Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14: Người, tôi, chúng tôi, chúng ta (2) (H)

Phần này có cảnh nóng, cân nhắc kỹ trước khi đọc cả nhà nhé (nhất là em nào đó nha hahha)


"Anh Son, làm ơn mang cho tôi một ít thuốc ức chế khẩn cấp tới đây."

"Không, không phải cho anh ấy, cho tôi. Yeah, loại mạnh nhất có thể, càng nhanh càng tốt."

"Không sao, tôi ổn, cứ làm đi."

Yoongi thở hổn hển, ngay lập tức quay lại phòng tắm và trốn ở đó. Anh vừa nghe thấy gì vậy! Taehyung đã yêu cầu thuốc ức chế khẩn cấp cho hắn? Yoongi biết cả omega và alpha đều có thuốc, nhưng người ta thường dùng chúng khi chỉ mới có các triệu chứng ban đầu của kỳ phát tình, không phải khi những tiếp xúc đã bắt đầu bén rễ. Những liều thuốc cực mạnh thì có thể có tác dụng nhưng chúng rất có hại cho cơ thể nên chỉ được bán theo đơn. Không bất ngờ gì khi những người giàu có và quyền lực sẽ có cách để có được chúng nhưng dù sao chúng cũng không phải lựa chọn tốt.

Tại sao Taehyung lại làm thế?

Bởi hắn không muốn cùng Yoongi?

Bởi Yoongi đã đẩy hắn ra?

Hắn trông như chuẩn bị rời đi từ trước rồi phải không, trước khi Yoongi gián tiếp xin hắn ở lại. Hắn đáng ra đã rời đi rồi vui vẻ với các omega khác phải không?

Không, không, không phải với các omega khác, không đâu...

Yoogi trượt xuống sàn, dựa lưng vào cửa. Anh không thích ý nghĩ đó, nó thật khó chịu. Nhưng rồi anh nhớ ra đây hẳn không phải kỳ động dục đầu tiên của Taehyung, có nghĩa là hắn đã từng trải qua chúng và hắn cũng đã làm gì đó để đối phó với tất cả những thứ ấy. Và Yoongi cũng hiểu rằng không thiếu những omega sẵn sàng lao vào hắn như thiêu thân. Nhưng lúc này, vì Taehyung phải ở cùng một omega đã từ chối hắn, nên hắn phải uống những viên thuốc đó? Có gì đó thật sai trái.

Cuối cùng omega cũng tự kéo mình ra khỏi phòng tắm, dù sao anh cũng không thể trốn trong đó mãi mãi.

"Uhm, Taehyung..."

"Sao vậy hyung? Anh thấy không khỏe ở đâu sao?" alpha đặt ly nước đang uống xuống và đứng dậy đi về phía Yoongi nhưng rồi chợt dừng lại cách đó vài bước, mặt nhăn nhó. Và chúa ơi, mùi hương của hắn mạnh mẽ và tuyệt diệu đến mức Yoongi cũng muốn trở thành thiêu thân.

"Ah không không. Oh, uhm, tôi xong rồi nên cậu cũng có thể tắm nếu muốn."

"Oh, ý hay đấy. Nếu anh cần gì khi em ở trong đó thì hãy gọi dịch vụ phòng nhé, em đã yêu cầu chỉ cho nhân viên beta nữ phục vụ phòng này."

Alpha biến mất sau cánh cửa phòng tắm và Yoongi ngã xuống giường, lại ôm lấy áo khoác Taehyung. Và anh nghĩ. Chẳng phải đây là những gì anh đã chờ đợi suốt những năm qua? Anh đã luôn muốn lần đầu tiên của mình là cùng alpha định mệnh, đó là lý do tại sao anh đã một mình chịu đựng tất cả những kỳ phát tình trước đây, không muốn ai khác chạm vào mình. Nhưng giờ anh cuối cùng đã ở cùng alpha định mệnh, hơn nữa còn là trong một phòng khách sạn, nhưng alpha của anh phải uống thuốc ức chế khẩn cấp? Yoongi chắc hẳn là một omega thất bại hoàn toàn.

Không nghi ngờ gì, cơ thể anh cảm thấy hạnh phúc khi ở bên Taehyung, đó là cách mọi thứ hoạt động đúng không? Sinh học đã mã hóa chúng thành một cặp khớp nhau như chìa khóa và ổ khóa, nhưng ngoài ra có gì hơn thế không? Yoongi trở mình trằn trọc trong khi vẫn ôm chiếc áo khoác, có thứ gì đó đập vào người anh. Lần trong túi áo, anh tìm thấy điện thoại của mình. Chắc Taehyung đã bỏ nó vào đây lúc ở nhà hàng vì omega không thể nhớ bất cứ điều gì. Anh kiểm tra điện thoại, có cuộc gọi nhỡ từ ông lão nhưng không có cuộc gọi nào của Jungkook.

Anh mong sẽ có vài cuộc sao? Ha, lẽ ra anh nên hiểu rõ mới phải? Jungkook đã đến nhà hàng và không khó để tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra với Yoongi, có thể hiểu được tại sao alpha trẻ không gọi tới. Yoongi chỉ thở dài khi đặt điện thoại lên bàn cạnh đầu giường, cạnh chiếc Rolex mà anh đã tháo ra trước đó. Giờ anh đã hiểu, mặc dù Taehyung không làm gì nhiều ngoài tỏa hương, anh vẫn hiểu rằng không ai có thể khiến anh cảm thấy như thế. Một khi cơ thể biết đến những cái chạm của người định mệnh, nó sẽ không chấp nhận ai khác. Và anh cũng sẽ không để Taehyung uống những viên thuốc đó.

Ngay khi anh nghĩ xong, alpha bước ra khỏi phòng tắm, mặc chiếc áo choàng tắm đôi với Yoongi. Chúa ơi hắn trông quyến rũ quá! Kiểu như, hắn lúc nào cũng đẹp trai nhưng đây là một cấp độ hoàn toàn khác. Nhưng hắn không đến với Yoongi mà đi về phía cửa. Yoongi hoảng loạn một chút nhưng rồi bình tĩnh lại, Taehyung sẽ không rời khỏi khách sạn trong bộ dạng đó phải không? Ngay sau đó, hắn quay lại, cầm thứ gì đó trong tay.

Yoongi nhanh chóng đi đến chỗ Taehyung và cướp lấy gói nhỏ trong sự bất ngờ của alpha.

"Đợi đã, hyung, không phải vậy, trả lại cho em đã!!"

Yoongi không nghe lời, anh chạy vào phòng tắm, đổ những viên thuốc màu đỏ xuống bồn cầu và xả chúng đi, ngay trước mũi Taehyung. Alpha không thể kìm lại nữa, hắn bước những bước dài và nhanh về phía Yoongi, tay ghìm vai anh vào tường phòng tắm.

"Anh có biết mình vừa làm gì không? Em cần những viên thuốc đó."

Taehyung làu bàu và đôi mắt sắc lạnh đó đã khiến Yoongi có chút hoảng sợ, thật ra anh đã hơi run rẩy. Nhưng anh không hối hận.

"Không, cậu không," omega thu hết dũng khí để nhìn lên và đặt bàn tay lên ngực alpha, "Tôi... anh ở đây, và anh cũng cần em."

"Anh-, anh chắc chứ?"

"Nếu em muốn, ý anh là, anh thì, anh rất muốn," Yoongi cố giữ bình tĩnh nhưng tim anh cứ đập thình thịch trong lồng ngực khi anh kéo tay từ ngực lên cổ Taehyung.

"Làm thế nào em có thể không muốn, em muốn muốn chết đi được," alpha đặt tay nơi thắt lưng Yoongi và nhìn sâu vào mắt anh, "đến mức em cần thuốc để ngăn mình lại."

Khuôn mặt Taehyung gần lại, và khi chỉ còn cách Yoongi vài centimet, hắn lùi lại. Yoongi không biết anh trông có hụt hẫng hay không, nhưng anh chắc chắn mình thấy đau.

"Em muốn làm điều này đúng cách, nụ hôn đầu của chúng ta không nên ở đây," alpha mỉm cười khi bế omega của mình trở lại giường và đặt anh xuống một cách nhẹ nhàng. Từ trên cao, hắn lại mỉm cười khi chải tóc mái ẩm ướt của Yoongi khỏi trán.

"Chúa ơi, anh đẹp quá."

"Vậy là anh không tầm thường nữa?"

Một tia đau khổ lóe lên gương mặt Taehyung khi Yoongi nhắc lại những lời của alpha trong lần đầu tiên họ gặp nhau. Hắn khi đó thật sự, rất tồi tệ.

"Em đã sai, em xin lỗi, xin hãy tha thứ cho em. Em mới tầm thường, suy nghĩ của em cũng tầm thường, em còn rất ngu ngốc," Taehyung nhìn thẳng vào Yoongi và xin lỗi trước khi vùi mặt vào ngực người lớn hơn, hít lấy hương hoa trà ngọt ngào. Hắn có thể cảm thấy omega của hắn hơi giật mình và cũng có thể nghe thấy nhịp tim của anh.

"Đừng nói thế, sao em lại tầm thường được. Mọi người luôn phát cuồng về ngoại hình của em mà," Yoongi cười khẽ khi thấy người trẻ hơn tự bêu xấu mình. Trong vài giây, hắn trông không giống alpha của Yoongi mà giống như một đứa trẻ đang xin lỗi vì cơn thịnh nộ vô lý của mình. Omega vỗ về mái đầu mềm mại ngay dưới cằm anh nhưng rồi Taehyung ngước lên.

"Em không quan tâm đến mọi người, nhưng anh nghĩ sao?"

"Anh nghĩ em rất đẹp trai."

"Còn anh rất xinh đẹp."

Alpha trườn lên và khum má Yoongi trong tay, nhìn thẳng vào anh với ánh mắt tràn ngập khát khao. Đứa trẻ mới nãy đã biến mất, alpha đích thực của Yoongi đây rồi. Hắn cúi xuống hôn lên trán, lên thái dương, lên hai má và cuối cùng chiếm lấy đôi môi hồng nhỏ xíu trong một cái hôn dịu dàng. Hắn phải đợi một chút để Yoongi đáp lại, nhẹ nhàng rồi dần mạnh mẽ hơn. Mùi hương mãnh liệt dần cũng có nghĩa là sức nóng bắt đầu chiếm lấy cả hai.

Taehyung buông ra để lấy không khí trước khi lại vùi xuống, tiếp tục xuống hỏi thăm cổ Yoongi, xuống nữa và chiếm lấy bất cứ phần da thịt nào lộ ra trên cổ áo choàng tắm.

"Được chứ?" hắn hỏi với những ngón tay ở chế độ sẵn sàng, loại bỏ vật cản cuối cùng đó.

"Cứ làm những gì em muốn đi, đừng hỏi nữa," omega ngoan ngoãn trả lời, khuôn mặt ửng lên như một bông hồng trà.

Đó là tất cả những gì alpha cần để tiếp tục sứ mệnh cởi áo choàng của mình: hắn cởi nút thắt, sau đó cẩn thận mở vạt áo mịn mượt, tay hắn run lên vì chỉ cần một động tác nữa, cơ thể omega của hắn sẽ lộ ra dưới đôi mắt thèm khát của hắn. Taehyung nuốt khan và cuối cùng cũng mở chiếc áo choàng ra.

"Wow..."

Đôi mắt đói khát kia sẵn sàng uống sạch cảnh tượng ngon lành đó trước khi chúng lang thang trên thân thể Yoongi từ đầu tới chân, thu vào từng chi tiết nhỏ. Omega vặn vẹo và e thẹn khép hai chân lại. Dường như nhận ra điều đó thực sự không giấu được gì cả, anh cố gắng lấy tay che mình và nhắm mắt lại để không phải nhìn vào alpha. Vấn đề là, nếu không có alpha, cơn nóng sẽ khiến cơ thể anh uể oải và đau đớn, anh sẽ không thể suy nghĩ bất cứ gì, nhưng bây giờ Taehyung đã ở ngay đó nên cơ thể của Yoong rất tỉnh táo, nó phản ứng với mọi điều nhỏ nhặt alpha làm, ngay cả khi tất cả những gì hắn làm là nhìn ngắm.

"Này chẳng phải giờ đã quá muộn để trốn khỏi em sao?"

"Sao anh biết được? Anh chưa bao giờ để ai nhìn thấy, anh..."

"Phải, rất vinh hạnh là người đầu tiên được chiêm ngưỡng cơ thể xinh đẹp của anh," Taehyung vẫn nhìn chằm chằm và Yoongi phải quay đi trong một nỗ lực vô ích khác để che giấu đôi má ửng hồng.

"Nhìn em đi mà?" alpha ôm má Yoongi trong bàn tay lớn và nhẹ nhàng quay đầu anh lại để họ có thể đối mặt nhau. Nhìn gần hơn nữa, hắn cảm thấy trái tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực nếu nó cứ đập nhanh và mạnh thế. Chờ một xác nhận trong đôi mắt mèo xinh xắn, hắn coi đó lời đồng ý khi omega khẽ gật đầu và nhắm mắt lại.

Môi họ lại vùi vào nhau.

Đôi môi hồng nhuận đó mềm mịn đúng như hình dung của Taehyung, chúng còn ấm nóng và mời gọi nữa. Hắn những muốn mọi thứ thật nhẹ nhàng và chậm rãi, nhưng khi nhận được lời đồng ý, hắn không thể giữ mình. Day, mút, liếm, các chuyển động trở nên gấp gáp và đầy mãnh liệt. Người ta nói rằng trao chất lỏng cơ thể cho nhau có thể khiến một cặp đôi phát điên. Họ hoàn toàn đúng.

Yoongi cũng hôn lại hắn, hình như omega cuối cùng cũng dần thả lỏng. Anh vươn tay lên quấn quanh cổ Taehyung, những ngón tay trắng sứ len lỏi qua tóc hắn, vặn và kéo. Alpha rê môi xuống thân mình lộ ra của Yoongi và tắm lên làn da trắng sữa những nụ hôn, có cái dịu dàng, có cái mãnh liệt. Giờ đã không còn quần áo cản đường hắn, đôi tay hắn có thể tự do dạo chơi trên từng inch cơ thể omega của hắn, đôi môi tự do chạm và ngậm bất cứ nơi nào, rồi chúng nhanh chóng tìm thấy một núm vú dựng thẳng đứng và ngậm lấy nó, lưỡi gẩy qua tinh nghịch. Hắn có thể cảm thấy cơ thể Yoongi vặn vẹo và cong lên bên dưới khi anh kéo tóc hắn mạnh hơn. Hấp dẫn đấy. Taehyung day day núm vú nhỏ trong miệng trước khi mút nó thật mạnh, bàn tay xoa nắn đầu ngực bên kia.

"Ahh..."

Omega lại cong lên áp sát hắn và Taehyung có thể cảm nhận rõ ràng thứ đó của anh chọc vào hắn. Alpha ngồi dậy để nhìn omega của mình bề bộn bên dưới, lấp lánh trong mồ hôi, mái tóc tơ ẩm ướt và lộn xộn, đôi mắt mù sương mơ màng và mất tiêu điểm. Ngực anh phập phồng nặng trĩu với từng tiếng rên rỉ vô thanh thoát ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn.

"Anh quá xinh đẹp," alpha liếm môi khi lướt một ngón tay từ xương cánh bướm đến rốn Yoongi, "quá hoàn hảo."

Taehyung cởi áo choàng tắm của mình và nhanh chóng quăng nó qua một bên, để lộ cơ thể săn chắc và người anh em cứng như đá. Omega nhìn hắn từ trên xuống dưới và đỏ bừng mặt.

"Yoongi à, khuôn mặt e thẹn của anh đáng yêu lắm, nhưng nếu anh cứ ngại ngùng thế, chúng ta sẽ không đi đến đâu cả."

"Anh- anh không thể được chứ? Anh không quen mấy chuyện này chút nào!" omega bĩu môi và trông anh còn đáng yêu hơn nhiều, "nếu em không muốn làm nữa, em có thể dừng lại."

Oh giờ là cuộc tấn công kép của bĩu môi hờn dỗi và bầu má phúng phính, Taehyung chỉ muốn thủ thỉ thêm những lời khen ngợi, nhưng hắn còn có việc quan trọng hơn phải làm.

"Em không muốn dừng lại, và anh cũng vậy," alpha đột nhiên thay đổi tư thế và tách đùi Yoongi bằng đùi mình, nắm lấy người anh em cương cứng của omega, "không phải khi anh đã cứng và ướt thế này."

Câu nói của Taehyung dường như đã chạm phải công tắc xả lũ, chất nhầy tuôn ra từ mặt sau omega, hoa trà ướp mật ong ướt đẫm tấm ga trải giường bên dưới và vương cả lên bàn tay alpha.

Ngay lập tức, hắn thốt lên một cách hào hứng khi chằm chằm vào thứ chất nhầy lấp lánh trên tay, "nó thực sự là..."

"A- anh xin lỗi.."

"Sao anh lại xin lỗi? Điều này thật tuyệt vời, mùi đỉnh quá, em chưa bao giờ hạnh phúc hơn thế trong đời," alpha thì thầm khi đưa những ngón tay đầy dịch đến cửa vào của Yoongi. "Thế này ổn chứ?"

Hắn dừng lại và hỏi, và khi nhận được cái gật đầu, hắn cẩn thận đẩy một ngón vào trong. Hắn phải kiên nhẫn; mặc dù Yoongi có vẻ đã ướt lắm rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên của anh và anh nên được mở rộng. Ngón tay của hắn không gặp nhiều chống cự nên hắn thêm một ngón khác, rồi một ngón nữa và thăm dò xung quanh. Bên trong thật khít khao, ấm áp và ẩm ướt, mọi chuyển động nhỏ nhất đều được bôi trơn bởi lượng lớn chất dịch từ omega.

Những ngón tay dài ra vào trong anh ngày càng nhanh và Yoongi chỉ biết vặn vẹo, hổn hển, hai tay nắm chặt lấy ga giường, ngón chân gập lại sung sướng.

"Đủ rồi, Tae, anh không thể-"

"Tụi mình phải chuẩn bị chút nữa."

"Anh đã sẵn sàng, làm ơn," Yoongi cầu xin, hai tay trượt lên đùi alpha của anh, cổ vũ hắn. Mắt hắn dõi theo chuyển động của tay anh và nhanh chóng đặt lên gói nhỏ cạnh đó. Hắn nuốt khan.

"Chúa ơi anh không cần phải cầu xin, em cũng muốn được vào trong đến chết mất."

Taehyung nhanh chóng đeo bao cao su và không biết có phải tưởng tượng không nhưng hắn có thể thề rằng Yoongi vừa lườm cái thứ cao su đó với vẻ mặt bị xúc phạm. Hắn trao cho omega nụ hôn đầy và sâu trước khi đặt mình ở lối vào. Đầu khấc hút vào động nhỏ như nam châm. Yoongi co rút như điên, alpha có thể cảm thấy mình đang bị kéo vào và hắn không thể chịu đựng được nữa. Chậm rãi nhưng kiên định, Taehyung đẩy vào; mặc dù bên trong rất chặt, nhưng chất dịch đã giúp nó dễ dàng hơn nhiều, hoặc có thể là do Yoongi đang mở ra cho hắn. Dù sao họ cũng là một cặp đôi định mệnh.

"Em vào hết rồi. Anh ổn chứ?" Taehyung cuối cùng cũng nhìn lên omega của mình, ôi chúa ơi, khuôn mặt đó không chỉ ổn thôi đâu, "Oh, đây rồi," hắn cười nhếch mép.

Yoongi cảm thấy như các cơ quan của mình đang được sắp xếp lại để chấp nhận alpha, và đáng sợ là cảm giác lại quá tốt, anh không cảm thấy như có gì đó ngoại lai xâm phạm mình, nó giống như một phần cơ thể bị mất của anh cuối cùng cũng trở lại.

"Anh làm tốt lắm, giờ em di chuyển nhé?"

Những chuyển động của hắn mới đầu rất du dương nhưng càng lúc chúng càng điên cuồng hơn khi cả hai đều mãnh liệt đuổi theo nhau. Alpha dùng tay chăm sóc người anh em bị bỏ rơi của Yoongi, và chỉ sau vài lần xóc, hắn thấy vách thịt co giật kẹp thành viên của mình thật chặt.

"Taetae, anh sắp.."

"Được rồi, anh có thể bắn."

Omega bắt đầu hòa nhịp theo những cú thúc của alpha, và nhanh chóng, cơn sóng khoái cảm trào qua bụng anh và kết thúc nơi bàn tay Taehyung. Cơn cực khoái bóp chặt đỉnh alpha. Hắn giữ yên bên trong cho qua đợt sóng và đợi Yoongi trước khi cố gắng rời ra.

"Không, đừng..." omega níu lấy tay Taehyung.

"O-oh, anh muốn một lần nữa sao?"

"Em không?"

"Tất nhiên em muốn, nhưng cơ thể anh có ổn không?"

"Sẽ, nếu em quan tâm nó hơn."

"Chờ em thay cái này thật nhanh rồi..."

Taehyung chỉ vào bao cao su đầy ắp và đây, lại thế rồi, Yoongi giận dỗi nhìn về phía món đồ tránh thai. Và cái nhìn căm hờn đó vẫn tiếp diễn trong vài lần tiếp theo alpha đeo vào, nếu có gì khác chỉ là nó càng lúc càng dữ dội hơn. Omega của hắn, dù vậy vẫn giữ im lặng.

Sau một vài lần nữa, Yoongi cuối cùng cũng ngừng đòi hỏi thêm và Taehyung thở phào nhẹ nhõm. Không phải là hắn đã chịu hết nổi hay không muốn làm nữa, hắn chỉ lo omega đang tự khiến mình kiệt sức; họ thậm chí còn chưa ăn trưa.

"Hãy ăn gì đó và nghỉ ngơi chút, được chứ?"

Dịch vụ phòng được gọi và Taehyung chỉ cho phép người phục vụ dừng ở sảnh trước phía sau cửa chính của phòng. Ngay cả không khí trong phòng giờ cũng có mùi như sự gắn kết của họ và hắn không muốn ai làm xáo trộn bầu không khí đặc biệt đó. Yoongi vui vẻ dùng bữa, anh hẳn là đói lắm. Đến cuối bữa ăn, anh thấy mệt mỏi và buồn ngủ, chắc vì anh đã tiêu tốn quá nhiều thể lực rồi.

"Đừng tự làm mình mệt quá, anh nên chợp mắt chút khi đã no."

"Cảm ơn. Em cũng vậy, muốn ngủ chút không?"

Taehyung nghĩ rằng omega chỉ là quan tâm hắn nhưng khi Yoongi kéo tay áo hắn và nhìn hắn với đôi mắt mèo buồn ngủ, hắn đã hiểu.

"Cùng ngủ nào."

Hắn mỉm cười, nắm lấy tay Yoongi và dẫn anh trở lại giường. Họ ngủ thiếp đi trong vòng tay nhau.

Yoongi tỉnh dậy vài giờ sau đó, ướt đẫm mồ hôi và chất dịch. Anh thoát áo choàng nhanh nhất có thể, không còn ngượng ngùng vì lõa thể nữa, không có thời gian cho việc đó. Đầu anh choáng váng đến nỗi anh không thể nghĩ thông. Lối vào của anh co giật không thể kiểm soát, những tiếng nhớp nháp liên tục thoát ra khi chất nhầy không ngừng tuôn ra từ phía sau. Trước mặt anh, alpha vẫn đang nhắm chặt mắt, hắn chắc là rất mệt? Dù sao thì họ cũng đã làm vài hiệp trước đó mà Yoongi vẫn chưa thỏa mãn, thật điên rồ. Nhưng sao cũng được, cơ thể luôn thành thật, và tại thời khắc này nó cảm thấy muốn được lấp đầy trở lại.

"A-anh đang làm gì vậy?" Taehyung ngáp khi mở mắt ra và thấy omega đang ngồi trên đùi mình, tay bận rộn luân động trên thành viên đã thức giấc của hắn đến độ cứng hoàn toàn. Chất trơn sáng bóng đó trên tay anh, trời ơi, không thể chỉ là tinh dịch của hắn... "OMG có phải anh đang dùng của anh-"

"Đúng, tiện nhỉ? Cuối cùng anh cũng tìm ra cách dùng hợp lý cho cái chất nhầy chết tiệt này," đôi mắt Yoongi lấp lánh, trông anh có vẻ tinh nghịch? Và giọng điệu nghe cũng khang khác. Mà dù sao thì nỗ lực của anh dường như là dư thừa vì chỉ nguyên ý nghĩ về việc omega lấy chính chất nhầy của mình để chà lên Taehyung đã khiến alpha cứng như đá rồi.

"Em nghĩ em sẵn sàng rồi, anh không biết hậu quả của những gì anh vừa làm đâu."

"Oh yeah? Nhưng anh nghĩ anh biết rõ đấy, và anh sẽ còn làm nhiều nữa cơ."

Omega cảm thấy chủ động một cách kỳ lạ, đây là kỳ của anh, anh quyết định sẽ làm mọi thứ theo cách của mình. Vậy nên anh leo lên người Taehyung thêm một chút, và nhấc mình lên.

"Hyung, đợi đã, bao cao su.."

"Kệ mẹ bao cao su đi, anh chán ngấy chúng rồi, em phải trực tiếp chạm vào anh," anh mỉm cười, hay nhếch mép? khi hạ xuống Taehyung, "như thế này này."

Yoongi chật vật nâng hông và alpha càu nhàu. Người lớn hơn chỉ được nắm quyền kiểm soát trong vài giây trước khi đôi bàn tay lớn nắm lấy hông anh.

"Hãy nhớ rằng chính anh đã yêu cầu," giọng nói trầm khàn gầm lên khi hắn giữ omega của mình ở bên trên, trước khi tách hai mông anh ra và bắt đầu dập mạnh xuống không ngừng. "Chết tiệt anh nói đúng, vứt mẹ bao cao su đi, em nên làm thế này ngay từ đầu."

Những âm thanh da thịt va chạm, những tiếng rên rỉ và hổn hển vang vọng khắp phòng. Tinh dịch Yoongi vương vãi khắp bụng Taehyung, nhưng không biết sao anh không thể giải phóng.

Sau một lúc, Taehyung xoay Yoongi lại khi vẫn ở trong và đặt anh xuống nệm. Mặc dù cảnh omega nhún trên người hắn trông rất đẹp, nhưng làm từ phía sau tỏ rõ sự thống trị hơn, tất cả các alpha đều thích đóng vai trò thống trị trong kỳ động dục. Và bằng cách này, hắn có thể nhìn rõ ràng mặt sau của omega, từ gáy đến nơi họ kết nối, chưa kể hắn cũng có thể đâm sâu hơn từ tư thế này, thật tuyệt. Bên trong omega nóng đến điên rồ, giống như anh đang bị sốt theo đúng nghĩa đen vậy. Cái cách Yoongi chủ động với hắn trước đó không hề giống anh ấy, nhưng rồi sau đó, Taehyung hiện tại, người đang mãnh liệt đâm rút omega của hắn, cũng không giống hắn. Có chút đáng sợ khi bản năng đã hoàn toàn chiếm lấy bản thể của họ.

"Ahh, Tae, không, tại sao nó vẫn to ra?"

Hỏi hay lắm. Taehyung nhếch mép khi trả lời trong đầu bằng giọng điệu thường dùng trong các hội nghị.

"Vì omega của em chưa hài lòng, nên em phải cố gắng nhiều hơn," hắn đâm một cú thật mạnh để chứng minh quan điểm của mình, rồi hắn nắm lấy tay Yoongi và ấn nó vào bụng omega, xoa nắn xung quanh, "đây, anh có cảm thấy em bên trong không?"

"Tae, Tae anh không tới được, tại sao anh không tới được..." Yoongi gần như thổn thức, anh run rẩy xung quanh Taehyung.

"Kiên nhẫn nào, bé yêu, một khi em phóng thích tất cả vào trong anh, anh có thể tới."

Taehyung ngày thường sẽ co rúm lại trước mấy câu nói kiểu ấy, nhưng alpha Taehyung thì khá hài lòng với màn trình diễn đó. Hắn có thể cảm thấy kích thước của mình bắt đầu phồng lên nên hắn nhanh chóng đẩy kết đang lớn dần vào trong Yoongi, không hề khó khăn vì cơ thể omega rất sẵn sàng chấp nhận.

"Tae, đó là gì vậy?" có một tia sợ hãi trong giọng nói của Yoongi.

"Đừng lo, đó là kết của em, anh biết không? Nó sẽ chăm sóc cơn nóng của anh."

Taehyung bỏ hết sự alpha thống trị của mình khi nhìn thấy cơ thể run rẩy của Yoongi, hắn cẩn thận đặt cả hai người xuống để tạo tư thế thoải mái hơn, vòng tay ôm bụng Yoongi. Omega giữ chặt hai cánh tay che chở đó, anh hít thở thật chậm khi cơ thể tiếp tục thích ứng với kích thước đang phát triển bên trong.

Alpha rải lên làn da Yoongi những nụ hôn phớt nhẹ, từ xương bả vai cho đến gáy. Cái gáy trông thật ngon lành trước mắt hắn, ngay trước miệng hắn. Hắn muốn nếm nó.

"Đừng! Đừng cắn! Làm gì cũng được, đừng cắn anh," omega lập tức đưa tay che cổ khi cảm thấy đôi môi lướt trên gáy.

Mặc dù hắn rất buồn vì bị từ chối, Taehyung cũng hiểu rằng còn quá sớm để đánh dấu, nên hắn đã chuyển sang hôn ngón tay Yoongi. Nhưng khi hắn vào sâu bên trong omega của mình, bản năng vẫn thúc giục hắn cắn thứ gì đó. Cuối cùng hắn đã để lại những vệt hằn dấu răng trên tay mình.

Cơ thể Yoongi căng ra khi được lấp đầy bởi Taehyung, cuối cùng omega đã tìm thấy sự giải thoát và sự hài lòng. Cơ thể anh cuối cùng cũng thư giãn, đồng thời cũng kiệt sức.

"Tae, cảm ơn em."

"Anh thế nào?"

"Tốt, nhưng buồn ngủ quá."

"Ngủ đi."

"Như thế này?"

"Ý là cứ để nó ở trong?"

"...."

"Ý em là mình phải đợi một chút để nó xuống, nên nếu anh muốn ngủ thì cứ ngủ đi."

Anh làm theo lời hắn và nhắm mắt lại. Giấc ngủ tự đến. Taehyung thức lâu hơn một chút, thật không dễ gì ngủ được khi đang chờ kết xẹp xuống, nên hắn đã dành thời gian chiêm ngưỡng dáng ngủ của Yoongi. Cuối cùng hắn cũng có thể rút ra và quyết định dọn dẹp một chút sau đó mặc áo choàng mới cho cả hai trước khi ôm omega chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, alpha thức dậy căng đầy sảng khoái dù có chút mệt. Toàn bộ cơ thể hắn râm ran chỉ vì nhớ lại cảm giác tốt thế nào với omega, omega định mệnh của hắn. Tuy nhiên, sự mãn nguyện đã không được lâu khi hắn nhanh chóng nhận ra Yoongi không có bên cạnh mình. Hắn đột ngột ngồi dậy và nhìn xung quanh. Người ta nói rất nhiều về việc omega thấy buồn thế nào khi alpha của họ để họ một mình trong kỳ phát tình, nhưng alpha cũng không cảm thấy tốt hơn nếu omega của họ bỏ rơi họ sau quá nhiều thân mật. Bình tĩnh lại, Taehyung nghĩ Yoongi chỉ vào phòng tắm hay gì đó thôi. Nhưng hắn sai rồi. Omega của hắn ở ngoài ban công, khụt khịt một chút, rồi lau thứ gì đó khỏi mặt. Anh đang khóc. Trái tim của Taehyung không thể chịu nổi cảnh tượng đó. Bản năng của hắn bảo hắn bước tới, kéo omega đang thổn thức vào vòng tay và bảo đảm với anh rằng mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng lý trí nói với hắn rằng phải có lý do khiến người định mệnh của hắn quyết định ra ngoài đó khóc một mình. Và hắn biết lý do ấy là gì. Hắn cũng muốn khóc.

Quấn mình trong chiếc áo choàng, Taehyung nhìn quanh phòng. Đó là loại phòng tổng thống lớn, có tất cả mọi thứ mà những vị khách đức cao vọng trọng sẽ cần, và có lẽ cả những thứ họ không cần đến nữa. Đến bây giờ hắn mới nhận ra có một cây đàn piano trong phòng. Người của hắn có lẽ đã chọn căn phòng này vì họ biết hắn yêu piano. Hắn ngồi xuống băng ghế, đã bao lâu rồi? Mẹ là người duy nhất trên Trái đất từng nghe hắn chơi nhạc, và kể từ khi bà đi mất, hắn không còn muốn chạm vào phím đàn nữa, vì nó thật quá đau đớn.

Taehyung hít một hơi thật sâu, và nhấn. Ban đầu có hơi ngượng ngịu vì đã quá lâu rồi, nhưng hắn nhanh chóng tìm lại được cảm giác. Hắn có thể chỉ biết một bài hát nhưng bài hát đó là cả thế giới với hắn.

"Bất kể họ là ai, con phải trân trọng người định mệnh của mình, bởi vì chỉ có một người như vậy trên đời."

Từ khi nghe những lời đó của mẹ, Taehyung đã có một kế hoạch rất rõ ràng: tìm thấy omega định mệnh của mình, yêu thương và trân trọng cô ấy, và hạnh phúc bên nhau mãi mãi về sau. Nhưng đó chỉ là câu chuyện cổ tích số ít người may mắn nhận được; Bởi hắn đang ở đây, một mình trong căn phòng rộng lớn và trống rỗng trong khi omega của hắn đang khóc và hắn chỉ biết bất lực. Bởi vì hắn biết, lý do cho những giọt nước mắt đó không chỉ liên quan đến hai người họ.

"Em chơi đàn?" Yoongi đứng bên cạnh hắn, hình như anh đã ngừng khóc.

"Chỉ bài này thôi," Taehyung không dám nhìn lên. Hắn sẽ hoàn thành bản nhạc trước khi nói chuyện.

"Cơ thể anh ổn chứ?" hắn hỏi, tay vẫn đặt trên phím đàn.

"Nó ổn." Yoongi nhỏ giọng, không nghe ra đang vui hay buồn.

"Anh ổn chứ?" Taehyung cuối cùng cũng quay lại và nhìn thẳng vào omega của mình.

Im lặng.

"Xin lỗi," alpha nói.

"Vì cái gì?" omega của hắn có vẻ bối rối.

"Xin lỗi vì đó là em, người anh muốn là người khác phải không."

"Không, em đã giúp anh, anh nên cảm ơn mới phải. Anh đã chờ đợi bao nhiêu năm rồi, em không làm gì sai cả. Và, ừm, anh cũng xin lỗi, có lẽ em đã không muốn làm điều đó với một gã tầm thường nhàm chán như anh."

"Em không nói thế!"

"Không phải hôm qua, nhưng khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, khi em thực sự tỉnh táo, em đã nói điều đó. Cũng tốt, anh biết mình mà, anh không phải người phụ nữ tao nhã mà em chờ đợi."

Yoongi không có ý làm cho nó có vẻ chua cay. Từ trước anh đã biết rằng alpha của mình có một hình mẫu lý tưởng, và anh hoàn toàn hiểu. Cô Sunmi là hình mẫu tuyệt vời để làm mẫu người lý tưởng. Anh cứ nghĩ mình sẽ có thể nói ra tất cả với sự bình tĩnh hơn, nhưng rồi anh nhớ ra mình đã thấy Taehyung và Yeongmi đi ăn trưa cùng nhau vào ngày hôm trước. Anh không biết làm thế nào alpha biết được kỳ phát tình của anh nhưng bây giờ khi nó đã kết thúc, anh nên để mọi thứ trở lại như cũ.

"Em không hề có ý đó." Một lần nữa, Taehyung tuyệt vọng giải thích, bởi vì hắn thực sự không có ý như vậy. Vào thời điểm đó, hắn chỉ cố gắng để làm anh phân tâm, và cú sốc khi bỗng dưng gặp người định mệnh đã khiến hắn hành động ngu ngốc. Hắn tưởng rằng họ đã hóa giải điều này từ hôm qua nhưng có vẻ là không. Hắn nhớ Jungkook đôi khi gọi Yoongi là "xinh đẹp" và cách omega hài lòng với điều ấy. Khi Taehyung nói điều tương tự đêm qua, omega thực sự cảm thấy thế nào? Anh đã mỉm cười đáp lại, phải không? Nhưng đó có lẽ chỉ là bản năng và không nghi ngờ gì nữa, Yoongi-giờ-đã-tỉnh-táo tin rằng tất cả những lời khen đó không gì hơn tiếng nói của hormone.

"Anh đã bảo mọi thứ rất tốt, chính anh kéo em vào chuyện này, em phải nghỉ làm vì anh. Nhưng bây giờ anh ổn hơn rồi, em có thể quay lại làm việc."

Anh kéo hắn? Taehyung nhớ rất rõ hắn là người đã mang Yoongi đến đây. Nhưng giờ không gì hắn nói có thể thay đổi tâm trí Yoongi huh? Có lẽ omega đã tự đặt mình vào một trạng thái u sầu không thể xâm nhập.

"Kỳ của anh, thường là bao lâu? Và có thể tệ đến mức nào?"

"4 ngày. Anh chưa bao giờ giải quyết theo cách này trước đây nên anh không chắc, nhưng hy vọng đêm qua đã đủ cho nó rồi. Bất cứ thứ gì còn lại sẽ không đến mức không thể chịu đựng được, anh sẽ tự giải quyết. Em không cần phải phiền với anh nữa đâu."

"Em, em có thể ở lại với anh nếu anh muốn?" Taehyung cố giữ ánh mắt của Yoongi, nhưng omega lại quay đi.

"Không cần đâu. Thật ra là, "nữa", ý anh là từ bây giờ. Bác sĩ của anh nói rằng nếu ở quanh người định mệnh, cơ thể sẽ phản ứng và kỳ có thể sẽ còn tồi tệ hơn, vậy nên sẽ tốt hơn nếu chúng ta không gặp nhau. Ý anh là, em cũng muốn thế mà, phải không?"

Taehyung chỉ muốn nói rằng "em rất sẵn lòng chịu trách nhiệm cho tất cả các kỳ phát tình của anh từ giờ trở đi" nhưng hắn không thể làm được. Yoongi sẽ không tin hắn. Đặc biệt là dường như omega đặt trái tim của mình ở nơi khác. Nhưng hắn tự hỏi không biết omega có dự định gì sau chuyện này, rõ ràng anh sẽ không chạy vào vòng tay Taehyung, nhưng cũng không có vẻ như anh sẽ đến với Jungkook. Nếu anh cần thời gian để dàn xếp mọi thứ ổn thỏa, Taehyung có thể đợi, miễn là omega của hắn không chọn cậu bạn ấu thơ của hắn.

"Nếu anh không muốn dành kỳ của mình cho em, thì cũng không sao, đó là quyết định của anh và em tôn trọng nó. Nhưng nếu có một lúc nào đó anh muốn, em sẽ trên cả sẵn sàng bất cứ khi nào anh cần." Taehyung ngồi xuống chiếc ghế tình yêu, nhìn omega của mình đầy dịu dàng.

"Em muốn ăn sáng không? Anh đãi, như một lời cảm ơn," cuối cùng Yoongi cũng lên tiếng. "Chúng ta cũng phải gọi dịch vụ phòng nữa, anh chưa cảm thấy muốn đi đâu cả."

"Dịch vụ phòng thì được, nhưng anh không trả được đâu."

"Sao? Ở đây đắt thế á? Oh đúng rồi, đây là khách sạn 5 sao mà."

"Ừm, thực ra em không biết giá, nhưng anh là khách của em và đây là khách sạn của gia đình em, nên họ sẽ không để anh trả tiền đâu."

Họ đợi dịch vụ phòng trong thinh lặng. Đôi lúc, Yoongi nghĩ rằng thế là quá nhiều nên anh đã đến bên cây piano và chơi vài bản nhạc. Taehyung chỉ yên lặng lắng nghe với nụ cười buồn. Điều này nghe có vẻ rất hay trên lý thuyết: cùng ở trong một căn phòng với omega định mệnh của mình, người trông cực kỳ lộng lẫy trong chiếc áo choàng lụa màu ngà đang chơi đàn piano cho riêng mình. Nhưng thực tế, khoảng cách to lớn giữa hai luồng cảm xúc của họ đã để lại vệt ố trên bức tranh hoàn hảo ấy.

Dịch vụ phòng tới kèm bữa sáng đầy đủ và Taehyung cũng gửi quần áo của họ đi giặt ủi. Và khung cảnh đẹp-đẽ-nhưng-nhuốm-vàng đó vẫn tiếp tục trải ra, ai mà biết rằng cùng ăn bữa sáng sau một đêm làm tình có thể buồn thế này. Nhưng ngay cả với suy nghĩ đó, alpha cũng chưa sẵn sàng cho những gì omega của hắn sắp nói.

"Taehyung, anh có thể nhờ em một chuyện được không?"

"Tất nhiên, là gì vậy?"

"Em có thể nói dối Jungkookie không?"

"Sa-sao?" Taehyung mơ hồ, hắn không biết điều gì sắp xảy ra nhưng hắn biết rằng nó sẽ rất đau.

"Nếu cậu ấy hỏi em, em có thể nói rằng em thích anh không? Em gần như là anh ruột của cậu ấy, cậu ấy sẽ nghe em. Đến khi cậu ấy bình tĩnh lại, em có thể nói rằng chúng ta không hợp nhau hay gì đó..."

Omega trông buồn bã với đôi mắt rũ xuống, đôi môi kéo ra thành một đường mỏng. Taehyung cắn chặt môi, hắn không nghĩ Yoongi cho rằng mọi thứ trầm trọng đến mức này. Hắn đặt dao nĩa xuống và thở mạnh. Khí chất alpha của hắn khiến omega giật mình và ngừng động đậy, anh chỉ chằm chằm vào Taehyung, không dám nhìn đi chỗ khác.

"Em không thể nói dối cậu ấy nữa, em không muốn. Nhưng em sẽ nói với cậu ấy rằng em thích anh, bởi đó là sự thật."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro