu tiên là hãy giao tiếp thật nhiều, hai là chú ý đến sở thích của người ta một tí, ba là làm cho người ta mấy cái nhỏ nhặt, cả nam và nữ ai cũng thích mấy thứ bé tí đáng yêu cả. Nếu bước đầu tiên mày làm được thì hẵng làm mấy bước sau. Gì thì gì cũng luôn phải mặt thật dày."

Nhấp lên nhấp xuống cũng vơi đi nửa cốc. Lần này đến lượt anh nhìn cậu. Kang Taehyun cậu lúc này đang đăm chiêu nhìn vào cốc cà phê và suy nghĩ "ăn chắc Choi Beomgyu rồi, yesss."

"Sao, có muốn hỏi gì nữa không??"

"Hong, em chỉ định hỏi thế thôi."

"Cho anh mày xem mặt thằng bé kia nào." Choi Beomgyu trêu bạn Kang mà lệ đổ trong tim đó trời ơi.

"Anh tự soi gương mà nhìn í!" không phải câu Kang Taehyun sẽ nói. "Âyyy anh xem làm gì, khi nào em tán được thì em cho anh xem."

"Xì, anh giúp mày, mày không cám ơn anh mà còn bày trò ích kỉ à? Sút cho phát bây giờ?"

"Em cám ơn anh nhiều lắmmmmmmmmmm"

Ngồi thêm một lúc thì chuông điện thoại của cậu reo.

"Alo ạ?"

"Nhanh về ăn cơm đi, đi đâu mà chưa về?"

"Con về bây giờ đây ạ!"

Cậu nắm một bên cánh tay của anh "anh ơi về thôi, mẹ em gọi rồi."

"Ừm về thôi"

Cậu cùng anh bon bon về nhà trên chiếc xe cup 50 phân khối màu xanh có vài hoa văn kì lạ trở về nhà, cùng anh lên thang máy và cùng anh về đến tận cửa nhà.

"Tối em qua nhà anh ngủ nhá?"

"Không tiếp mày, nhóc lùn tịt, về ăn cơm đi."

___________________________

Mình có nên tiếp tục triển bộ này không??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro