
Chapter 17
"Oa chị Han à?Lâu rồi mới thấy chị gọi cho em đấy"
"Yoongi...chị xin lỗi vì không báo sớm nhưng..."
"Chị sao vậy?Sao chị khóc?"
"Chị...không...khóc"
"Chị đừng dối nữa,em nghe tiếng nấc của chị"
"Yoongi...bà mất rồi"
"Chị Han à,trò đùa lần này không vui đâu,bà sao có thể chết được!Bà hứa rồi,bà sẽ chờ ăn đám cưới của em,chờ bế cháu của em.Chị đừng đùa nữa haha"
"Yoongi,chị đang rất nghiêm túc...tối nay em về liền đi,về nhìn mặt bà lần cuối,mai đưa tang rồi..."
"..."
....
Cả đoạn đường,Yoongi im lặng,Taehyung cũng im lặng,không khí trở nên nặng nề đến lạ.Từ sáng biết tin cho tới bây giờ anh đã kiềm nén rất tốt,không để rơi một giọt nước mắt nào,anh tự dặn lòng không được để bà thấy anh yếu đuối dù là một phút giây nào.Bà nói bà không thích Yoongi khóc,bà thích một Yoongi mạnh mẽ có thể đứng lên trước mọi giông tố.
Bước xuống xe,cảnh vật xa hoa vẫn không có gì thay đổi,vẫn là những lời mỉa mai và diễu cợt suốt quãng đường từ cổng lớn đến sảnh chính.Sau bao nhiêu năm,bọn họ vẫn không có cách nào chấp nhận anh hay họ không bao giờ muốn chấp nhận anh.
"Anh ở đây,đừng sợ"
Hắn nắm chặt tay anh dắt vào bên trong,anh nhìn hắn rồi khẽ mỉm cười,có Taehyung ở đây coi như cũng có được sự an toàn hơn là không có ai.Nhưng từ nãy tới giờ anh vốn không hiểu,lí do gì mà hắn lại luôn đeo khẩu trang từ lúc ở trên xe tới bây giờ.
"Giờ mới vác cái mặt về à?"-Bác anh bước ra bắt đầu xỉa xói.
"Cháu xin lỗi,cháu không biết bà mất"
"Bà mất cũng không biết,xem ra tháng ngày có bạn trai cũng sung sướng quá nhỉ?"
"Không ai báo tin cho cháu..."
"Không báo nghĩa là không biết à?"
Sự ngang ngược của ông ta,cách mọi người cười khuẩy khi nhìn vào Yoongi làm hắn phần nào hiểu hơn nhân cách người nhà của anh,thật khó chịu làm sao.Trước đó hắn từng nghe nói Min gia có thể là một trong số đối thủ nặng kí với Kim gia của hắn,người ở Min gia cũng không tầm thường,nhất là miệng lưỡi và sự ngang bướng của họ,tốt hơn là tránh tiếp xúc,nhưng hắn vẫn hợp tác và không mảy may quan tâm đến vấn đề này vì hắn nghĩ Min gia thì cũng có người này người kia như Kim gia thôi.Lần nào cũng bắt nạt Yoongi của hắn không biết chán là gì,để xem lần này có bắt nạt được nữa không.
"Tên này là bạn trai của mày ư?"-Dì anh cũng tham gia góp vui.
"Kinh tởm"
"Gia tộc có người như mày thật ô nhiễm làm sao"
"Thôi nào mọi người,chúng ta phải biết giữ mặt mũi cho con rể tương lai và cháu nó đúng chứ,mà thôi,loại này cần mặt mũi làm gì"
Từng người từng người một bước tới,mỗi người một lời,mỗi lời như một mũi dao đâm thẳng vào anh,đau đớn và tê tái làm sao.Những lời nói kéo anh về cái quá khứ mà anh vẫn đang trốn chạy khỏi nó.
"Đến đây mà không có chút quà cáp biếu tặng gì là sao đây?"
"Nghe tin bà mất,cháu vội,nên cháu quên rồi..."
"Mày nói một câu quên là nghe được sao?Vậy mày mang cái mặt mày tới đây để ăn chực thôi à?"
Dì ba xông lên toang đánh anh một phát liền bị chặn lại,cánh tay bị bẻ ngược lên sau đó đẩy ả ngã xuống đất,người gây ra chuyện này không ai khác chính là Taehyung.
"Ôi tay tôi"
"Mày làm gì vợ tao thế hả thằng oắt con?Mau bồi thường đi"
"Bọn mày ăn mặc sang trọng lắm mà,bồi thường có đáng bao nhiêu so với cái vest đó nhỉ?"
"Ai lại rộng lượng cho chúng mượn thế"
"Đau chết,đàn ông gì mà đánh phụ nữ,nhục!"
Lời châm chọc xỉa xói vẫn tiếp tục vang lên cho đến khi hắn lấy một xấp tiền mới cứng ném thẳng vào đám đông khiến tất cả im lặng,sốc hơn nữa,khi chiếc khẩu trang ấy được kéo xuống,mọi người mới ý thức được họ đã làm nên những chuyện tày trời.Gương mặt hắn dần trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết,hắn thề rằng nếu lúc đó hắn dùng thêm xíu lực nữa sẽ bẻ đứt bàn tay của ả ra khỏi cánh tay.
"Ôi cọc tiền này làm sao mới rửa sạch được cái nhân cách thối nát của các người đây?"-Taehyung lấy lại bình tĩnh,dùng khăn lau đi bàn tay đã chạm vào ai kia.
"Chủ tịch Kim..."
"Giờ cậu mới ý thức được tôi là cấp trên của cậu đó hửm?Lúc nãy cậu to mồm lắm mà,còn hắt cả nước vào người tôi,giờ sao không làm tiếp đi"
"Chủ tịch Kim,lúc nãy chúng tôi không biết,chỉ trêu đùa vui vẻ một chút thôi!!"
"Trêu đùa vui vẻ của các người là dìm người khác xuống đáy xã hội?Tôi chẳng hiểu quá đi,nếu hôm nay tôi không tới không biết các người sẽ làm điều gì hơn nữa với bé yêu của tôi đây"
"Chủ tịch Kim,chúng tôi sai,mong ngài tha tội..."
"Sao lúc nãy các người không kính cẩn như này đi?À nhớ không lầm thì hôm nay là đám tang của bà Min,các người lại to gan ồn ào xào xáo đúng là không nể mặt người đã khuất chút nào"
"Thật sự chúng tôi không cố ý,nhưng tại sao ngài lại đi chung với thằng rác rưởi đó chứ?"
Lời nói vừa thốt lên liền nhận một cái nhìn đáng sợ đến thấu xương.
"Ông nói lại tôi nghe,ai là rác rưởi?"
"Tôi..."
"Đừng tưởng chủ tịch Kim là muốn làm gì là làm,đám tang của bà Min,ha bà ta sớm đã không còn là một phần trong Min gia này rồi"
Câu nói đó làm anh như muốn chết đi sống lại,ý bọn họ là sao?Bà anh sớm đã không phải người trong Min gia?
"Cô hai,ý cô là sao?Bà cháu từ trước tới nay chưa đắc tội gì với gia tộc,sao có thể..."
"Mày thật ngây thơ làm sao,bà mày không đắc tội gì?Đúng,tao công nhận.Nhưng do bà mày tự dưng lại chạy khỏi Min gia thôi,mang xác về đây làm tang lễ là may lắm rồi đấy"
"Bà không bao giờ làm chuyện gì không có lí do"
"Nếu không phải trước khi ông mày chết có để lại nguyện vọng muốn bà mày chôn cạnh ổng thì còn lâu bọn tao mới đón xác về"
Không khí càng ngày càng trở nên không đúng lắm rồi,hắn biết miệng lưỡi họ độc ác nhưng nội tâm bên trong đã sớm bị doạ cho sợ chết khiếp.Đành kết thúc nhanh để Yoongi còn phải gặp bà lần cuối.
"Đủ rồi,những người làm trong Kim thị ngày mai lập tức nộp hồ sơ nghỉ việc hết cho tôi,chúng tôi không chào đón những người như các người.Còn những hợp đồng hợp tác làm ăn với các người tôi cũng xin phép huỷ,từ nay về sau Min thị Kim thị không liên quan gì với nhau"
"Chủ tịch Kim ngài nên suy xét kĩ lưỡng..."
"Hãy cho chúng tôi cơ hội"
"Không có các người Kim thị cũng chẳng chết được đâu,với lại đừng tưởng mấy trò hèn hạ bỏ túi riêng của các người trong tập đoàn tôi là tôi không biết,đây là cơ hội cuối cùng tôi giành cho các người,rút khỏi Kim thị hoặc hậu quả thế nào tự gánh lấy.Chúng ta đi,không đôi co với đám sâu bọ tạp nham này lâu sẽ bị truyền bệnh"
Kim thị và Min thị,nếu không hợp tác với nhau thì không phải người lỗ nặng nhất sẽ là Min thị hay sao?Đương nhiên là con người trong Min gia biết trên thương trường Kim thị gay gắt đến nhường nào đối với các đối thủ của mình.Lần này,có phải là họ đã chọc giận nhầm tử thần rồi không?Tất cả mọi thứ cũng chỉ tại một cái tên đáng chết không nên có mặt trong gia tộc này,Min Yoongi,sao chổi xui xẻo,đi đâu cũng gây xui xẻo và phiền toái.
—————
Xử lí như này sao tui thấy nó còn nhẹ nhàng quá-.-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro