2. Sếp tổng
𖧷𖧷𖧷𖧷𖧷
⚠️Warning: Chap này có xuất hiện cảnh 18+, dirty talks các thứ. Cân nhắc thật kỹ trước khi đọc.
𖧷𖧷𖧷𖧷𖧷
Taeyong đang ở trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo, trong khi Doyoung lại hoàn toàn say.
Có lẽ Doyoung chưa bao giờ tưởng tượng rằng một ngày như thế này sẽ đến, ngày cậu bước ra khỏi hộp đêm ôm chặt lấy cánh tay của một người đàn ông mà cậu thậm chí còn không nhớ tên.
Tên người đàn ông này là gì nhỉ?
À, Taeyong. Tên là Taeyong.
Kim Doyoung trong trạng thái tỉnh táo có lẽ sẽ đấm Taeyong, người đang quấn một tay quanh eo cậu một cách tùy ý. Nhưng bây giờ tất cả những gì còn lại là một Kim Doyoung trong tình trạng say xỉn suýt ngã trên đường đi, sẵn sàng để Taeyong kiểm soát hoàn toàn cơ thể.
Bước chân của hai người dừng lại trên sảnh chính của tòa nhà. Doyoung không biết bước tiếp theo của Taeyong là gì nhưng người đàn ông có vẻ đang bận liên lạc với ai đó một lúc.
Doyoung tựa đầu vào cánh tay của Taeyong. Cảm thấy chắc chắn và thoải mái. Mũi của cậu có thể ngửi thấy rõ mùi hương nam tính phát ra từ cơ thể người đàn ông. Đủ để khiến Doyoung ban đầu cảm thấy choáng váng, dần cảm thấy cơn buồn ngủ phi thường lúc này đang tấn công.
"Cậu không thể ngủ được."
Một cái vỗ nhẹ vào má cậu khiến Doyoung từ từ mở mắt ra (chỉ một lúc) trước khi lại tiếp tục nhắm mắt, Taeyong nhanh chóng hôn lên môi cậu, trao cho cậu một nụ hôn nóng bỏng và ướt át.
Đây là nụ hôn đầu tiên của Doyoung, nhưng cậu lại điên cuồng trao cho người đàn ông cậu vừa gặp, và cậu lại làm điều này ở ngay cửa chính hộp đêm. Thậm chí còn điên rồ hơn, Doyoung có thể không nhận ra rằng nụ hôn nóng bỏng của họ là một cảnh tượng thú vị đối với những vị khách khác.
Taeyong dứt khỏi nụ hôn, nhìn Doyoung bằng ánh mắt kìm nén dục vọng mãnh liệt. Taeyong nhẹ nhàng xoa đôi môi đỏ mọng ước át của Doyoung, sau đó thông báo "Tài xế của tôi đã đến."
Doyoung chỉ chậm rãi gật đầu với nhịp thở không ổn định. Cậu lập tức leo lên ghế sau của xe khi tài xế mở cửa. Taeyong bước vào sau đó.
Doyoung đã nghĩ về việc tận dụng cơ hội để ngủ trong chuyến đi mà chỉ có Chúa, Taeyong và tài xế riêng của hắn biết chuyến này sẽ đi đến đâu. Nhưng ý định ban đầu của Doyoung liền thất bại khi Taeyong kéo cơ thể cậu ngồi trên đùi người đàn ông, và họ tiếp tục quay lại nụ hôn nóng bỏng.
Việc Taeyong thậm chí có hẳn một tài xế riêng chỉ để đưa hắn đến hộp đêm và đón về nhà khiến Doyoung nghĩ rằng người đàn ông mà cậu hiện đang ngồi lên và hôn môi say đắm là một tên khốn giàu có.
•
•
•
Khi chiếc xe dừng lại, trước mặt họ là một sảnh đường cơ bản với thiết kế sang trọng, Doyoung chỉ nhìn lướt qua cũng đủ biết Taeyong đã đưa cậu đến khách sạn.
"Cậu vẫn có thể đi bộ chứ?" Taeyong hỏi, sau đó nhận được câu trả lời bằng một cái gật đầu yếu ớt từ Doyoung, cậu nhìn hắn một cách say sưa, khiến hắn phải kiềm chế để không ăn sạch cậu.
Taeyong không lòng vòng khi đặt phòng khách sạn, thậm chí chỉ trong một đêm với người mà hắn vừa gặp. Hắn muốn qua đêm với Doyoung ở nơi có điều kiện tốt nhất, cậu như thể đang trêu chọc hắn ngay cả khi cậu chỉ nhìn hắn mà không cần nói gì.
Khi hai người họ bước vào phòng, cánh cửa tự động đóng lại, Taeyong là người đầu tiên di chuyển ôm lấy cơ thể của Doyoung và đưa đôi môi của họ trở lại gần nhau.
"Tôi không mong đợi gặp được em," Taeyong gầm gừ khi nụ hôn của họ bị phá vỡ trong thời gian ngắn. "Tôi thực sự muốn em."
Doyoung mỉm cười với khuôn mặt đỏ bừng, pha trộn giữa tác dụng của rượu và lời của Taeyong.
"Những gì Ten đã nói là thật," Doyoung chậm rãi nói, tay cậu chạm vào khuôn mặt của Taeyong, vuốt ve nó bằng những ngón tay quyến rũ. "Anh thực sự là một gã đẹp trai và nóng bỏng."
Taeyong cười toe toét và đưa đôi môi của mình trở lại môi Doyoung, nghiền nát cậu trong ham muốn và đam mê. Lưỡi họ quấn và mút lấy nhau cho đến khi nước bọt chảy ra từ khóe môi của Doyoung.
Taeyong áp Doyoung vào tường và hai tay ôm lấy mông cậu. Một chân của Doyoung quấn trên eo của Taeyong, cọ sát sự cương cứng ở đó. Doyoung vẫn có thể cảm nhận được nó ngay cả khi cả hai vẫn đang mặc quần áo đầy đủ. Một thứ gì ở dưới đó bắt đầu ngước lên cần thiết.
Tay của Doyoung trườn lên và kéo tóc Taeyong một cách ngẫu nhiên. Rên rỉ khi người đàn ông hôn sâu hơn và mút lưỡi cậu. Doyoung nhắm mắt lại, tận hưởng cách Taeyong vuốt ve cậu.
Với một chút vội vàng Taeyong cởi từng mảnh vải trên cơ thể Doyoung, khiến cậu gần như khỏa thân hoàn toàn, chỉ để lại phần vải che ở phía dưới. Doyoung giúp cởi bỏ từng cúc áo sơ mi của Taeyong với hai tay hơi run rẩy vì ham muốn và lo lắng cùng một lúc.
Taeyong dẫn dắt Doyoung và thả lưng cậu lên giường. Tay của Doyoung di chuyển để cảm nhận bộ ngực nở nang của Taeyong. Doyoung thích nó, cảm nhận cách làn da cậu chạm vào từng bộ phận rắn chắc trên cơ thể Taeyong.
Taeyong ở trên Doyoung, với cả hai khuỷu tay ở bên cạnh đầu cậu, giữ cho cơ thể hắn không hoàn toàn đè lên Doyoung. Nụ hôn của hắn lan sang một bên và mút lấy tai Doyoung. Taeyong thích cách Doyoung rên rỉ về những gì hắn làm.
Taeyong bây giờ hoàn toàn khỏa thân. Doyoung cảm thấy cơ thể của Taeyong quá nóng trên cơ thể cậu, đặc biệt là khi Taeyong cố tình chạm vào lỗ của cậu lần nữa với cự vật đã sẵn sàng của hắn.
Doyoung nhắm mắt lại khi Taeyong giữ lấy chân cậu và uốn cong chúng, mở rộng đùi để thấy vật nhỏ của cậu đã bị ướt bởi chất dịch dưới quần lót, Taeyong có thể dễ dàng nhìn thấy nó.
Taeyong đặt hai chân của Doyoung lên vai, môi hắn lang thang xuống đùi đang rộng mở trước mặt. Liếm và hôn từng inch ở phần gốc. Doyoung nắm những sợi tóc của Taeyong khi người đàn ông hôn đầu dương vật của cậu bên dưới mảnh vải còn sót lại. Lưỡi thô ráp của hắn liếm láp một cách quyến rũ, khiến Doyoung cảm thấy vừa lơ lửng vừa như tra tấn cùng một lúc vì Taeyong vẫn giữ lại miếng vải duy nhất trên cơ thể.
Lần này Taeyong trượt ngón tay, vẫn liếm vùng trên cùng của vật nhỏ Doyoung. Taeyong đưa ngón tay vào lỗ, khiến Doyoung hét lên đủ lớn vì đây là lần đầu tiên có thứ gì đó xa lạ xâm nhập vào cơ thể cậu. Cảm nhận cách các ngón tay di chuyển ngông cuồng trong lỗ.
"Ahh, đau quá! L-Lấy nó ra! Ahh, trời ơi!"
Miệng của Doyoung từ chối, nhưng một lần nữa cơ thể lại phản bội cậu. Taeyong không cần cố gắng quá nhiều vì cơ thể của Doyoung chào đón hắn với một sự co giật, mút lấy ngón tay hắn rất chặt. Không giống như miệng, cơ thể của Doyoung rõ ràng đang tận hưởng.
Taeyong thích nó, thích cảm thấy bức tường chật hẹp siết và kẹp chặt những ngón tay đang chuyển động điên cuồng của hắn. Hắn có thể cảm nhận được Doyoung sắp lên đỉnh nên nhanh chóng rút ngón tay ra.
"Khôngᅳđừng rút nó ra!" Ban đầu Doyoung từ chối nhưng bây giờ cậu trông có vẻ thất vọng. Cậu trông thật bất lực bên dưới Taeyong.
Taeyong mỉm cười, rất vui khi thấy Doyoung cuối cùng cũng chịu thừa nhận rằng cậu thích nó, cậu cần hắn như thế nào.
"Tôi sẽ không để em lên đỉnh chỉ vì những ngón tay của tôi."
Taeyong quỳ xuống trước Doyoung, cuối cùng cũng kéo được mảnh vải duy nhất quấn quanh phần dưới của chàng trai trẻ. Taeyong to lớn với vật cương cứng của hắn đã sẵn sàng tiến vào trong cậu.
Một cách chậm rãi, Taeyong bắt đầu đút dương vật của mình vào trong lỗ của Doyoung. Gầm gừ khi thứ thuộc về hắn bị cậu bao bọc chặt chẽ trong đó.
"Ahh, chết tiệt, chặt quá, Doyoung." Taeyong lầm bầm.
Taeyong từ từ rút ra, rồi đút trở lại với nhịp điệu đều đặn. Để Doyoung làm quen với kích thước của mình. Ít nhất thì hắn cũng hành động rất ga lăng (chỉ trong một vài khoảnh khắc) cho đến khi Doyoung lại hét lên một lần nữa khi Taeyong đột nhiên lật người cậu với vật cứng của hắn vẫn còn trong lỗ, khiến cậu phải ngửa mặt rên rỉ.
Taeyong rút dương vật của mình ra và nhấp trở lại với một nhịp mạnh. Taeyong di chuyển điên cuồng không kiểm soát, dậm dương vật vào đó một cách nhanh chóng. Tát vào mông Doyoung khiến cậu hét lên say đắm, làm cho khoái cảm tăng lên gấp bội.
"Ôi chết mất! Ahh! Ahh!" Doyoung hét lên khi Taeyong dậm mạnh hơn nữa và tìm đúng điểm yếu của cậu. Tay cậu siết chặt tấm ga trải giường và cố gắng hết sức giữ thăng bằng để không bị ngã.
Taeyong cúi xuống mút mạnh tấm lưng của Doyoung, tay siết chặt dương vật của cậu. Khi Taeyong đưa vào trong Doyoung ngày càng sâu hơn, khoái cảm của cả hai được tăng thêm.
Taeyong cảm nhận được sự căng thẳng từ Doyoung và nhận ra cậu đang gần đến, Taeyong ngay lập tức thay đổi vị trí của họ trở lại như trước. Taeyong để chân Doyoung quấn quanh eo mình, người đàn ông tiếp tục việc đụ Doyoung một cách mạnh mẽ và nóng bỏng. Doyoung úp mặt vào cổ Taeyong và ôm chặt lấy tấm lưng rộng của hắn.
"Em thích không, Doyoung? Em thích cách tôi xâm nhập vào em, đụ em không?" Nụ cười thỏa mãn của Taeyong xuất hiện với hai tay nắm chặt ga trải giường trên đầu Doyoung.
"Ahh! Vâng! Em thích nóㅡoh! Trời ơi! Đụ em sâu hơn nữa đi! Ahh!" Doyoung hét lên khi Taeyong nhấp hông nhanh hơn, nhét dương vật của hắn vào ngày càng sâu hơn.
"Ahh! Ahh!" Doyoung hét lên khi cơn cực khoái cuối cùng cũng đến. Bức tường co giật siết chặt khiến Taeyong không thể trụ lâu hơn được nữa.
Taeyong dậm dương vật của mình vào sâu bên trong, để tinh dịch tràn vào Doyoung.
•
•
•
Doyoung mở mí mắt nặng trĩu. Cậu cau mày ôm đầu, thức dậy trong trạng thái đầu quay cuồng chưa từng có trước đây.
Đôi mắt của Doyoung nheo lại khi ánh sáng mặt trời chiếu trực vào mặt cậu. Môi mấp máy khi cơn gió lạnh buổi sáng lùa vào qua khung cửa sổ lớn có thể đang mở toang ở phía đó. Làm cho cậu rùng mình dù có vòng tay đang ôm cậuᅳchờ đã, có vòng tay đang ôm cậu sao?
Doyoung suy nghĩ một lúc. Theo như những gì cậu nhớ, cậu không bao giờ ngủ mà không mặc quần áo. Theo như những gì cậu nhớ, cậu không bao giờ đắp chăn dày khi đi ngủ. Và theo như những gì cậu nhớ, cậu chưa bao giờ ngủ với người khác.
Người khác?
Trời ạ, Doyoung lúc này mới khôi phục lại ý thức, gần như hét lên khi cậu nhận ra cậu thậm chí đã ngủ với một người đàn ông, giờ tay hắn đang quấn chặt quanh eo cậu!
'Chính xác chuyện này là sao? Mình vừa ngủ với một người đàn ông? Và vì Chúa, người đàn ông này là ai?!'
Doyoung bịt chặt miệng, cố gắng không hét lên thành tiếng. Người đàn ông bên cạnh cậu (người vẫn đang ngủ say) cũng trần truồng không kém, không có một mảnh vải nào khác ngoài tấm chăn che đến thắt lưng cơ thể.
Doyoung không ngu ngốc đến mức không đoán được điều gì đã xảy ra. Cùng người khác tỉnh dậy trần truồng trên cùng một chiếc giường, ngoài việc hai người đã quan hệ tình dục ra thì còn kết luận gì nữa?
Doyoung cảm thấy cậu có thể khóc ra máu ngay bây giờ. Nhưng cậu phải làm điều quan trọng hơn là khóc vì trinh tiết mà cậu luôn tự hào trước Ten trong nhiều năm đã mất.
Doyoung cẩn thận với lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường. Doyoung thậm chí không nhớ làm thế nào mà cậu kết thúc trong khách sạn với người đàn ông này huống chi cậu có thể nhớ bất kì những điều nhỏ nhặt khác?
Điện thoại của cậu đã tắt, chính xác là bị tắt. Doyoung nhăn mặt, đêm qua cậu có điên đến mức tắt luôn điện thoại để không điều gì có thể cản trở hoạt động đêm qua không?
Ngay khi điện thoại của cậu bật lên, Doyoung lập tức liên lạc với Ten. Người bạn thân của cậu có lẽ đã rất bối rối kể từ đêm qua vì cậu đột nhiên biến mất.
"Trời ơi, Kim Doyoung! Tớ nghĩ cậu đã chết dưới tay của Taeyong hyung!"
Giọng Ten the thé khi nhận được cuộc gọi đầu tiên của Doyoung kể từ đêm qua. Có lẽ Doyoung vẫn chưa nhận ra, nhưng Ten đã liên lạc hàng chục lần và gần như tuyệt vọng khi nghĩ rằng ai đó đã bắt cóc cậu.
Ten đã khóc cả đêm tự trách mình vì quá mải mê nhảy cho đến khi nhận ra Doyoung đã biến mất, cậu gần như báo cảnh sát nếu Johnny không bảo cậu hãy chờ đến sáng.
"Taeyong? Ai cơ?" Doyoung nói với giọng thỏ thẻ, sợ đánh thức người đàn ông bên cạnh.
Doyoung đã lên kế hoạch bỏ chạy trước khi người đàn ông thức dậy, nhưng cái ôm quanh eo cậu quá chặt khiến cậu không thể di chuyển. Vậy thì Doyoung sẽ kiên nhẫn, cho đến khi cái ôm chết tiệt này thả lỏng, ngay lúc đó cậu sẽ cao chạy xa bay!
"Taeyong! Lee Taeyong! Người mà cậu đã gọi là tên khốn! Ai đó ở câu lạc bộ đã thấy cậu đi cùng anh ấy, làm sao cậu có thể không biết tên anh ấy?!"
Những lời nói của Ten khiến Doyoung ngay lập tức liếc nhìn người đàn ông bên cạnh. Và đúng vậy, giờ thì cậu đã nhớ ra, người đàn ông chính là Taeyong, tên khốn đã chuốc rượu cậu và khiến cậu say xỉn đêm qua!
"Ôi trời ơi, Doyoung, tớ gần như phát điên lên, tớ mừng vì cậu vẫn còn sống! Cảm ơn trời Phật! Bây giờ hãy nói cho tớ biết Taeyong đã đưa cậu đi đâu? Tớ sẽ đến đón cậu ngay!"
Doyoung nhìn chằm chằm vào trần nhà phòng khách sạn trong khi lo lắng nuốt nước bọt, cậu quá xấu hổ và sợ hãi để nói với Ten rằng cậu đã kết thúc trong một phòng khách sạn với Taeyong. Cậu chỉ cảm thấy muốn khóc!
"Ten, đêm qua...đêm qua tớ đã rất say. Sau đó, sau đó tớ nghĩ rằng tớ đãᅳ" Doyoung nói lắp bắp, sau đó liếc nhìn Taeyong trong khi cắn môi. "Tớ...tớ đã ngủ với người đàn ông tên Taeyong đó."
Ngay sau khi nói xong, Doyoung ngay lập tức phải giữ điện thoại di động tránh xa ra khỏi tai, bởi vì lúc đó Ten đã hét rất lớn.
"Trời ơi! Doyoung của tôi! Chúc mừng cậu đã mất trinh!"
Phải không? Doyoung biết rằng người bạn thân nhất của cậu bị điên.
"Nhưng khoan đã, Doyoung, đây không phải là dấu hiệu cho thấy cậu đã ngủ với sếp ở công ty mới nơi cậu làm việc sao?!"
Doyoung đóng băng. Giữa lúc đang hồi hộp vì phát hiện cậu đã ngủ với một người đàn ông mà cậu không quen biết, Ten lại đang đưa ra một trò đùa khác?
"Ten, tớ không muốn đùa lúc này đâu!" Doyoung kìm nén mọi ngữ điệu trong lời nói của mình bằng giọng thì thầm, tuyệt vọng kiềm chế không nói với tông giọng cao.
"Nghe này Doyoung, tớ không đùa đâu."
"Kim Doyoung, tớ hy vọng cậu không bị đau tim vì đã ngủ với sếp của mình."
Không có giọng điệu giễu cợt nào được nghe thấy từ miệng của Ten. Người bạn thân nhất của cậu rất nghiêm túc về lời nói của cậu ấy, rất-và-rất-nghiêm túc.
Đột nhiên ánh mắt Doyoung trở nên trống rỗng, thậm chí còn có cảm giác như nhịp tim của cậu ngừng đậpㅡkhông, cậu vẫn chưa chết, chỉ là tâm trí cậu giờ đang trôi xa.
Vậy... Ten thật sự không đùa?
Ten có nghiêm túc với những gì cậu ấy nói không?
"Tenㅡ"
"Tớ đã rất hoảng hốt và liên lạc với Johnny, hy vọng rằng anh ấy biết địa chỉ nhà của Taeyong hyung vì họ là đối tác."
Ten đã nói mọi thứ với Doyoung qua một cuộc điện thoại, kể về việc Johnny đã phát hiện ra họ đã đến một hộp đêm để ăn mừng việc Doyoung được nhận làm nhân viên mới tại một công ty lớn đa lĩnh vực tên là Lee & Co.
"Và sau đó, phần thật sự khiến tớ phải nổi da gà là khi Johnny nói rằng Taeyong hyung chính là nhà lãnh đạo của công ty, điều đó có nghĩa anh ấy là sếp của cậu!"
"Ten... giờ-giờ tớ phải làm gì đây?"
Doyoung bắt đầu hoảng loạn. Nếu đúng Taeyong là sếp tổng của công ty cậu (Doyoung tuyệt vọng vì cậu thậm chí chỉ mới ký hợp đồng bằng văn bản, bắt tay với quản lý nhân viên, còn chưa có thời gian làm việc) cậu chưa sẵn sàng để bị sa thải!
"Bây giờ, tất cả những gì cậu phải làm là chuồn lẹ, càng nhanh càng tốt, trước khi Taeyong hyung tỉnh dậy và nhìn thấy cậu, điều đó chỉ khiến anh ấy nhớ mặt cậu rõ hơn."
"Nhưng hiện tại anh ta...anh ta đang ôm chặt lấy tớ, tớ không thể cử động đượcㅡ"
"Ôm cái gì mà ôm! Nhanh chóng rời khỏi vòng tay anh ấy, túm lấy quần áo mặc vào, rồi rời đi nhanh như chớp đừng để anh ấy nhớ mặt cậu!"
Ten có thể sẽ bật cười nếu thấy Doyoung chỉ gật đầu trong vô thức với vẻ mặt vừa hốt hoảng vừa ngốc nghếch. Như vịt con tuân theo lệnh mẹ.
Được rồi, chuẩn bị tinh thần đi Doyoung. Đến lúc trốn thoát rồi!
Doyoung ngay lập tức kết thúc cuộc gọi. Tay còn lại cẩn thận gỡ tay Taeyong ra. Vẫn cẩn thận, cố gắng không phát ra âm thanh dù chỉ là nhỏ nhất, Doyoung bước xuống giường và nhặt quần áo của mình.
"Cậu đang làm gì thế?"
Một giọng nói trầm và hơi khàn đột ngột vang lên, khiến Doyoung sững người, thậm chí còn chưa kịp mặc quần vào.
Chết tiệt, Taeyong tỉnh rồi.
"Tại sao phải vội vàng như vậy, hửm?" Taeyong hỏi, không chút nghi ngờ.
Tim Doyoung bắt đầu đập nhanh hơn, đặc biệt là khi cậu nghe thấy tiếng kẽo kẹt của chiếc giường báo hiệu rằng Taeyong đang bước xuống, bước mỗi lúc một gần phía sau cậu.
"Đừng lại gần! Đừng nhìn vào mặt tôi!" Doyoung vội hét lên, cố ngăn Taeyong lại gần mình.
Nhìn thấy hành động trẻ con của Doyoung khiến Taeyong phải liếm môi để kiềm lại nụ cười thích thú. Doyoung hiện đang ngồi xổm trong khi lấy tay che mặt, trông thật đáng yêu.
"Được, được rồi, tôi sẽ không nhìn vào mặt cậu." Nuốt trọn sự thích thú của mình, Taeyong trả lời. Nghe có vẻ thoải mái, trái ngược với Doyoung, cậu như thể đang đối phó với một thiên thần mang đến cái chết.
"H-Hãy để tôi đi!" Doyoung lập tức đứng dậy, vội vàng kéo khóa quần. Chết tiệt, tay cậu thậm chí còn hơi run.
"Chắc chắn rồi, tôi đâu thể giữ cậu ở đây mãi được," Taeyong nói. "Tôi vẫn muốn gặp cậu vào ngày mai, tại văn phòng làm việc kia mà."
Một lần nữa Doyoung đóng băng.
Anh ta vừa nói gì?
"Ngày mai?" Doyoung hỏi với giọng xen lẫn lo lắng.
"Đúng, ngày mai." Taeyong gật đầu, mặc dù hắn biết rằng Doyoung đang đứng quay lưng về phía hắn sẽ không thể nhìn thấy. "Cậu không có ý định nghỉ làm trong ngày đầu tiên phải không... người mới?"
Ngày mai...?
Làm việc ngày đầu tiên...?
Người mới...?
Doyoung thậm chí còn đông cứng hơn, đặc biệt là khi Taeyong vẫn đang hoàn toàn khỏa thân đi ngang qua cậu, thản nhiên nói; "Đừng đến muộn, nếu không tôi sẽ phạt cậu." Mang theo một nụ cười toe toét trên môi, trước khi cuối cùng người đàn ông bước vào phòng tắm, để lại Doyoung ngã xuống sàn với toàn thân yếu ớt.
Giờ thì Doyoung đã hiểu, lý do Taeyong luôn gọi cậu là người mới. Đó không phải là biệt danh dành cho người lần đầu tiên bước vào hộp đêm, mà là biệt danh của cấp trên dành cho cấp dưới.
Doyoung thực sự là người mới, trong công ty của Taeyong.
Bởi vì thực raㅡngay từ đầuㅡTaeyong đã biết Doyoung là ai; người mới đã thu hút sự chú ý của hắn khi nhìn thấy cậu từ xa ở khu vực văn phòng.
𖧷𖧷𖧷𖧷𖧷
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro