Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

33

-gấu yêu, dậy thôiiiii

yoongi choàng ôm lấy người đang còn say giấy nồng bên cạnh, nhìn ngắm gương mặt ấy cho thật rõ

gương mặt cậu đã thầm thương trộm nhớ bao nhiêu năm, thú thật ngần ấy năm qua, cậu chưa từng quên đi người này, một giây phút cũng chưa

cậu không biết nữa, cậu muốn yêu người đàn ông này, mặc kệ phút kế tiếp cậu có đau lòng đến cùng cực hay như bị gieo xuống đáy vực sâu cậu vẫn muốn một lần người đàn ông này thuộc về mình, một lần thôi, cậu xin đấy

-em dậy rồi sao

taehyung dụi dụi mắt, sau đó hôn lên môi cậu một cái

yoongi bị hôn cũng không bất ngờ, vẫn say mê nhìn ngắm người bên cạnh, như thể chỉ cần cậu chớp mắt, người ấy sẽ biến mất

em yêu anh, em yêu kim taehyung, em thật sự rất yêu anh

-gấu yêu, anh có yêu em không?

yoongi nhẹ nhàng hỏi một câu, câu hỏi đã ghìm chặt vào lòng cậu cả một quãng thời gian dài, như chiếc đinh sắc nhọn khiến cậu mỗi khi nghĩ tới tim lại đau nhói đến khó thở

dù giờ hắn trả lời là không, cậu vẫn một lòng một dạ yêu hắn, yêu bằng cả tâm khảm

em đã đau lòng vì anh rất nhiều, thêm chuyện anh chẳng hề yêu em, thì em cũng sẽ không sao cả, em yêu anh là đủ rồi

-anh có! anh yêu em

taehyung trả lời dứt khoát, không nói thêm gì ghì chặt cục bông trước mặt vào lòng, chặt đến mức yoongi cảm thấy mình và hắn sắp trở thành một luôn rồi

-em cũng yêu anh, yêu rất nhiều

yoongi giọng nói chắc nịch nói ra nỗi lòng của mình, cậu thở phào vì câu trả lời không phải là "không", dù chuẩn bị tâm lí cỡ nào nhưng từ chính miệng hắn phủ nhận cũng làm cậu đau lòng chứ, tâm can vỡ vụn mất thôi, sợ quá

sau giọng nói khẳng định dõng dạc kia, yoongi lí nhí nói thêm

-anh đừng gieo cho em hy vọng rồi bỏ em đi như 5 năm trước có được không? em đã rất khổ sở, em...em đã rất nhớ anh

nỗi lòng này, cuối cùng cậu cũng đã có thể bày tỏ rồi, thật tốt

nói xong, yoongi im lặng đợi mãi cũng không thấy hắn trả lời

-taehyung?

yoongi gọi hắn một tiếng, hai tiếng rồi đến ba tiếng

-TAEHYUNG!

cậu giật mình bật dậy gọi lớn tên hắn

hắn đâu rồi? đây là phòng cậu mà? không phải hắn vừa nằm ở kế bên ôm cậu vào lòng sao?

"taehyung...taehyung anh đâu rồi"

nước mắt yoongi rơi lã chã, thì ra là mơ, tất cả chỉ là mơ, là cậu vọng tưởng, tự mình suy nghĩ ra viễn cảnh hạnh phúc đó, mày điên rồi yoongi, mày điên thật rồi

trở về thực tại đi, anh ấy đâu có thuộc về mày? mày đang mơ mộng về điều gì vậy? mọi thứ đã dừng lại ở ngày hôm đó rồi, tỉnh đi!

ngồi trên giường thẫn thờ một lúc lâu, yoongi lại nghĩ về chuyện hắn và cậu đã làm tối hôm qua

bỏ qua cái việc ấy đi dù sao cậu cũng không bị thiệt, nhưng trước khi ngủ cậu làm sao lại nói những lời bi thương đó cho hắn nghe? cậu đã cố chôn vùi nó năm năm còn gì? hắn sẽ lại nhìn cậu bằng ánh mắt thương hại cho xem, đã nói ở ngoài thực tế rồi lúc nãy nằm mơ cậu còn nói tiếp, quả thật cậu muốn nói ra hết nỗi lòng của mình cho hắn nghe nhưng mà thôi, nhiêu đó là đủ rồi

lắc đầu thật mạnh để cho mình tỉnh táo hơn, yoongi bước vào nhà vệ sinh, hoàn toàn coi chuyện hôm qua và giấc mơ khi nãy là ác mộng để muốn nghĩ cũng không dám nghĩ đến nữa

hình như cậu bỏ quên một thứ gì đó..

..lời cuối cùng hắn nói hôm qua
_________

yoongi bước xuống nhà, bản thân tí nữa bị mấy món đồ ăn sáng nằm ở trên bàn làm cho giật mình

chỗ thức ăn này, hmmm... nhìn không đẹp mắt lắm

mãi vẫn còn đang lơ ngơ, điện thoại yoongi thông báo có tin nhắn, nội dung không dài không ngắn nhưng nó đủ khiến cậu bất ngờ té xỉu

"em dậy chưa? chắc là chưa, nếu xem được tin nhắn này thì nhớ trả lời lại cho tôi. thức ăn sáng là do tôi làm, tôi biết là nhìn nó không đáng tin cậy để ăn nhưng mà tôi bảo đảm, mùi vị không tệ đâu. còn nữa, lưu số điện thoại của tôi vào!"

yoongi đã đọc đi đọc lại dòng tin nhắn này 10 phút rồi, cậu không biết phải diễn tả mớ cảm xúc hỗn độn trong người mình lúc này như thế nào

cậu chắc chắn sẽ không nghĩ đến vấn đề taehyung rung động với cậu đâu, chuyện đó hoàn toàn không có khả năng

vậy đích thân nấu bữa sáng cho cậu là có ý gì? nhìn tay nghề cũng đủ biết hắn chẳng hay làm mấy cái này

"tôi dậy rồi, cảm ơn vì bữa sáng"

thật ra cũng không định phản hồi lại nhưng yoongi là con người lịch sự, là em bé ngoan của ba mẹ, là tuyệt tác của tạo hoá, thế nên cậu nghĩ mình cần cảm ơn hắn ta

chưa tới một phút, lại có tin nhắn gửi tới

"có ngon không?"

"tôi chưa ăn"

nhắn xong câu này, điện thoại của cậu hiện lên hẳn cuộc gọi đến

còn

ai

ngoài

hắn

yoongi do dự không biết có nên bắt máy hay không, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ấn nút xanh

"sao vẫn chưa ăn? sợ tôi bỏ độc em phải không?"

tiếng của taehyung cứ trầm trầm vang ra từ trong điện thoại, ngày ấy yoongi mê như điếu đổ cái giọng nói này

-tôi vừa dậy, còn chưa kịp ngồi xuống bàn ăn thì anh đã nhắn tin, lại còn gọi đến

giọng yoongi thể hiện một chút khó chịu, sao hắn cứ năm lần bảy lượt nghĩ xấu cho cậu vậy? cậu còn chưa có suy nghĩ tới việc hắn bỏ độc mình mà con người kia đã nghĩ trước rồi, hay là bỏ thật vậy trời

"vậy là tôi đang làm phiền em?"

-ừ

dứt khoát trả lời nhanh gọn, yoongi muốn cúp máy, cậu cảm giác như taehyung có gì đó khác thường, không biết nữa nhưng mà lạ lắm

"vậy tôi cúp máy đây, ăn xong thì nhắn cho tôi biết cảm nhận"

yoongi không đáp gì nữa, lập tức cúp máy trước luôn

cậu ngồi xuống bàn, ngoan ngoãn cầm đũa

vừa đưa lên, còn chưa gắp được thức ăn, điện thoại lại lần nữa đổ chuông

là cái người mà

ai

cũng

biết

ai

-lại chuyện gì nữa?

yoongi hằn hộc hỏi, cậu muốn ăn, muốn ăn, muốn ăn

"ai cho cúp máy trước?"

-???????

gương mặt vừa trắng vừa đáng yêu của yoongi nghệch ra, tên này sáng nay bị khùng hả? hay là ma quỷ nhập hồn rồi?

"không được cúp máy của tôi trước, khi nào tôi cúp máy mới..."

tút..tút

ờ, là yoongi cúp ngang đó, định làm tổng tài bá đạo gì gì đó với cậu hay sao? dẹp!

để có một bữa sáng yên lành, yoongi tắt luôn nguồn của điện thoại, ném nó ra xa, yên tĩnh dùng bữa sáng

còn bên này có người đang ngồi nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại đã tối, mặt đen xì lại..
______
tui trở lại rùi nè mấy nàng ơi, rest mới đó mà cũng 4 năm ùi trời lẹ ghê, hong biết còn ai đọc fic này hong nữa 😭 mà tại ngứa tay quá à nên phải viết lại, tui nhớ mấy nàng nhiều lắm lắm luôn á, tui định là sẽ close acc lun hong viết nữa tại quên hết trơn gốc truyện chính gòi mà hứa là sẽ quay lại hong để mọi người đợi chờ trong vô vọng nên tui đã quay lại, nhớ lắm lun áAaaaaaaaaa 🫂🫂🫂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taegi